Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1113
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:29:40
Lượt xem: 104
Diêm Tùng bị xử tử, người nhà họ Diêm đều bị c.h.é.m đầu, những người theo phe Diêm gia đều bị nhổ tận gốc, không còn một ai. Quyền lực của triều đình lập tức trở về trên tay của hoàng đế, việc đầu tiên ông ấy làm chính là để Thẩm Thủ Nghĩa nhận tổ quy tông.
Đầu tiên tiến hành giám định huyết thống, sau đó có vật chứng là ngọc bội và nhân chứng là Thẩm lão thái, thân phận của Thẩm Thủ Nghĩa lập tức được xác nhận, ông ấy thật sự là huyết mạch ruột thịt của hoàng đế.
Sự xuất hiện đột ngột của hoàng tử khiến cho tất cả các đại thần đều kinh ngạc không thôi, lúc trước mặc dù Diêm Tùng biết được sự tồn tại của Thẩm Thủ Nghĩa, nhưng vì lợi ích của bản thân nên đã che giấu tin tức này, hơn nữa hoàng đế cũng đã làm rất tốt việc giữ bí mật, cho nên cũng không ai biết thân phận thật sự của Thẩm Thủ Nghĩa, điều này cũng khiến cho các đại thần đứng ở các phe phái của các phiên vương kia đều không có thời gian để báo tin cho chủ tử của mình.
Bằng cách này, Thẩm Thủ Nghĩa đã thành công nhận tổ quy tông, trở thành Hoàng thái tử, đổi lại tên thật Chu Anh Hùng, hơn nữa ba ngày sau sẽ đăng cơ.
Mà Thẩm lão thái chứng kiến hết thảy đều đã bị dọa cho ngây người, bà ta không ngờ đứa trẻ năm đó bị bà ta đối xử tồi tệ kia lại là hoàng tử, hơn nữa còn là thái tử, tương lai sẽ trở thành hoàng đế!
Nghĩ đến những gì bà ta đã làm với Thẩm Thủ Nghĩa khi đó, Thẩm lão thái đột nhiên cảm thấy may mắn, Thẩm Thủ Nghĩa cũng không làm khó bà ta, như vậy cũng đã là nhân từ lắm rồi.
Nhưng mà bà ta lại không biết rằng, hiện giờ bà ta đã hết giá trị lợi dụng rồi, đợi sau khi trở lại Thẩm gia thôn, Thẩm Bích Thẩm sẽ không cho bà ta thêm bất kỳ sự trợ giúp và chăm sóc nào nữa, sống hay c.h.ế.t đều phải dựa vào bà ta rồi.
Thẩm Thủ Lễ cuối cùng cũng không thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật, cho nên, người không còn con cái ở bên cạnh như bà ta, sẽ phải sống cô đơn cho đến hết cuộc đời này!
Ba ngày sau, tân hoàng đăng cơ, cả nước cùng nhau ăn mừng.
Tuy nhiên vì để thể hiện sự tôn kính với tân đế, cuối cùng đã quyết định thay đổi năm thành nguyên, nhưng niên hiệu vẫn như cũ là Kiến Nhạc.
Bởi vì Thẩm Trí Viễn còn chưa đến kinh thành, cho nên hai hoàng tử vẫn chưa được sắc phong, về phần ba nữa nhi, Thẩm Bích Ngọc, Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích
Thẩm đều được phong làm công chúa, được ghi vào Kim sách [6], đầu tiên là Nam Khang công chúa, thứ hai là Nam Ninh công chúa, và cuối cùng là Nam An công chúa.
[6] Kim sách: quyển sách khoảng 2-3 tờ làm bằng kim loại, lụa hoặc ngọc, được vua chúa ngày xưa dùng để tuyên phong tước hiệu.
Mà chuyện khiến mọi người cảm thấy khiếp sợ nhất không phải bởi vì lão hoàng đế đột nhiên có nhi tử, mà là cô nông nữ ban đầu có thân phận không xứng với Mộ Dung Húc trong mắt họ như Thẩm Bích Thẩm, chỉ trong một đêm đã biến thành công chúa có thân phận tôn quý nhất, thân phận này thậm chí còn cao hơn thân phận của Mộ Dung Húc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1113.html.]
Lúc này, mọi người chỉ còn lại sự ghen tị và chúc phúc dành cho Thẩm Bích Thẩm, cũng không còn bất kỳ lời phàn nàn về nàng nữa, trái lại, còn cảm thấy Mộ Dung Húc đặc biệt may mắn, không ngờ có tầm nhìn xa như vậy, có thể cưới được công chúa.
Câu chuyện tình yêu này của hai người họ, đặc biệt là chuyện sát cánh chiến đầu ở phủ Chương Châu trước đây đã bị người kể chuyện biên soạn thành các câu chuyện thú vị khác nhau, và lưu truyền rộng rãi.
Về phần những phiên vương đang dự mưu cướp ngôi, sau khi tân hoàng đăng cơ xong mới biết được tin tức, nhưng lúc này mọi chuyện đã thành kết thúc rồi, đặc biệt sau khi biết người lên ngôi hoàng đế còn là Thẩm Thủ Nghĩa, tất cả đều ngoan ngoãn dừng mọi âm mưu trong đầu mình lại.
Dù thế nào đi nữa, chỉ cần có một Mộ Dung Húc ở đó, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, hơn nữa danh tiếng của Thẩm Thủ Nghĩa trong dân gian cực kỳ cao, đặc biệt là sau khi ông ấy đăng cơ, rất nhiều cuộc bạo động trong dân gian cũng theo đó dần bình ổn lại, kể từ đó, danh vọng của tân hoàng càng ngày càng lớn hơn, cũng không ai dám nói thêm gì nữa.
Về phần Phùng lão, cũng tiếp quản vị trí của Diêm Từng trở thành thủ phủ Nội Các, là thần tử có địa vị cực cao, đã hoàn thành tâm nguyện suốt đời của ông ấy.
Sau khi tân đế đăng cơ, thái hoàng thượng vì muốn điều dưỡng sức khỏe, cho nên đã chuyển đến ở trong Hồng Khánh Cung, các thái phi cũng theo ông ấy đến ở đây.
Về phần Quý Tư Linh, lúc này đang cùng Thẩm Bích Thẩm ngồi trên xe ngựa, đang trên đường đi đến Chiếu ngục ở Bắc Trấn Phủ Tư. Ngay sau khi Diêm Tùng bị thẩm vấn và xử trảm, vụ án năm đó của Quý Tư Linh ngay lập tức được xét xử lại, cuối cùng đưa ra kết luận là do Diêm mỹ nhân tư thông với người khác, vì không muốn bị người ta phát hiện, cho nên mới cố tình hãi hại Quý Tư Linh. Diêm mỹ nhân bị kết án treo cổ, Quý Tư Linh được trả lại sự trong sạch, hơn nữa hoàng đế cũng đồng ý với thỉnh cầu của nàng ấy, để nàng ấy xuất cung.
Quý Tư Linh vô tội, vậy Quý Thế Duy năm đó bị liên lụy cũng không phải chịu trách nhiệm gì, hôm nay là ngày ông ấy được ra tù. Suy cho cùng, Quý Thế Duy phải chịu tội này cũng là vì chuyện của gia tộc họ Chu bọn họ, vì vậy lần này Thẩm Bích Thẩm đại diện cho hoàng thất, đích thân đến đón ông ấy.
Ác danh của chiếu ngục lan xa, tất nhiên trở thành địa phương khiến ai cũng sợ, tránh còn không kịp, cho nên con hẻm này cực kỳ vắng lặng, yên tĩnh, hầu như không có ai đi lại cả.
Mới vừa rồi vẫn còn là cảnh tượng phố xá sầm uất náo nhiệt, bây giờ đột nhiên yên tĩnh lại, điều này khiến cho Thẩm Bích Thẩm phải âm thầm cảm thán, danh tiếng hung ác của Cẩm Y Vệ thực sự đã ăn sâu vào trong lòng người mà!
Cánh cổng chiếu ngục mở ra, Quý Thế Duy mặc bộ đồng phục tù từ bên trong chậm rãi đi ra.
Ánh sáng mặt trời chói chang chiếu xuống, chiếu vào khuôn mặt tràn đầy tang thương của Quý Thế Duy, khiến ông ấy không thể không đưa tay lên che mắt, phải mất một lúc lâu sau mới dần dần thích ứng được với ánh nắng chói lóa này.
"Hai năm rồi, cuối cùng cũng ra ngoài rồi."
Nhìn mọi thứ tươi mới và trong vắt bên ngoài, Quý Thế Duy chỉ cảm thấy bản thân giống như đang nằm mơ, ông ấy chưa từng nghĩ đến, sau khi vào tù ngục rồi còn có ngày có thể thoát ra khỏi đó.