Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 416: Quay về thành phố A

Cập nhật lúc: 2025-07-12 14:59:15
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

________________________________________

Người bảo lãnh chính là Vương Lợi Hoa.

Vương Trường Nghĩa cũng điều, tại chỗ liền bày tỏ thái độ, ba em nhà họ kêu thêm hai chú bác nhà cũng lo liệu hết quá nhiều việc, hỏi nhà Vương Lợi Hoa ai theo .

Hôm nay mùng sáu, khi gia đình Tô An , Trương Xã Cúc và vợ Vương Trường Nghĩa đều tặng một ít đậu phộng, đậu gì đó do nhà trồng.

Lý Ngọc Lan lưu luyến rời kéo Tô Bình, chê phiền phức mà nhắc nhắc :

"Bình Bình , con lời sư phụ, học nghề cho , đừng lo cho bà ngoại, bà ngoại ở nhà vẫn mà."

"Con rảnh thì thư cho bà ngoại nhé, bà ngoại sẽ tìm cho bà ngoại . Đến lúc đó bảo Kiến Binh hoặc mợ con giúp bà ngoại hồi âm cho con. Nếu là nghỉ, con bảo hoặc An An đưa con về thăm bà ngoại."

"Con tuyệt đối đừng chạy lung tung một nhé, nếu mà lạc tìm thấy nhà thì . Phải ăn nhiều cơm, mặc ấm ..."

"Con ngoan nhé, nếu ai bắt nạt con, con cứ cho An An , bà ngoại sợ . Còn cái túi đó, cơm rang đường bà ngoại cho con, còn khoai lang sấy khô, con ăn sớm nhé, thì hỏng mất. Đừng mua đồ cho bà ngoại, để tiền dành dụm , lấy vợ dùng."

Tô Bình giống như một đứa bé ngoan, gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc: "Vâng, con bà ngoại. Bà ở nhà cũng ăn uống thật nhé. Đợi con rảnh con sẽ về thăm bà. Bà đừng giày vải đế độn cho con, cũng đừng giày cho con nữa."

"Con nhiều giày lắm, căn bản hết . An An còn mua giày da cho con nữa. Quán ăn của chúng còn phát giày giải phóng cho con nữa. Còn nữa bà ngoại, tiền con cho bà ngoại bà đừng tiếc tiêu, bà mua thịt ăn , thịt ăn ngon mà. Chờ hết thì con cho bà, con bây giờ mỗi tháng đều tiền lương ."

________________________________________

Xe dừng ở trấn, từ trấn chuyến xe định giờ đến huyện, đó chuyển đến ga tàu hỏa mua vé.

Vương Đại Dân kéo vợ Lưu Thúy Hồng chuyện một lúc lâu, vợ chồng đầu tiên xa , mà Lưu Thúy Hồng cũng là đầu tiên xa nhà, thấp thỏm vô cùng.

Tô An dùng giọng điệu đùa cợt : "Chú Đại Dân, chú cứ yên tâm , chúng cháu sẽ giúp chú để ý. Nếu việc thích hợp sẽ lập tức gửi thư cho chú, chừng đến mấy tháng chú thể lên thành phố A đoàn tụ với thím Thúy Hồng ."

"Bà ngoại và ở nhà cháu, phiền các chú trông chừng nhiều hơn nhé."

Ánh mắt Vương Đại Dân sáng lên: "Các cháu yên tâm, đều là cùng họ mà. Dù các cháu chúng cũng sẽ chiếu cố chút."

________________________________________

Đoàn mang theo bao lớn bao nhỏ, chuyển vài chuyến xe, cuối cùng cũng đến ga tàu hỏa.

Trong ga tàu hỏa đông như nêm cối, quầy bán vé xếp hàng dài thẳng tắp ngoài còn vòng vài khúc.

Cả phòng chờ đều là những bóng rậm rịt.

Vương Vĩnh Chính hàng dài ở quầy bán vé, sắc mặt . Vé về là nhờ Tô An, bây giờ bên tìm quen. Xếp hàng thế , chắc mấy tiếng đồng hồ, cho dù đến lượt cũng còn vé .

Nếu mua vé ngày mai, còn ga tàu hỏa một hai ngày.

Chậm trễ một giờ là thiếu ăn một giờ mà. Hắn vội, vợ chồng Vương Vĩnh Thuận cũng sốt ruột.

"Các con giữ đồ , bố mua vé." Vương Vĩnh Chính khẽ cắn môi, đưa túi cho Tô Bình.

Phiêu Vũ Miên Miên

Tô An giữ chặt Vương Vĩnh Chính: "Cậu cả, đừng ."

Vương Vĩnh Chính về phía Tô An.

Tô An hàng dài dằng dặc đó: "Cái xếp mấy tiếng đồng hồ đấy. Có thời gian xếp hàng , chúng chen chúc về đến nơi ."

"Chúng cả đoàn , cũng già trẻ con. Lát nữa cứ hỏi , chuyến xe nào đến thành phố A, chúng trực tiếp chen lên mua vé bổ sung."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-416-quay-ve-thanh-pho-a.html.]

Ánh mắt Vương Vĩnh Chính sáng lên: "Còn thể như ?"

Tô An gật đầu: "Phần lớn đều . mà sẽ chỗ , suốt quãng đường đến thành phố A."

Mọi bàn bạc một chút, đều ga tàu hỏa, chuẩn theo lời Tô An mà chen lên xe.

Vương Vĩnh Chính cầm hai điếu thuốc hỏi hiệu tàu, nhanh trở : "An An, hỏi , chuyến sớm nhất là 1 giờ 55 chiều."

Tô An nâng cổ tay xem đồng hồ, bây giờ là 1 giờ kém 5 phút.

"Còn 50 phút nữa. Mọi vệ sinh thì xếp hàng vệ sinh . Nhìn tình hình chen chúc ở phòng chờ , xe chắc còn đông hơn, nhúc nhích ."

Vương Tiểu Thúy lập tức đưa đồ cho Tô Bình: "Thúy Hồng, chị , em ?"

Lưu Thúy Hồng vội vàng gật đầu: "Đi, , em cũng ."

Tô An với Vương Tiểu Thúy: "Mẹ, cẩn thận một chút nhé, trong ga tàu hỏa trừ xe lửa là thật, còn đều là giả."

Vương Tiểu Thúy "À" một tiếng: "Mẹ ."

Thấy hai cùng xa, Tô An vẫn yên tâm, về phía Nhậm San.

Nhậm San cần Tô An mở miệng liền theo.

Quả nhiên còn đến nhà vệ sinh, thấy Vương Tiểu Thúy và Lưu Thúy Hồng chặn .

Nhậm San vội vàng chạy lên. Là một phụ nữ ăn mặc giản dị, cầm một chiếc đồng hồ, mắt đỏ hoe cầu cứu hai : "Hai cô em, thật sự là còn cách nào nữa, tiền đều kẻ trộm lấy hết , tiền mua vé cũng . Bây giờ cả nhà chỉ còn mỗi chiếc đồng hồ . Lúc mua là 180 tệ đó, đeo 2 năm nhưng vẫn còn mới. Hai cô nếu 40 tệ thì sẽ nhượng cho hai cô."

"Thật sự lời, cho dù hai cô ngoài tùy tiện tìm chỗ bán cũng thể bán bảy tám chục. Nếu vội quá thì cũng đành lòng bán. 40 tệ đủ chúng một nhà mua vé lên tỉnh S. Sợ muộn, ông chủ cần . Cái ngoài, đất khách quê , coi như giúp ."

Vương Tiểu Thúy và Lưu Thúy Hồng chiếc đồng hồ trong tay đối phương, mắt đều sáng lên.

"Thật sự 40 tệ ? Không là hỏng đấy chứ?"

"Thật mà, hai cô xem, chạy đúng giờ, . Hai cô thể xem hàng , thành vấn đề thì đưa tiền."

Nhậm San vội vàng xông lên: "Thím, các thím vệ sinh ?"

"Vị đại tỷ , chúng giúp , cô vẫn nên tìm khác . Tiền mua vé của chúng chỉ còn dư hơn hai tệ thôi."

Nói xong, Nhậm San nhiều lời, kéo Vương Tiểu Thúy liền về phía nhà vệ sinh.

Lưu Thúy Hồng lưu luyến rời thoáng qua phụ nữ phía : "Tiểu Thúy, chiếc đồng hồ đó em thấy vấn đề gì . Hồi rể nhà Trần hình như cũng một chiếc giống , là tốn gần 200 tệ đó."

Khó khăn lắm mới nhà vệ sinh, gặp nhặt ví tiền lôi kéo các cô chia chác.

Mới khỏi nhà vệ sinh, còn gặp một học sinh đổi tiền lẻ.

Mới đuổi học sinh đổi tiền lẻ, gặp một cầm chiếc radio nhỏ, mắt lờ đờ đ.â.m Vương Tiểu Thúy.

Như thể độ kiếp xong, Lưu Thúy Hồng trở đại sảnh chờ xe, vẻ mặt tiếc nuối kể cho về cơ hội phát tài bỏ lỡ.

Tô An : "Cái cầm radio đ.â.m các thím đó, thể chỉ cầm một chiếc radio hỏng thôi. Tùy tiện va chạm, chiếc radio rơi xuống đất, liền là các thím đ.â.m hỏng, các thím bồi thường tiền thì ?"

"Thật sự nhặt tiền, giấu còn kịp, thể kéo các thím chia tiền?

Cái đổi tiền lẻ cũng , chừng đến tay các thím chính là tiền giả thì ?

Cái đồng hồ thì càng giả. Các thím đưa tiền, đó , chừng lập tức sẽ nhảy các thím là kẻ trộm, trộm đồ của họ. Chiếc đồng hồ đó chừng đều ký hiệu. Đến lúc đó những đồng hồ trả cho họ, còn há miệng liền đòi ít tiền, kéo các thím bồi thường đấy."

Loading...