Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 246

Cập nhật lúc: 2024-08-08 21:58:48
Lượt xem: 114

Thế nhưng Thẩm Bích Ngọc đã đoán sai rồi. Ngân lang kia là của Mộ Dung Húc mà không phải của Thẩm Bích Thấm, ngân lang tìm đến nhà Thẩm Bích Thấm chủ yếu vì ba con con mèo nhỏ kia. Hơn nữa ngân lang thay đổi thái độ khiến Thẩm Bích Thẩm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trước kia ba nhóc mèo con kia rõ ràng còn kính sợ tránh xa nhưng bây giờ lại có thể tình cảm như thế.

Đặc biệt là nhìn thấy hình ảnh ba con mèo con ngoan ngoãn ngủ trong n.g.ự.c ngân lang khiến người ta nhìn thấy mà trái tim đều tan chảy, đáng yêu biết bao nhiêu.

"Vậy là được rồi, mấy tỷ muội các con nói chuyện với nhau đi, ta đi làm cơm tối an ủi cháu." Thẩm Lâm thị dịu dàng xoa đầu Thẩm Bích Ngọc rồi đứng lên đi đến bếp lò.

"Đúng rồi đại đường tỷ, tỷ đến nhà muội cũng không mang theo y phục, đây là y phục mẹ muội mua cho tỷ, tỷ mau xem thử có vừa người không?"

Lúc này Thẩm Bích Thẩm mới nhớ đến sáng nay đã mua y phục mới cho Thẩm Bích Ngọc nhưng vì chuyện của Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn quấy rầy mà que béng chuyện này.

"Mua y phục cho tỷ?"

Thẩm Bích Ngọc vừa mừng vừa sợ, nàng ấy biết y phục may sẵn thế này rất đắt, không ngờ nhị thúc mẫu lại chịu bỏ tiền mua y phục may sẵn cho mình, trong lòng cảm thấy hoảng sợ vì được yêu thương: "Cái này có phải quá lãng phí rồi không?"

"Cái gì mà lãng phí? Bây giờ tỷ đã là người nhà của chúng ta, ở đây mọi người đều mặc y phục mới, làm sao có chuyện để tỷ mặc y phục cũ. Tỷ nhanh mặc vào thử xem, chúng ta đi ra ngoài chờ." Đưa y phục cho Thẩm Bích Ngọc, mấy người Thẩm Bích Thẩm đều đi ra ngoài.

"Cảm ơn."

Nhìn y phục trong tay mình, trong mắt Thẩm Bích Ngọc trở nên ươn ướt, nàng ấy dán mặt mình lên y phục, ngửi được mùi vị ấm áp trong bộ y phục mới này.

"Nhị ca, tam ca, các huynh nói dự định sau này của mình xem!" Ra khỏi gian phòng, mấy người họ lại ngồi vây quanh cái bàn, Thẩm Bích Thấm mở miệng nói trước.

"Huynh và tam đệ đều quyết định đến chỗ Phùng tiên sinh học tập." Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn nhìn nhau rồi nói.

"Ừm, muội cũng dự định như vậy. Ông Phùng không phải người tầm thường, các huynh đi theo học tập với ông ấy chắc chắn sẽ có lợi không nhỏ. Thẩm Bích Thấm gật đầu nói.

"Nếu các con đã quyết định như vậy thì lát nữa phụ thân sẽ dẫn các con đến chỗ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-246.html.]

Phùng lão bên kia, cầu ông ấy nhận dạy các con" Thẩm Thủ Nghĩa uống một ngụm nước rồi nói.

"Cảm ơn cha." Hai huynh muội vui vẻ gật đầu nói.

"Thấm Nhi." Lúc này, Thẩm Bích Ngọc mới từ trong phòng đi ra.

"Ừm, quả nhiên rất hợp, rất vừa với dáng người, đẹp." Nhìn thấy Thẩm Bích Ngọc bước ra từ trong phòng, Thẩm Bích Tuyết lập tức bước đến nắm lấy tay của Thẩm Bích Ngọc, cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới, sau đó hài lòng gật đầu nói.

"Tuyết Nhi muội muội, đừng chê cười tỷ nữa."

"Thẩm Bích Ngọc xấu hổ cúi đầu, nhưng trong lòng nàng ấy lại vô cùng yêu thích bộ quần áo mới này, từ sau khi nàng bị người ta từ hôn, trong nhà cũng chưa bao giờ may cho nàng bộ quần áo mới nào nữa. "Muội cũng không nói sai đâu, nếu không tin thì tỷ hỏi Tứ muội mà xem." Thẩm Bích Tuyết vừa nói vừa kéo Thẩm Bích Ngọc ngồi xuống bên bàn.

"Thay quần áo xong chưa, ôi chao, bộ quần áo này thật sự rất đẹp, Thấm Nhi quả thực quá tinh mắt" Đúng lúc này Thẩm Lâm thị cũng bưng thức ăn từ trong bếp đi ra, vẻ

mặt tràn đầy ý cười khen ngợi nói.

"Tứ muội?"

Nghe được những lời này của Thẩm Lâm thị, Thẩm Bích Ngọc có chút khó hiểu nhìn về phía Thẩm Bích Thẩm, bộ quần áo này chẳng lẽ không phải do thím hai mua sao?

"Khụ, nương và mọi người bận đi làm, cho nên đã giao cho muội đi mua."

Thẩm Bích Thấm xấu hổ ho nhẹ một tiếng, sau đó đứng dậy chạy vào trong bếp, nói vọng ra: "Muội đi giúp nương bưng đồ ăn."

"Ha ha ha, nha đầu này.

Nhìn bóng lưng vội vã của Thẩm Bích Thẩm, mọi người không khỏi bật cười, trong mắt của Thẩm Bích Ngọc tràn đầy ý cười vui vẻ, cũng tràn đầy sự dịu dàng và biết ơn.

Loading...