Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 150: Ngươi Chờ Ta Đại Nhà Máy Lãnh Đạo Trượng Phu Trả Thù Đi
Cập nhật lúc: 2025-07-04 17:08:53
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô An mắt đỏ hoe, vẻ mặt hằn học Trần Thư Danh: “Trả cho ông? Ông còn mặt mũi mà trả cho ông ?”
“Gia đình chúng Vương gia luôn giúp việc , báo án, chắc chắn là nhắm nhà họ Trần các . Nhà họ Trần các từ đến nay ức h.i.ế.p hương , hoành hành ngang ngược, nhưng hại thảm !”
“ cho ông , nếu nhà chồng mà tình hình bên , ông cứ chờ lãnh đạo nhà máy lớn trả thù ! Nếu thật sự hại ly hôn, Vương gia chúng với Trần gia các sẽ xong !”
Trần Thư Danh Tô An uy h.i.ế.p một phen sắc bén, dứt khoát như đinh đóng cột, theo cũng trầm giọng .
“Tô An, thế, các cô đây là nuốt trọn tiền ?”
Tô An lạnh một tiếng: “Nuốt trọn? Đây là nhà họ Trần các bồi thường cho ? Giấy tờ rõ ràng rành mạch, ông còn ký tên điểm chỉ lên đó nữa mà!”
Trần Thư Danh tức nghẹn: “Đó là với tiền đề cô tìm Trần Đông gây phiền phức!”
Tô An lạnh: “Bây giờ truy cứu Trần Đông, mặt đồng chí công an, ông thấy ? Là pháp luật, là quốc gia truy cứu !”
“Hơn nữa, cái hiệp nghị , đưa cho đồng chí công an xem , cửa đồn công an ở phía đó, ông bản lĩnh thì cứ kiện tống tiền ông !”
Nói xong, Tô An cũng đợi Trần Thư Danh lên tiếng, đầu bỏ .
Nói đùa, diễn lớn như một vở kịch, còn trả cho , mơ ! Cứ coi như cầu xin cho là cầu xin công ?
À, hình như quả thật là cầu xin công thật.
Trần Thư Danh Tô An xa, túm lấy cánh tay Cửu thúc công: “Cửu thúc công, ông xem, ông xem bọn họ...”
Cửu thúc công gọi con trai đuổi xe bò đây, sốt ruột : “Tô An quả thật sai, con bé hề vi phạm bất kỳ điều khoản nào trong hiệp nghị, vẫn là nhân chứng mà. Con bé buông tha Trần Đông , là quốc gia buông tha Trần Đông!”
________________________________________
Khi Tô An và mấy về đến nhà, trời tối đen. Lưu Hiểu Mai và ba nhà Vương Tuyên Anh đang thấp thỏm lo lắng chờ họ trong nhà.
Thấy Tô An trở về, Vương Tuyên Anh một tay ôm lấy cô ngừng: “ là, xin An An, xin , tất cả là vì em!”
“Là em liên lụy chị, ô ô ô, nếu em, chị, ô ô ô ~”
Tô An thấy mắt Vương Tuyên Anh sưng húp như quả đào, vội vàng an ủi nàng: “Thôi thôi, chị mà?”
Vương Tuyên Anh khuôn mặt sưng đỏ của Tô An, áy náy đau lòng. Rõ ràng khi nàng An An đẩy , ngoài đường xe bò đến , ngờ Trần Đông còn dám động thủ với An An.
“An An, bây giờ... đây... Nếu nhà chồng em mà , chị chẳng hại em cả đời , chị xin em nhiều lắm, ô ô ô.”
Vương Tuyên Anh năng lộn xộn giải thích: “Nếu nhà chồng em mà phong phanh gì, chị, chị sẽ theo em lên thành phố, chị sẽ chứng cho em, chị sẽ em giải thích.”
Lưu Hiểu Mai, vốn luôn lạnh nhạt, hiếm hoi lắm mới biểu cảm. Nàng há miệng, mắt đỏ hoe chắp tay cúi Tô An: “Cảm ơn, cảm ơn cháu.”
Vương Vĩnh Thuận thì cảm kích đau lòng áy náy.
“Là bố bản lĩnh, An An, cả xin con, ai...”
Vương Tiểu Thúy và Tô Bình thì mặt mày mờ mịt. Vương Vĩnh Chính cùng đến xem tình hình cũng vẻ mặt ngơ ngác. Buổi sáng đang đuổi vịt sông, liền thấy Vương Tuyên Anh vội vã chạy đến tìm , chạy đến nỗi cúc áo quần còn lỏng lẻo, An An gặp chuyện. Hiện tại là chuyện gì thế ?
________________________________________
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-150-nguoi-cho-ta-dai-nha-may-lanh-dao-truong-phu-tra-thu-di.html.]
Tô An thấy đều vẻ mặt dấu hỏi, vội vàng chào đón nhà, đó bảo trai cửa canh chừng, lúc mới hạ giọng giải thích với .
“Buổi sáng, và trai xuống ruộng nhổ củ cải, cháu đang ở gác mái trong nhà sách, từ lỗ thông gió gác mái thấy Trần Đông chặn chị Tuyên Anh...”
Vương Tuyên Anh sụt sịt : “ , buổi sáng nhà Lưu gia động mang một rổ bánh dày đến, cháu dùng rổ mang theo, định mang sang đây, ngờ chặn .”
“Cháu với là cháu đính hôn , sắp sửa về nhà chồng, cháu còn mắng , bảo đừng theo cháu, bằng sẽ cho chú út đánh .”
“Trần Đông tức giận, liền động thủ với cháu, kéo cháu về phía điểm thanh niên xung phong, xem thằng Lưu Hồng Dân đôi giày rách nữa , cô và Bình đang ở sông rửa củ cải, chú Trường Nghĩa và thím Đổng đều chợ , ai thể cứu cháu.”
“Hắn xé áo cháu, cháu sợ hãi, là An An chạy đến cứu cháu, đó chúng cháu thấy tiếng xe bò từ xa truyền đến, An An thấy quần áo cháu chỉnh tề, liền bảo cháu chạy nhanh từ ruộng ngô về, con bé chặn Trần Đông.”
“Cháu mặc áo xong định tìm An An, thì gặp cô và Bình, đó cháu mới tìm chú út.”
Phiêu Vũ Miên Miên
“Ô ô ô, cháu ngờ, cháu ngờ xe bò đều đến , Trần Đông còn dám...”
Tô An phụt một tiếng bật : “Thôi thôi, đừng , em cả mà? Nếu em thương một chút, thể đưa Trần Đông tù?”
“Trần Đông nếu tâm tư như , thì nên chịu trừng phạt. chị Tuyên Anh, chị sắp sửa về nhà chồng , tổng thể lấy thanh danh của chị mà đấu với .”
“Em thì giống, em vốn dĩ ở 93 lâu, những lời đồn đại ở đây ảnh hưởng đến em .”
Tô An cũng thành thật với , rằng tất cả những chuyện đều là do diễn, chuyện ngoài Trần Đông thì chỉ cô . Bất kể ai khác hỏi, đều là Trần Đông giở trò đồi bại với cô. Dù là Vương Tiểu Thúy Tô Bình, cô đều sẽ .
Sau và còn sống ở trong thôn, nếu để lộ một chút manh mối, gây những phiền phức đáng thì . Chỉ khi họ tin tận đáy lòng rằng Trần Đông giở trò đồi bại với cô, sự phẫn nộ bộc lộ mắt và mặt họ mới là chân thật nhất. Hơn nữa, Trần Đông quả thật là cưỡng h.i.ế.p thành, chỉ điều đối tượng là chị Tuyên Anh mà thôi!
Vương Vĩnh Chính vẻ mặt lo lắng: “ mà An An, nhà chồng con là chuyện gì thế? Con là nhà chồng , con bao giờ?”
Vương Tiểu Thúy đang ôm tay Tô An cũng dừng một chút: “ An An, cũng con bao giờ, thế ?”
Tô An : “Con quả thật kết hôn, mới kết hôn hai tháng, đối tượng giống như thư đến là “Tô An” , là phó chủ nhiệm nhà máy lớn, tên là Triệu Đại Hưng.”
Vương Vĩnh Chính và Vương Tiểu Thúy còn kịp mừng rỡ, Tô An tiếp tục : “Hắn tuổi tác hơn con tám chín tuổi, đây đánh c.h.ế.t một bà vợ, để ba đứa con, Tô Kiến Quân bán con cho .”
Hiện trường đọng hai giây, tiếp theo là tiếng chửi rủa dậm chân của Vương Vĩnh Chính và tiếng của Vương Tiểu Thúy.
Tô An vội vàng an ủi và : “Ai da, đừng , út, cũng đừng mắng, con còn xong .”
“Cái nhà họ Triệu , con khẳng định sẽ về nhà , chờ lên thành phố A con sẽ ly hôn với , đem chuyện ly hôn đổ lên đầu nhà họ Trần...”
Tiễn biệt gia đình cả và út, Tô An lúc mới ngẩng đầu về phía gác mái.
Một cái đầu nhỏ nhanh chóng rụt trở về.
Tô An mím mím môi: “Ra đây!”
Tô Bình cửa thấy thế, tim liền thắt .
“An... An An...”
Tô An trừng mắt trai một cái, lên tiếng, giọng điệu mang theo hai phần sắc bén: “Đừng để em thứ ba, mau xuống đây cho em!”
Vương Tiểu Thúy rõ nguyên do, thấy Nhậm Tam từ thang bò xuống thì kinh hãi.
Lập tức nhặt cái chày giã thuốc đất: “Trộm ở ?”