Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 25: Hỗn chiến, loạn

Cập nhật lúc: 2025-07-01 05:28:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A a a a, mẹ ơi cứu con với, đừng đánh đừng đánh, con không dám nữa đâu."

"Ô ô ô, mẹ ơi ~"

Tiếng gào thét bén nhọn chói tai, như một cơn gió lạnh thổi đến giữa cái nóng oi ả, làm Tô An sảng khoái cả người. Tô Kiến Quân mắt đỏ ngầu, không còn vẻ từ phụ như trước nữa.

"Mày có nói hay không, lấy đâu ra? Cái thằng vương bát con bê này, cũng dám làm loại chuyện này, mày xem hôm nay tao có đánh c.h.ế.t mày không!"

Miệng mắng dữ dội, chiếc cặp gắp than trên tay cũng không hề ngừng lại, "phanh phanh phanh" giáng xuống đùi, m.ô.n.g và lưng Tô Lỗi. Mỗi một cú kẹp xuống, tiếng kêu thảm thiết sắc bén của Tô Lỗi như muốn xuyên thủng bầu trời.

Thấy tìm mẹ vô dụng, Tô Lỗi nước mũi nước mắt tèm lem nhìn Tô An đạp xe đạp về, lập tức vươn tay về phía cô bé cầu cứu.

"Chị ơi ách chị ơi, chị chị, mau... cứu em, ba ba.... ách muốn.... đánh c.h.ế.t em."

"Ô ô ô, mau, mau, ách, cứu, em."

Tô Lỗi khóc đến mắt mũi đều sưng lên, giọng nói khản đặc, từng bước từng bước nghẹn ngào, thảm thiết không gì tả xiết.

Tô An làm bộ kinh ngạc, "Trời ơi, ba ơi, sao ba lại ra tay nặng như vậy chứ, cái này nếu có gì không hay thì sau này ba hưởng phúc ai? Ai cho ba dưỡng lão tống chung đây?"

"Con với anh trai ba thì không trông cậy được rồi, con thì đã bị ba bán đi, anh trai lại là người không tiền đồ. Ba với mẹ kế nửa đời sau đều trông cậy vào Tô Lỗi đó, có gì không thể nói chuyện cho tử tế sao? Nhìn ba đánh Tô Lỗi mà xem, chân đều què rồi, không phải là tàn phế đó chứ?"

Kỷ Thanh Thanh vốn dĩ đang ôm ngực, vẻ mặt Tây Thi ôm tim, nghe Tô An nói, cũng chẳng buồn thút thít nữa, lập tức từ tay Tô Kiến Quân cướp Tô Lỗi về.

"Ô ô ô, Lỗi nhi của mẹ ơi, con sao rồi, con sao rồi? Hai bố con ông ép c.h.ế.t mẹ con tôi tính ~"

Kỷ Thanh Thanh vừa khóc vừa vén quần áo Tô Lỗi kiểm tra, vừa nhìn, suýt nữa thì ngất xỉu. Toàn bộ lưng, đùi và m.ô.n.g đều sưng đỏ từng mảng, còn trầy da nữa, vết thương ngang dọc đan xen khắp làn da trắng nõn của đứa trẻ, trông ghê người.

Đồng tử bà ta co rút lại, "ngao" một tiếng liền đứng dậy, xòe móng vuốt, lao về phía Tô Kiến Quân cào tới, "Tô Kiến Quân cái đồ súc sinh, nó là con ruột của ông đó, đánh c.h.ế.t cả hai mẹ con tôi luôn đi!"

"A a a a, tôi liều mạng với ông, tôi với ông liều mạng, ông đây là muốn ép c.h.ế.t tôi đó, ông ép c.h.ế.t tôi đi ~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-25-hon-chien-loan.html.]

Tô Kiến Quân bản thân đã nổi giận, nhưng lúc này nhìn vết thương trên người Tô Lỗi, trong lòng cũng có chút chột dạ, lo lắng có thể làm hỏng đứa trẻ.

Tô An thấy thế liền kêu lên thất thanh, "Trời ơi, ba ơi, ba đây là muốn g.i.ế.c Tô Lỗi sao? Nó g.i.ế.c người hay phóng hỏa mà ba lại ra tay tàn nhẫn đến thế?"

"Xong rồi xong rồi, chắc chắn đánh hỏng rồi, ba xem Tô Lỗi đi, sắc mặt đều không đúng rồi."

Kỷ Thanh Thanh nghe lời Tô An nói, trong đầu căng một sợi dây, tức thì đứt phựt, "ngao ~" một tiếng, hai móng tay vung lên vũ điệu tàn ảnh. Tô Kiến Quân cảm nhận được mặt và cổ nóng rát đau đớn, bị ép liên tiếp lùi bước. Rất nhanh hắn cũng phát cáu, một bàn tay ghì c.h.ặ.t t.a.y Kỷ Thanh Thanh, giơ cao bàn tay lớn, nghiến răng nghiến lợi giáng mạnh vào mặt Kỷ Thanh Thanh.

Theo tiếng "bang", "Bích Loa Xuân" ngày xưa như diều đứt dây, bị ném mạnh vào tường, sau đó lại nảy xuống đất.

Hiện trường yên tĩnh hẳn đi, "Bích Loa Xuân" không thể tin được ngẩng đầu nhìn Tô Kiến Quân, Tô Kiến Quân không thể tin được cúi đầu nhìn bàn tay lớn của chính mình. Tô Lỗi cũng không gào nữa. Mọi người đều như bị định thân, nghe tin đến Lâm Chiêu Đệ và Lưu Tuệ Lan chen qua đám đông xem hóng chuyện, xông vào.

"Sao vậy, sao vậy, ai dà ui, Tô Lỗi sao bị đánh thành ra thế này?"

"Đại tẩu, đại tẩu chị sao cũng bị đánh?"

Lưu Tuệ Lan nhìn vết thương khắp người Tô Lỗi, rồi nhìn khuôn mặt sưng tấy và khóe miệng rỉ m.á.u của Kỷ Thanh Thanh, ánh mắt tối sầm khó hiểu nhìn về phía Lâm Chiêu Đệ.

Phiêu Vũ Miên Miên

Tô An thấy Lâm Chiêu Đệ đến, lập tức vẻ mặt bi thảm tiếp lời, "Ba ơi, ba sao lại có thể động thủ chứ, ba phải cho mẹ kế một cơ hội giải thích chứ, em trai Tiểu Lỗi dù sao cũng gọi ba bấy nhiêu năm rồi, sao ba lại ra tay tàn nhẫn thế hả?"

Lâm Chiêu Đệ và Lưu Tuệ Lan, cùng với những người xung quanh xem hóng chuyện đều chấn động đồng tử. Tô Kiến Quân ngày thường thành thật lại nổi điên, bảo bối vợ và đứa con trai cưng đều bị đánh. Tổng hợp lại lời Tô An, đây là Kỷ Thanh Thanh trộm người bị phát hiện sao? Tô Lỗi vẫn là nghiệt tử sao?

Quay đầu nhìn vết thương trên mặt và cổ của con trai cả, Lâm Chiêu Đệ không nói hai lời liền xông thẳng về phía Kỷ Thanh Thanh.

"Kỷ Thanh Thanh cái đồ dâm đãng kia, nhà lão Tô gia của tao không chê mày là cái đồ bị người ta ngủ nát, mang theo cái hàng kéo chân sau secondhand, rước mày về nhà, mày không biết ơn đội nghĩa thì thôi đi, mày dám cả gan trộm người, còn sinh ra cái nghiệt tử làm nhà tao nuôi, mày quả thật khinh người quá đáng, bà già này liều mạng với mày ~"

Tô Kiến Quân vừa mới chuẩn bị tiến lên muốn giúp vợ, đầu óc như bị sét đánh, đứng đờ tại chỗ, cả người thất thần. Kỷ Thanh Thanh trộm người ư? Tô Lỗi không phải con trai mình, là nghiệt tử của Kỷ Thanh Thanh với tên gian phu sao?

Những người xung quanh xem hóng chuyện, nghe Lâm Chiêu Đệ la hét lớn tiếng, nhìn về phía Tô Kiến Quân với ánh mắt đầy ý vị thâm trường. Bên này chính là khu nhà tập thể của nhà máy đồ hộp, đều là nhà do đơn vị cấp cho công nhân. Trước đây, chuyện Tô Kiến Quân có vợ cả ở nông thôn, mọi người cơ bản đều biết. Vì cái Kỷ Thanh Thanh này, ông ta còn đá người ta, đuổi về nông thôn mà ở. Không ngờ......

Trong đó, mấy bà phụ nữ theo chồng phản thành không khỏi thầm mắng trong lòng: "Hừ, đồ ngu ngốc, đáng đời mày bị cắm sừng!"

Kỷ Thanh Thanh vừa bị Tô Kiến Quân tát một cái, người còn chưa hoàn hồn, đã bị Lâm Chiêu Đệ xông lên túm tóc dùng sức véo. Bà ta căn bản không kịp giải thích, vừa hé miệng, đâu còn cơ hội nói chuyện nữa, tất cả những gì phát ra đều là tiếng kêu thảm thiết.

Loading...