Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 141
Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:47:55
Lượt xem: 115
Nghe đến đó, Thẩm Bích Thẩm càng buồn bực, cái đầu nhỏ của nàng lập tức rũ
xuống, nàng làm mọi cách đề phòng, nhưng không ngờ rằng cuối cùng lại là lỗi của chính nàng!
"Thấm nha đầu, ta thấy tiểu hầu gia cũng không tính toán chi li với cháu, hay là cháu đi xin lỗi với hắn đi?" Trần đại phu cho rằng Thẩm Bích Thấm lo lắng vì chuyện cãi nhau với Quý Hiên Dật.
"Trần đại phu, chuyện này trước mắt cứ vậy đi, để cháu yên tĩnh chốc lát."
Thẩm Bích Thẩm nói xong, nhắm hai mắt lại không nói chuyện nữa, nàng cần phải ngẫm lại xem có cần phải đi theo con đường của Quý phủ này không.
"Trần tiên sinh, Thẩm cô nương, chúng ta tới rồi, mời xuống xe đi."
Thẩm Bích Thẩm còn chưa kịp hiểu tại sao thì đã đến nơi, màn xe mở ra, Quý Tư Ấm tươi cười nói với hai người.
"Nha đầu, Tam gia không nói gì, cũng không để ý, cháu không cần lo lắng." Trần đại phu cho rằng Thẩm Bích Thẩm còn lo lắng chuyện cãi nhau với Quý Hiên Dật.
"Vâng ạ."
Thẩm Bích Thấm không muốn giải thích nhiều, gật đầu xuống xe ngựa với Trần đại phu. ...
Sau khi xuống xe ngựa, đập vào mắt đầu tiên chính là một tòa các ba tầng lầu xa hoa tinh mỹ, trên cao treo một tấm biển mạ vàng với dòng chữ 'Quý Tiên Lâu' ở giữa, bên cạnh còn có một số lầu các đình nối tiếp nhau, góc mái cong họa giác, đây chắc chắn là nơi mà người của gia đình quyền quý mới có tư cách vào.
"Đại thiếu gia, ngài tới rồi."
Mấy người mới vừa vào cửa, một trung niên nam tử hơi béo mặt trắng tươi cười đi lên tiếp đón. "Giới thiệu cho các ngươi, đây là Quý chưởng quầy của Quý Tiên Lâu. Gật đầu với Quý chưởng quầy, Quý Đại công tử xoay người giới thiệu với Trần đại phu và Thẩm Bích Thấm.
Dưới sự giới thiệu của Quý Đại công tử, hai bên đều nói tên họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-141.html.]
"Hai vị khách khí rồi."
Quý chưởng quầy vẫn luôn giữ dáng vẻ tươi cười thân thiết, đôi mắt híp lại, nhưng sâu trong đôi mắt ôn hòa kia lại có một chút dò xét.
Hắn suy đoán thân phận của hai người, cách ăn mặc của hai người đều không thích hợp với sự xa hoa trong tửu lâu, nhưng người nhìn vừa bình thường vừa nghèo hèn như vậy lại là đại thiếu gia tự mình mang đến đây, Quý chưởng quầy cẩn thận nhớ kỹ gương mặt của hai người, có thể được đại thiếu gia coi trọng, hai người này tất nhiên không bình thường.
Sau khi làm quen nhau, mọi người đi theo sự dẫn dắt của Quý chưởng quầy lên lầu 3, đi vào một gian phòng treo chữ 'Thiên Tự Nhất Hào ' trên thẻ bài.
Bài trí bên trong khá thanh lịch và tao nhã, nhìn thì bình thường nhưng nhìn đâu cũng có một sự xa hoa.
"Mời các vị chậm rãi dùng bữa, đại thiếu gia, tiểu nhân cáo lui trước." Quý chưởng quầy nói xong, đóng cửa lại lui ra ngoài.
"Đây là những món ăn đặc sắc trong tiệm, hai người nếm thử xem có hợp khẩu vị không." Ngồi xuống vị trí, Quý Đại thiếu gia mỉm cười nói với hai người.
"Vậy ta không khách khí."
Nhìn những món ăn ngon lành trên bàn, Thẩm Bích Thấm đã lâu không đụng đến dầu, cảm động đến suýt khóc, gắp miếng thịt cá đặt trước mặt cho vào miệng, hương vị tươi ngon khiến đôi mắt hạnh nhân của Thẩm Bích Thấm nheo lại.
"Ha ha ha, Thẩm nha đầu, hương vị như thế nào?"
Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm ăn vui vẻ, Quý Đại công tử tâm tình rất tốt, mở miệng hỏi Thẩm Bích Thấm.
"Cá rất ngon, màu sắc hồng hảo, chua ngọt vừa miệng, không có một chút mùi tanh, quan trọng là chất thịt tươi mới, chứng tỏ chưởng phó bếp đã điều khiển mức lửa rất tốt."
Thẩm Bích Thấm vừa ăn cá vừa khen.
Những nhận xét của Thẩm Bích Thấm về các món ăn nhìn như tùy ý, nhưng thực chất nàng đang triển lãm thực lực của mình với mọi người, đặc biệt là để cho Quý Đại công tử biết nàng không phải là một cô nương nông dân bình thường không có kiến thức mà hắn hay khinh thường.