Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1056
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:03:19
Lượt xem: 67
Hoa Nương, thê tử của Lưu Trường Phúc cũng là con dâu nuôi từ bé, rất có tư sắc, là hoa khôi đẹp nhất trong thôn hồi đó.
Diêm Hộc đoạt đi công lao của Lưu Trường Phúc, cho nên Hoa Nương cũng biết hắn, bản thân Hoa Nương cũng có chút công phu, gặp kẻ thù đương nhiên hết sức đỏ mắt, thù mới hận cũ, năm đó Hoa Nương không chút lưu tình ra tay tàn nhẫn đánh cho Diêm Hộc một trận.
Không nghĩ tới Diêm Hộc thẹn quá hóa giận, càng thêm quyết tâm phải có được Hoa Nương. Vì vậy hắn đã tìm cơ hội ngăn cách Lưu Trường Phúc đi, sau đó cho người bắt cóc Hoa Nương. Trong số những người phụ trách bảo vệ Hoa Nương có một tên làm phản vì muốn có tiền đồ bên phía Diêm Hộc nên đã bí mật đánh thuốc mê rồi đưa Hoa Nương đến chỗ Diêm Hộc.
Nơi mà Diêm Hộc khinh nhục Hoa Nương là ở một khách điểm, mà sau đó vừa lúc giặc Oa tiến sát đến, Diêm Học chỉ biết lo chạy trốn cho bản thân mình mà ném Hoa Nương ra, hại nàng ấy lại một lần nữa chịu sự vũ ngục từ bọn giặc Oa.
"Cái tên Diêm Hộc này đúng là ngay cả cầm thú cũng không bằng!"
Nghe đến đây, đôi mắt Thẩm Bích Thấm đỏ lên, trực tiếp một chưởng vỗ mạnh xuống mặt bàn giấy,"Quả nhiên là vô vương vô pháp, dám làm ra chuyện đến mức đó."
"Chờ đến lúc ta tìm được Hoa Nương thì m.á.u dưới thân nàng đã nhuộm đỏ cả giường, khi đó ta mới biết Hoa Nương đã có thai, hơn nữa với tính tình của nàng ấy thì chắc chắn là biết mình có hài tử nên mới có thể..."
Lưu Trường Phúc thống khổ ôm lấy đầu, nức nở nói, "Cái tên súc sinh Diêm Hộc này, là hắn ta đã hại c.h.ế.t Hoa Nương cùng với hài tử chưa kịp xuất thế của ta, mối thù g.i.ế.c vợ g.i.ế.c con này, ta nhất định phải dùng đầu hắn đến tế vong hồn hai mẫu tử các nàng."
"Cái tên Diêm Hộc này làm nhiều việc ác như vậy, cho dù chịu ngàn đạo cũng chưa đủ." Thẩm Kỳ Viễn cũng vô cùng phẫn nộ.
"An táng Hoa Nương xong, trước tiên ta muốn đi tìm Diêm Hộc liều mạng, nhưng lại bị chậm một bước, hắn ta đã nhanh chóng cấu kết với giặc Oa, thông đồng với địch nhân phản quốc muốn định ra tội danh cho ta, cũng bởi vì nhận được tin của huynh đệ thông báo nên mới tránh được một kiếp nạn này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1056.html.]
Lưu Trường Phúc nói xong thì liền quỳ gối trước mặt Thẩm Bích Thấm, mặt đầy thống khổ nói, “Cô nương, thù này không trả cả đời ta cũng không an tâm được, hy vọng cô nương có thể giúp ta, g.i.ế.c c.h.ế.t Diêm Hộc!"
"Trường Phúc, ngươi làm gì vậy, mau đứng lên."
Thẩm Bích Thẩm trước tiên nâng Lưu Trường Phúc đứng dậy, sau lại nghiêm túc nói,"Danh nghĩa của chúng ta tuy là chủ tớ, nhưng trong lòng ta, ngươi đã sớm tồn tại như đại ca của ta, cũng là một số ít người mà ta để tâm đến, nên là ngươi yên tâm, cho dù tính là ngươi không nói thì ta nhất định sẽ g.i.ế.c Diêm Hộc, báo thủ cho tẩu tử."
Lúc này Thẩm Bích Thấm mới hiểu vì sao Lưu Trường Phúc lại xuất hiện ở Chương Châu phủ, Quỳnh Châu và Chương Châu phủ cùng ở Lâm tỉnh, hắn vì tránh né truy nã nên mới tới Chương Châu phủ, lúc trước Thẩm Bích Thấm vẫn luôn hoài nghi, từ kinh thành chạy đến nơi xa xôi như Chương Châu phủ đúng là khiến nàng có chút không hiểu, nhưng bây giờ xem ra đã rõ rồi.
"Đa tạ cô nương!" Lưu Trường Phúc nghe vậy thì vô cùng cảm động nói tạ.
"Báo thù g.i.ế.c người không khó khăn nhưng việc quan trọng nhất chính là phải tìm được nhân chứng, chỉ có khi chứng minh được thân phận của ngươi thì mới có thể có đủ chứng cứ chứng minh Diêm Hộc đang nhận thay công trạng của ngươi được."
Thẩm Bích Thấm nhìn Lưu Trường Phúc hỏi,"Ngươi có nghĩ đến người nào có thể làm nhân chứng cho ngươi không?"
"Có, lúc ta ở Quỳnh Châu có không ít bạn tốt là bộ hạ, tuy rằng cũng có người phản bội ta, nhưng đại đa số người vẫn luôn trung tâm."
Lưu Trường Phúc gật đầu, sau có chút khó xử nói,"Chỉ là hiện giờ đã qua lâu như vậy, cũng không biết những người đó còn ở đây không."
Thời gian Lưu Trường Phúc đến bên cạnh Thẩm Bích Thẩm cũng không hề ngắn, hiện giờ tính ra cũng đã khoảng gần mười năm rồi, chiến trường khó đoán, những người đó còn sống hay không thì vẫn thật vô cùng khó nói.
"Không sao, Quỳnh Châu ở Quảng Đông, cũng chỉ cách Phúc Kiến chúng ta một tỉnh, Cái Bang của chúng ta bây giờ cũng có cứ điểm ở đó."