Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 54: Tôi và các người học mà!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 17:13:04
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Tô Kiến Quân lóe lên tia tối tăm, như thể tiếp tục đề cập chuyện nữa. Ông vội vàng đánh trống lảng, “Triệu Đại Hưng về cùng con?”

“À, nhập viện !”

“Gì? Hắn nhập viện?”, Tô Kiến Quân ngẩng đầu về phía Tô An.

Tô An mở to đôi mắt vô tội gật đầu, “ , nhập viện.”

“Sao thế ? Nghiêm trọng ?”

Tô An lắc đầu, “Chắc nghiêm trọng , con cẩn thận đụng trúng thôi.”

Tô Kiến Quân nâng cao giọng, “Con đụng trúng , hai đứa cãi ?”

Tô An thờ ơ , “Ôi trời, ba ơi, ba gì lạ thế, cái gì mà cãi , đánh là thương, mắng là yêu, đó là thú vui giữa vợ chồng con mà!”

Tô Kiến Quân sốt ruột, “Con thế hả, công việc của con còn chuẩn xong , con cãi với gì? Báo đáp ân tình mà, con lúc nào thể báo đáp, chọn lúc ? Trước đây ở nhà, ba với con đạo lý vợ , tất cả đều tai tai ?”

“Lúc , con dỗ dành , con cãi ?”

Tô Kiến Quân bình tĩnh , bên một tuần sẽ gặp , thời điểm then chốt , Tô An hỏng chuyện, công việc khi nào xảy chuyện gì ?

Tô An vặn nắp lọ dầu vạn hoa tay, , “Con ngược đãi con , đây chỉ là cãi vã vài câu .”

Tô Kiến Quân tức đến nỗi giọng run run, “Con gả qua đó, con ngược đãi con của ư?”

“Người bỏ bao nhiêu tiền cưới con về, là để con ngược đãi con của ? Con bệnh thần kinh hả?”

“Lúc con còn về nhà gì? Cút ngay về đó cho , cầu xin tha thứ, dù quỳ xuống dập đầu nhận , cũng cho tha thứ cho con, cho con , nếu công việc của con mà vấn đề gì, sẽ cho con tay!”

Tô An一副lợn c.h.ế.t sợ nước sôi (chết thì c.h.ế.t thôi, gì mà sợ) bộ dáng, “Con về , con sợ ảnh hưởng đến chuyện suất công việc, nên mới ngoài, chứ , con sợ con ở trong nhà, ba đứa con nít nhà là con g.i.ế.c chúng nó ngay lập tức.”

Tô Kiến Quân thể tin , “Tô An, con bệnh thật ? Ta thấy con dạo đúng là điên thật , đây là một cô con gái ngoan ngoãn, thật thà, bây giờ con thành thế hả?”

Tô An nhanh chậm, “Trước đây con còn cách nào khác, con xin ăn tay kế, nếu thành thật lời một chút, chừng bây giờ mộ phần của con cao ba thước , bây giờ thì khác, con đến nhà khác kế, là lúc con thể hiện những kỹ năng mà con học từ Kỷ Thanh Thanh suốt bao năm qua.”

“Ba, ba cứ yên tâm , đàn ông đều là đồ móng heo (đồ vô ơn bạc nghĩa), đều là đồ lòng lang sói vô lương tâm, Triệu Đại Hưng sẽ vì ba đứa con nít mà gây rắc rối cho con ! Con dạo cũng sẽ kiềm chế một chút, đợi chuyện suất công việc quyết định xong, con sẽ lột da rút gân ba đứa con nít đó, ngược đãi chúng nó đến ch·ết.”

Phiêu Vũ Miên Miên

Tô Kiến Quân cuối cùng cũng yên nữa, “Không , , Tô An, con chịu kích thích gì ? Con thật sự bệnh ?”

“Con nghĩ gì , con còn sống ? Con của đang yên đang lành, con g.i.ế.c chúng nó?”

Tô An vẻ mặt vô tội, “Con bệnh mà, ôi trời, ba ơi, ba đừng lo lắng, ba yên tâm, chỉ cần con thổi gió bên tai Triệu Đại Hưng, việc gì , chẳng chỉ là ba đứa con nít của vợ ? Đợi con sinh con cho , thì ba đứa đó chẳng đáng giá gì nữa, chẳng tùy con sắp xếp , ba yên tâm, cùng lắm thì dạo con sẽ giả vờ hiền vài ngày, an phận một chút, đợi con vững ở Triệu gia ........”

“Tô An!!!!!”

Tô Kiến Quân gầm lên giận dữ, chằm chằm Tô An như thấy quỷ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-54-toi-va-cac-nguoi-hoc-ma.html.]

Đây vẫn là cô con gái nhút nhát của ông , cái dám gắp thức ăn, dám chuyện, dám lên bàn, rụt cổ dám ngẩng đầu khác ?

Cái đồ quỷ , rốt cuộc là con ác quỷ độc ác từ nhập ?

“Bao nhiêu năm nhân nghĩa đạo đức của con đều học bụng chó ? Người cưới con về là để hầu hạ già và con cái, chăm sóc gia đình, để con về gi·ết phóng hỏa, đầu óc con nghĩ cái gì thế hả? Con tâm thần ?”

“Tâm địa con mà ác độc hả? Còn thèm để ý, súc sinh còn che chở con của , Triệu Đại Hưng mà ngay cả con ruột cũng bảo vệ, thì khác gì súc sinh? Con mà cứ ôm cái ý nghĩ ác độc như trong lòng, đến lúc bắt b·ắn ch·ết, con đừng về mà lóc!”

Tô Kiến Quân vẻ mặt tủm tỉm của Tô An, cả đều bắt đầu bốc hỏa tà.

Ông đây là sinh cái thứ gì thế , cái thứ sớm muộn gì cũng hại ch·ết ông !

“Ta cho con , con nhất là thu cái tâm tư độc ác của con , con đừng liên lụy đến thanh danh của nhà họ Tô chúng !”

Tô An Tô Kiến Quân đầy ẩn ý.

Làm cho Tô Kiến Quân bắt đầu nổi da gà.

Cảm thấy chút yếu thế Tô An, Tô Kiến Quân bỗng nhiên tức giận đến hổ, ông đẩy mạnh Tô An .

“Lời con ? Làm phụ nữ quan trọng nhất là an phận thủ thường, lấy đại cục trọng, thì hiếu thảo với bố chồng, thì chăm sóc con cái, bố chồng gì con cũng chịu, con cái mà lời thì con dạy dỗ cẩn thận......”

Tô An cắt ngang lời Tô Kiến Quân, “Ba ơi, con sai , con đều là học từ ba và kế mà!”

“Kỷ Thanh Thanh vẫn luôn ngược đãi con và trai ? Bà khắp nơi con và trai ăn trộm đồ, hư danh tiếng em chúng con, bà cho con ăn cơm, bà lấy cặp gắp than nóng đỏ đánh chúng con, bà bóc lột trai, đầu tiên con kinh nguyệt, lấy của bà một miếng băng vệ sinh để dùng, bà khắp nơi con hổ, mắng con đủ thứ lời khó , ba còn vì chuyện mà đánh con một cái tát, ba ơi, ba quên hết ?”

Cho dù Tô An sớm còn quan tâm đến cha nữa, nhưng khi những lời , mũi nàng vẫn kiểm soát mà dâng lên một cỗ chua xót.

Nàng vĩnh viễn sẽ tha thứ, cũng tư cách trai mà tha thứ cho đàn ông mắt .

Ông rõ ràng lẽ là chỗ dựa vững chắc nhất của trai, ông rõ ràng từng che chở trai.....

Tô An nhớ đầu tiên kinh nguyệt là khi nàng gần mười lăm tuổi.

Vương Tiểu Thúy khi đó rời xa nàng hơn hai năm, căn bản ai dạy nàng những kiến thức thường thức , lúc đều cảm thấy đây là một chuyện vô cùng đáng hổ, đều giấu giếm ngoài, vốn là một hướng nội như nàng căn bản chỗ nào để tìm hiểu.

Lúc đó nàng sợ hãi đến mức trốn trong nhà vệ sinh mà , đó là Ngụy lão sư gặp nàng trong nhà vệ sinh, cho nàng băng vệ sinh, và phổ cập kiến thức về kinh nguyệt cho nàng.

Cái thứ đó nàng nhận , trong tủ quần áo ở nhà , là Kỷ Thanh Thanh mua cho Tô Kiều dùng.

Sau khi tan học về nhà, miếng băng vệ sinh mà Ngụy lão sư cho nàng ướt đẫm, nàng cả đời sẽ quên, nàng lấy một miếng băng vệ sinh của Kỷ Thanh Thanh , Kỷ Thanh Thanh đuổi theo đánh chửi khắp cả đại viện, những lời lẽ thô tục đó giống như một lưỡi kiếm sắc bén, đ.â.m trái tim Tô An nhỏ bé năm đó, khiến nàng cả đời cũng dám ngẩng đầu .

Càng nàng tuyệt vọng hơn là, nàng còn vì chuyện mà ăn một cái tát từ Tô Kiến Quân, nàng của ngày đó tự ti, nhạy cảm và nhút nhát, suýt chút nữa ch·ết trong mùa đông năm .

trai (Tô Bình) tìm thấy nàng, đưa nàng về nhà, là bà Tần lầu, thấy nàng đáng thương, cắt một chiếc quần bông cũ của thành hai ống, may hai miếng vải cho nàng.

Nàng lòng hẹp hòi, nhà chồng, nhà đẻ tất cả đều là tội nhân!

Loading...