Nhìn mặt trời và  lượng  qua đường lúc ,  thấy   họ đều là mồ hôi nóng hổi, ý   mặt Thẩm Bích Thẩm càng lúc càng đậm hơn.
"Có thể ?" Thẩm Bích Thẩm  một câu  đầu  đuôi khiến Thẩm Đại Võ  hiểu gì cả. "Nước ô mai ướp lạnh đây! Nước ô mai ướp lạnh  ngon đây!
Nước ô mai chua chua ngọt ngọt, thanh nhiệt, giải nóng! Loại  lạnh dưỡng sinh thượng cấp đây! Đi ngang qua đừng bỏ lỡ!"
Khi Thẩm Đại Võ còn  hiểu gì thì đột nhiên Thẩm Bích Thẩm  hô to lên, giọng  thanh thúy, ngọt ngào hấp dẫn  nhiều ánh mắt của   đường.
Mà Thẩm Đại Võ đang  cách rao hàng theo phong cách riêng của Thẩm Bích Thấm  cho mặt mày  đỏ bừng, ông  im tại chỗ,  mặt hiện đầy vẻ bối rối,  nhiều   chằm chằm như  khiến cả  Thẩm Đại Võ   tự nhiên.
"Nha đầu, cháu   như  là  thật  giả ? Thứ  bán thế nào?"
Trời nóng bức thế  thì những sản phẩm  băng đá sẽ  hấp dẫn  , bây giờ Thẩm Bích Thẩm còn rao rằng đây là loại nước  thể giải nóng, đối với những  đang  chịu cơn nóng chạy khắp  thế  quả thực chính là sự dụ dỗ  thể nào chống đỡ nổi.
"Tất nhiên là thật ạ! Cháu tuyệt đối  lừa gạt  . Hay là ngài thử uống một bát xem, một bát chỉ ba văn tiền." Thẩm Bích Thẩm  .
"Cái gì? Ba văn cũng quá đắt !" Nghe thấy một bát canh thế  tốn ba văn tiền thì   nhiều  đang tò mò cũng bắt đầu  đánh trống lui quân.
Làm công  trấn cũng chỉ  hai mươi văn tiền một ngày nên ba văn tiền cũng  dễ dàng gì chi  .
"Trong nước canh  của cháu  thảo dược thượng hạng, hương vị  những thơm ngon hơn các loại  lạnh thông thường gấp mười , hơn nữa còn  ướp lạnh nên ba văn tiền cũng  tính là đắt."
Thẩm Bích Thấm kiên nhẫn giải thích, trong lúc   mặt nàng đều mang nụ  ngọt ngào khiến    thấy cũng cảm thấy  dễ chịu: "Hơn nữa ở chỗ  của cháu còn dùng bát to, tuyệt đối bán đầy bát. Nếu các vị còn lo lắng thì  thể uống thử .
"Còn  thể uống thử?" Nghe thấy  thể uống thử, tất cả   đều nhao nhao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-188.html.]
"Đương nhiên là  thể!"
Thẩm Bích Thẩm mỉm , nàng dùng lá trúc gấp thành cốc nhỏ, rót đầy một cốc nhỏ đỏ và đưa sang.
Đây là cốc bằng bá trúc mà nàng  học theo cách  cốc sử dụng một  của kiếp . Vì nàng  đoán   sẽ  tiết mục uống thử  nên mới tạo  mấy cái cốc bằng trúc , một cốc cũng chỉ đựng   một ngụm.
"A, chiếc chốc bằng lá trúc  thật thú vị!" Lúc nhận lấy cốc lá trúc Thẩm Bích Thấm đưa đến,    tấm tắc khen ngợi khi  thấy món đồ mới lạ, cảm thán một lát mới uống thử một ngụm ô mai.
Vừa uống  miệng, ánh mắt   bỗng sáng bừng lên,   còn to tiếng  lên: "Vừa chua  ngọt. Đây là thứ gì ?"
Giọng  của    thô  khàn, cộng thêm giọng điệu   nghiêm trọng nên  giống như đang tức giận,  thấy phản ứng  khiến tất cả    gần đó đều cho rằng thứ   ngon, đồng thời  mặt họ còn biểu lộ giống như  may mắn.
Còn Thẩm Bích Thấm  đầy phiền muộn. Lẽ nào nàng đụng  một kẻ  khẩu vị kỳ lạ nên  thích vị thế ?
"Cái   thế nào ? Thật sự quá ngon! Tiểu nha đầu, cho  một bát!"
Lúc    xung quanh  giải tán  thì đột nhiên    đưa ba văn tiền , đập mạnh  xe bò, gương mặt vô cùng phấn khích.
Thẩm Bích Thẩm: "..."
Có cần  dọa  như  ? Nói chuyện  thể đừng thở mạnh như   ? "Được!"
Tuy  mới    dọa cho sợ bóng sợ gió một trận nhưng    mua, khách hàng là thượng đế nên ý   mặt Thẩm Bích Thẩm   giảm  chút nào, nàng múc cho ông  một bát to.
Vì  món nước  trở nên  mắt hơn nên Thẩm Bích Thẩm cố tình dùng bát sứ thô mới mua.