Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 256
Cập nhật lúc: 2024-08-08 22:03:19
Lượt xem: 109
"Bà, nhà cháu còn chưa biết gì về chuyện tam đường ca bị trục xuất khỏi trường, nhà cháu cũng chỉ muốn để phu tử điều tra rõ ràng chân tướng, để ba người kia phải xin lỗi cho lỗi mà bản thân đã gây ra mà thôi."
Thẩm Bích Thấm bước lên kéo Thẩm Thủ Nghĩa ra, còn chính mình thì đứng trước mặt Thẩm lão thái.
Đối với chuyện trưởng bối quở trách, tiểu bối không thể tránh, huống hồ còn đang ở trước mặt rất nhiều nên Thẩm Bích Thấm chỉ có thể bước lên kéo Thẩm Thủ Nghĩa ra, chỉ là đòn gánh của Thẩm lão thái vẫn còn đang đánh xuống liên tục vào cánh tay nàng khiến Thẩm Bích Thẩm nhíu chặt mày vì đau.
"Ngươi đánh rắm! Nếu như chỉ nói lời xin lỗi, sao phu tử còn trục xuất Hổ Tử nhà ta?" Nương của Hổ Tử không tin.
"Sự thật chính là như thế, phu tử làm thế nào thì không phải nhà ta có thể chi phối ông ta.” Thẩm Bích Thẩm lạnh lùng nói.
"Ta mới mặc kệ ngươi đã làm gì, dù sao nếu các ngươi không đến tìm phu tử thì hài tử nhà ta sẽ không bị trục xuất khỏi trưởng. Các ngươi phải giải thích rõ ràng chuyện này cho chúng ta." Bà của A Phúc ngang ngược nói.
"Không sai! Hài tử nhà ta đến trường học phải tốn một đống bạc, các ngươi phải bồi thường bạc cho chúng ta!" Nương của A Phúc cũng phụ họa theo.
"Đúng, bồi thường đi!" Người nhà Hổ Tử nghe đến bồi thường cũng lập tức mở miệng đòi bồi thường.
Nhìn vẻ mặt ghê tởm của mấy người này, trong lòng Thẩm Bích Thấm lạnh lùng nở nụ cười. Mấy kẻ này dự định đến đây lừa bịp phụ thân nàng, đáng tiếc lại gặp phải nàng ở đây, e rằng những kẻ tính toán chi ly này phải lấy giỏ trúc mà múc nước, phí công rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-256.html.]
"Ha, nghe ý của mấy thẩm, thúc, bá ở đây chính là mấy người A Phúc, Hổ Tử này mắng chửi người ta, khinh thường người khác thì không nên bị trừng phạt, còn nhị ca và tam ca của cháu bị mấy người họ bắt nạt, nhục mạ thì đáng bị trục xuất khỏi trường?"
Thẩm Bích Thấm liếc nhìn họ, sau đó nàng quay đầu nói với những người đang đứng vây xem xung quanh, nói: "Các thẩm, bá, thúc ở đây phân xử giúp nhà cháu với, hai ca ca của cháu bị họ làm hại mà bị đuổi khỏi trường, cha cháu có lòng tốt, xét thấy mọi người đều là đồng hương nên không muốn so đo, bỏ qua mọi chuyện, thế nhưng những người này thì ngược lại, thế mà còn vừa ăn cướp vừa la làng, đổi trắng thay đen muốn nhà cháu bồi thường, các vị ở đây nói có lý nào lại như vậy."
"Không sai! Rõ ràng là họ đã làm sai trước, chuyện tứ muội của cháu đánh đại bá đều đã được giải thích rõ ràng, người trong thôn đều biết được tứ muội muội của cháu bị vu oan, bị bêu xấu nhưng ba người Thẩm Ninh Viễn kia lại mở miệng nhục mạ tứ muội muội, đã vậy còn ra tay đánh người trước, sau đó còn vu khống hãm hại, nói nhị ca và cháu đã ra tay đánh trước, hại chúng cháu bị phu tử đuổi ra khỏi trường.
Lúc này Thẩm Bích Tuyết cũng đứng lên, tức giận nói: "Cha cháu giận quá mới đi tìm phu tử nói chuyện cho rõ ràng, hôm qua cũng đã làm rõ mọi chuyện, sai là ba người bọn hắn, lúc đó cha cháu chỉ yêu cầu bọn hắn chịu nhận lỗi mà thôi, còn về chuyện bị trục xuất khỏi trường là quyết định của phu tử, nhà cháu cũng chỉ là người bình thường, làm sao có thể khống chế ý nghĩ của phu tử."
"Không sai. Ta thật sự muốn hỏi, ta đã không tính toán với các người, các người còn làm thế này là vì sao?" Ánh mắt của Thẩm Thủ Nghĩa vô cùng sắc bén, mặt mũi giận dữ chất vấn mấy người cha A Phúc.
"Ta ta..." Nghe đến đây, tuy mấy đám người cha A Phúc không cam lòng nhưng một câu cãi lại cũng không nói nên lời.
"Hóa ra là như vậy. Cha A Phúc, vậy là các ngươi không đúng rồi."
"Đúng vậy, chuyện này phải là các ngươi nói tiếng xin lỗi và bồi thường cho người ta mới đúng, trái lại các ngươi còn ra tay với người ta, đúng là không có đạo lý."
"Hơn nữa, các ngươi đập phá đồ đạc thế này cũng rất quá đáng rồi."...