"Ôi trời ơi, đó là vàng ròng!"
"Nhỏ giọng chút, Hoàng Thượng ban thưởng còn  thể là giả !"
"Vàng chính là vàng, thật đúng là  !"
Đối với bảng hiệu các bá tánh tương đối   hứng thú,   cơ hồ tất cả đều sự chú ý lên quả hồ lô vàng quý giá , trong phút chốc, tất cả   đều bật  tiếng cảm thán kinh ngạc.
Nhìn đến đây Thẩm Bích Thẩm cũng hiểu, xem  đây là phần thưởng của hai phương pháp thạch cao . Hành Y Cứu Thế.
Phần thưởng  đúng là vô cùng , bốn chữ  đối với  hành nghề y mà , xem như là phần thưởng lớn nhất .
Nhìn thấy tình hình , Thẩm Bích Thấm cũng  định   nữa, dù   phận của nàng cũng đặc thù, xuất hiện  lúc   khả năng sẽ khiến Trần đại phu  hổ,  , tình hình như bây giờ, chắc hẳn "Hồi Xuân Đường" sẽ  buôn bán.
Hai tỷ    mua thêm một  đồ còn thiếu nữa.
"Tứ  , thứ  đều đắt như , chúng  thật sự  thể  lợi nhuận ?"
Thẩm Bích Tuyết dùng vẻ mặt lo lắng ,Cam thảo hiện giờ giá rẻ hơn một chút nhưng cũng văn tiền một cân, còn trần bì giá cao hơn, cũng  45 văn tiền, hơn nữa cũng  bảo quản  quá lâu."
Trần bì tuy rằng  từ quất, nhưng hai thứ    bất đồng, bởi vì chế tác quá phức tạp hơn nữa cần  bảo quản cẩn thận, do đó giá cũng tương đối cao.
"Trần bì  để  bao lâu?" Thẩm Bích Thấm hỏi.
"15 năm"
"Đối với 15 năm mà  thì giá  cũng  tính là đắt, đại tỷ yên tâm, trần bì  dùng với  lượng vô cùng ít, nhiêu đó  đủ dùng  một thời gian dài , chắc chắn sẽ  lỗ vốn." Thẩm Bích Thẩm nhận lấy túi tiền  .
"Vậy  ."
Nghe  lời Thẩm Bích Thẩm  như , Thẩm Bích Tuyết mới yên lòng, nhưng trong lòng  thêm thán phục Thẩm Bích Thẩm, Tứ    hổ là   thần tiên dạy dỗ, đầu óc vô cùng linh hoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-171.html.]
Chuyện lúc  Thẩm Bích Thẩm lấy cớ  với Thẩm Kỳ Viễn thì cả nhà cũng  đều , ban đầu Thẩm Bích Thẩm còn lo lắng cả nhà hoài nghi,  nghĩ đến tất cả   đều tin, như  khiến cho Thẩm Bích Thẩm tỉnh  cũng bớt  nhiều phiền phức.
Lấy xong đồ thì Thẩm Bích Thấm liền cùng Thẩm Bích Tuyết trở về, chuẩn  tụ hợp với mấy  Thẩm Lâm thị. "Nương!"
Thẩm Lâm thị  mua đồ gì thì Thẩm Bích Thấm đều , nên cũng chỉ  mấy nơi , bọn họ tìm  cũng  quá khó khăn.
Nhìn thấy Thẩm Lâm thị cùng với mấy thím     chuyện vui vẻ, tuy rằng mấy  đều ăn mặc đơn sơ giản dị nhưng  mặt mỗi  đều là vẻ thỏa mãn ý ,  cho    thấy tâm tình cũng  hơn.
Nhân vật nhỏ cũng  niềm vui của nhân vật nhỏ, các bà  đều là những  vô cùng thật thà, chịu khó, tuy rằng cuộc sống kham khổ nhưng tinh thần  vui hơn  nhiều  nhà giàu.
"Đại a đầu, tứ nha đầu, các ngươi mua  những gì mà bao lớn bao nhỏ như ."
Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm và đại tỷ nàng  qua đây thì mấy thím đó hỏi thăm , vẻ mặt tràn đầy ý . .
"Cái  là bí mật,  thể , ha ha.
Tuy rằng  mấy thím  là   tệ lắm, nhưng hại    ai cũng  , đề phòng  cũng  hề vô ích, dù  nàng cũng chỉ là hài tử chín tuổi, giả bộ keo kiệt chút cũng  .
"Đứa nhỏ  gần đây  tự  thêu kiếm tiền, vô cùng keo kiệt, ngay cả  cũng  cho chạm , mấy tẩu tử  cần để ý đến nàng."
Thẩm Lâm thị đương nhiên  ý của Thẩm Bích Thẩm, bà  cũng  nước ô mai lạnh  khả năng sẽ trở thành nơi kiếm  tiền cho  trong nhà, nên liền mỉm  giải vây cho Thẩm Bích Thấm.
"Các thím, còn một thời gian nữa mới về đến nhà, hiện giờ thời tiết nóng bức khắc nghiệt, chúng  tìm một quán ăn  một lát,  ?" Thẩm Bích Thấm xoa mồ hôi  mặt   với mấy  phụ nhân.
"Không cần   tiệm ăn, tốn  nhiều tiền, tìm một sạp   tạm là  ." Vừa  thấy sẽ  tiệm ăn thì một  lập tức xua tay cự tuyệt.
Bọn họ ngày thường đến một phân tiền cũng đều  chia đôi để tiêu, nên   thể bỏ tiền  tiệm ăn . "Quán  tương đối mát mẻ, hôm nay  lúc cháu lãnh tiền
lương, mời các thím  uống một tách , mong là các thím đừng trách cháu, hơn nữa cháu cũng   quán  bao giờ, nên cũng vô cùng tò mò." Thẩm Bích Thấm   dẫn mấy  phụ nhân  quán  bên cạnh.
"Khách quan,  gọi gì?" Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm và mấy  qua đây thì tiểu nhị  do dự,  lập tức tỏ vẻ mặt đầy ý  lên tiếp đón.
"Cho một ấm  lạnh, hai đĩa điểm tâm cùng một đĩa hạt dưa " Sau khi    xuống thì Thẩm Bích Thấm  với tiểu nhị.