Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1081
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:41:31
Lượt xem: 26
"Rất có thể Diêm Tùng muốn làm phản!" Con ngươi của Thẩm Bích Thấm nheo lại, nàng nói từng chữ một.
"Mưu phản!"
Nghe vậy, mọi người cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt tái đi.
"Cô nương, việc này cũng không thể nói lung tung, mưu phản là tội lớn, cho dù lão già Diêm Tùng kia ngang ngược hơn nữa, có lẽ hắn cũng không dám đâu." Vẻ mặt Quang Tử tràn đầy khiếp sợ.
"Đúng vậy, nếu ông ta dám soán vị cướp ngôi, đến lúc đó cũng chính là loạn thần tặc tử, danh xưng này hoàn toàn không tốt cho Diêm gia của bọn hắn, người trong thiên hạ càng không chấp nhận."
Lưu Trường Phúc nhíu mày nói: "Huống hồ hiện nay còn có rất nhiều người trong hoàng tộc, Diêm Tùng dựa vào cái gì có thể ngồi vào vị trí kia, làm sao ông ta dám?"
"Đúng vậy. Làm sao ông ta dám, làm sao dám?" Thẩm Bích Thẩm cũng nhíu mày, nàng thấp giọng bắt đầu lẩm bẩm. Diêm Tùng dựa vào cái gì to gan như thế?
Sau đó trong đầu nàng không ngừng hiện lên một loạt các manh mối.
Liên quan đến Ngoại Quan. Diêm phủ giàu có. Đại sự sắp thành. Thẩm Bích Thấm luôn cảm thấy những giữa những manh mối này có sự liên kết với nhau, thế nhưng trong thoáng chốc nàng vẫn không nghĩ ra được đến cùng thì Diêm Tùng dựa vào thứ gì để có được tự tin có thể ngồi lên vị trí kia.
Cho dù ông ta được Thát Tử hỗ trợ thì đã sao? Ông ta có cấu kết với bọn hắn thì chung quy lại Diêm Tùng vẫn là thần tử và càng không có cách nào có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế một cách danh chính ngôn thuận.
"Đúng rồi, cô nương, bên này thuộc hạ đã chặn được mấy thức thư Diêm phủ truyền ra, vì sợ bứt dây động rừng nên thuộc hạ đã sao chép lại, mà không dám động đến bản chính bên kia."
Lúc này Quang Tử vừa nói vừa rút ra một chồng thư từ n.g.ự.c áo mình ra và đưa đến trước mặt Thẩm Bích Thẩm: "Chỉ là những bức thư này đều dùng kí hiệu bí mật, tiểu nhân xem không hiểu gì."
"Ký hiệu bí mật?"
Vốn dĩ Thẩm Bích Thấm đang vui mừng vì lấy được thư nhưng nghe đến ký hiệu bí mật thì nụ cười trên mặt nàng cũng biến mất, đặc biệt sau khi xem hết thư, tâm trạng của nàng lại càng buồn phiền hơn vì nàng hoàn toàn không hiểu rốt cuộc trong thư này đang viết cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1081.html.]
"Quang Tử, ngươi có thể tìm người đến giải mã những ký hiệu này không?" Thẩm Bích Thấm im lặng một lát, sau đó nhìn Quang Tử nói.
"Cô nương, chúng ta mới đến kinh thành còn chưa được bao lâu, thật sự không có cách nào biết đến người như thế, hơn nữa những người tài ba như vậy cũng không dễ tìm ra." Quang Tử hơi hổ thẹn nói.
"Ừm, không sao, đây không phải lỗi của ngươi, ngươi không cần tự trách."
Thẩm Bích Thấm sờ tay lên cằm mình, nàng đi qua đi lại trong thư phòng, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Quang Tử căn dặn: "Quang Tử, trong khoảng thời gian này ngươi phải nhìn chằm chằm vào Diêm phủ, chỉ cần vừa có động tĩnh gì thì phải lập tức bẩm báo, cả thư từ nữa, tất cả đều phải chặn lại, cứ mang về cho ta trước rồi tính."
"Vâng." Quang Tử trịnh trọng gật đầu.
"Còn nữa Long Lục, trong khoảng thời gian này Long Ẩn Vệ các ngươi hãy đi theo Quang Tử tiến về Quan Ngoại, nhìn xem có thể tra ra thân phận của người thường liên hệ với Diêm Tùng hay không." Thẩm Bích Thẩm tiếp tục dặn dò Long Lục.
"Cô nương yên tâm, thuộc hạ biết nên làm thế nào." Nghe vậy Long Lục lập tức trịnh trọng gật đầu.
"Việc này rất quan trọng! Vất vả cho các ngươi rồi."
Trên mặt Thẩm Bích Thẩm hiện vẻ áy náy, nói: "Long Lục, ngươi và Hoa Tụng thành thân còn chưa được một tháng đã phải xa nhau, ta thật sự xin lỗi các ngươi."
"Cô nương nói quá lời rồi, đây vốn là chuyện nằm trong bổn phận của thuộc hạ, sao dám nhận vất vả ạ?"
Nghe vậy Long Lục vừa cười vừa nói: "Hơn nữa, gần đây Hoa Tụng chê thuộc hạ phiền phức, nhiệm vụ này xem như đến rất đúng lúc."
"Ha ha ha, được rồi."
Thẩm Bích Thấm biết tính tình Hoa Tụng còn trẻ con, còn Long Lục mới vừa thành thân, được nếm ngon ngọt nên thích quấn lấy nàng ấy, mà Hoa Tụng không thích cũng là chuyện bình thường.
Sau khi Long Lục và Hoa Tụng tạm biệt nhau, hắn và Quang Tử lập tức lên đường.