Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 14: Lần Đầu Giao Phong, Đánh Gãy Một Cánh Tay Hắn

Cập nhật lúc: 2025-07-01 05:28:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô An đã về, Triệu Đại Hưng cũng không tính ở lại lâu. Kỷ Thanh Thanh nhanh chóng vào phòng Tô An, từ trên giường lấy chiếc túi hành lý của cô ra.

Căn phòng này chỉ khoảng 10 mét vuông, bên trong có một cái giường tầng, là nơi Tô An và Tô Kiều ở. Tô Kiều đi học rồi, mà cái con tiện nhân này lại dám ngủ ở giường dưới. Kỷ Thanh Thanh ghét bỏ dùng tay phủi phủi ga trải giường, Tô Kiều Quốc Khánh sẽ về, ga trải giường đều bị cái đứa nhà quê kia ngủ bẩn hết rồi.

Tô An dưới sự “dạy dỗ” tận tình khuyên bảo của Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh , thành thật ôm bọc đồ của mình, ngồi lên yên sau xe đạp của Triệu Đại Hưng.

Nhà họ Triệu, cô nhất định phải về, không chỉ để báo thù, hơn nữa cô còn phải mượn tay nhà họ Triệu, để chuyển hộ khẩu của mình và anh trai (Tô Bình ) ra khỏi nhà họ Tô.

“Tô An đồng chí, tôi vì hành động của Triệu Long và Triệu Hổ vào ngày cưới mà xin lỗi cô, tôi đã phê bình chúng nó rồi, trẻ con không hiểu chuyện, nhưng cô thì không thể không hiểu chuyện. Cô gả cho tôi rồi, chính là mẹ của chúng nó. Tôi hi vọng sau này cô có thể làm một người mẹ hiền từ, nếu chúng nó có làm sai điều gì, cô phải dùng tình yêu thương của mình để cảm hóa chúng nó, chứ không phải dùng bạo lực để ép chúng nó khuất phục và sợ hãi cô.”

“Chúng nó bây giờ có chút chống đối cô, đó cũng là chuyện thường tình, dù sao cũng chẳng ai thích một người đột nhiên xuất hiện làm mẹ mình cả, nhưng tình cảm thì phải bồi đắp dần. Chúng ta đã kết hôn, sau này tôi lo việc ngoài, cô lo việc nhà. Tôi hi vọng, khi tôi ở bên ngoài cố gắng vì cái gia đình này, cô có thể giúp tôi củng cố hậu phương, đừng để tôi phải bận tâm.....”

“Còn có mẹ tôi nữa, bà ấy tuổi đã cao, tôi hi vọng bà ấy có thể sống vui vẻ. Nếu các cô có gì không hợp ý, cô hãy nhường bà ấy một chút, bà ấy đi theo đứa con trai này của tôi, dù có nói những lời không thuận tai thì cũng là vì cái gia đình này thôi, tổng không thể hại cô được.....”

Triệu Đại Hưng không hổ là làm lãnh đạo, những lý lẽ hắn ta nói ra đều có lớp lang. Nếu là Tô An của đời trước, có lẽ thật sự đã bị hắn ta thuyết phục. Thấy Tô An im lặng không lên tiếng, Triệu Đại Hưng trong mắt hiện lên vẻ không vui, cũng không nói nhiều nữa.

Đến nhà Triệu, vừa vào cửa, Tiêu Kế Lương đã vọt ra, một bàn tay to duỗi đến dưới cằm Tô An.

“Lấy ra đây!”

Tô An chớp đôi mắt to vô tội, nhìn Triệu Đại Hưng.

Tiêu Kế Lương trực tiếp ra tay giật lấy chiếc túi trong tay Tô An, ngay tại chỗ kéo khóa lục soát.

“Con tiện nhân , thật to gan, dám trộm tiền của ta.”

Phía sau mấy đứa trẻ đứng sau lưng bà nội (Tiêu Kế Lương ), dùng ánh mắt thù địch trừng mắt nhìn cô, trong miệng kêu "hư nữ nhân", "hồ ly tinh", còn cả gan nhổ nước bọt vào cô. Triệu Đại Hưng nhìn vẻ vô tội của Tô An , trong mắt hiện lên sự nghi ngờ, “Tô An , nghe nói ngày cô đi, có vào phòng của mẹ tôi .”

“Mẹ vừa mới nhận được tiền mừng thì mất, sau này đều là phải đi đáp lễ.”

Tô An bừng tỉnh mở to mắt nhìn, “Có ý gì, ông nghi ngờ tôi trộm tiền của ông?”

“Tôi nói cho ông biết Triệu Đại Hưng , nhà ông coi thường tôi thì tôi nhịn, bởi vì tôi cũng không coi trọng nhà ông, nhưng ông không thể vũ nhục nhân cách của tôi, ông dựa vào cái gì nói tôi trộm tiền của ông.”

Tiêu Kế Lương lục lọi đồ đạc trong túi Tô An , vứt khắp nơi, không tìm thấy thứ mình muốn, lập tức trở nên độc ác, ngón tay suýt nữa chọc vào mắt Tô An.

“Tao nói cho mày biết, nhanh chóng đưa tiền ra đây, vừa mới vào cửa đã dám trộm đồ, thật to gan, có phải mày định trợ cấp cho nhà mẹ đẻ của mày không.”

Tô An tát một cái vào mu bàn tay Tiêu Kế Lương , “Bà già c.h.ế.t tiệt , đừng có dùng ngón tay bẩn thỉu của bà mà chỉ vào tôi, ai trợ cấp nhà mẹ đẻ, cái loại nhà mẹ đẻ mà đem tôi bán vào ổ sói , tôi điên mới đi trợ cấp cho bọn họ.”

Triệu Đại Hưng sắc mặt tức khắc đen sầm, duỗi tay đẩy Tô An loạng choạng, âm trầm nói, “Tô An , ăn nói kiểu gì vậy, quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi !”

“Còn nữa, nhà Triệu chúng tôi sao lại là ổ sói?”

“Tôi nói cho cô biết, nhà Triệu chúng tôi không phải là nơi cô có thể làm càn đâu, nhanh chóng đưa tiền ra đây, nếu không, tôi sẽ cho cô biết sự lợi hại của tôi.....”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-14-lan-dau-giao-phong-danh-gay-mot-canh-tay-han.html.]

Tiêu Kế Lương thấy Triệu Đại Hưng bắt đầu xắn tay áo, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, nhanh chóng quay người đi đóng cửa đóng cửa sổ.

Tô An vừa lùi về phía sau vừa nói, “Mẹ ông nói gì cũng đúng à, mẹ ông nói phân có thể ăn, ông mau đi ăn đi, tiền không còn nữa ông tìm tôi, sao ông không tìm mẹ ông? Biết đâu mẹ ông tìm mấy ông bố khác, lấy tiền ra đi nuôi bố ông đấy!”

Phiêu Vũ Miên Miên

Tiêu Kế Lương bị Tô An một tràng lời lẽ đó chọc tức đến khí huyết dâng trào, “Đại Hưng , đánh c.h.ế.t nó, đánh c.h.ế.t cái con tiện nhân đầy miệng phun phân này.”

Tô An vòng quanh cái bàn, đời trước Tiêu Kế Lương động một tí là nói mình ra ngoài tìm đàn ông hoang, bây giờ đến lượt mình nói bà ta, bà ta liền giậm chân.

“Tôi lại chưa nói sai, bà xem bà cũng mới hơn bốn mươi chưa đến 50, tìm mấy ông bố cho Triệu Đại Hưng chẳng phải bình thường sao, bà đừng có mà yêu yêu tào lao, tự mình tiêu tiền rồi lại đổ lên đầu tôi.”

“Đại Hưng đánh c.h.ế.t nó, cho tôi đánh c.h.ế.t nó.” , Tiêu Kế Lương đôi mắt đều đỏ.

Triệu Long và Triệu Hổ cáo mượn oai hùm, hưng phấn không ngừng, cái con hư nữ nhân này dám đánh bọn chúng, bây giờ ba ba phải trả thù cho bọn chúng.

Từng bước từng bước ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa, “Ba ba, đánh c.h.ế.t nó, đánh c.h.ế.t cái con tiện nữ nhân này, nó đánh chúng ta, còn mắng bà nội, đánh c.h.ế.t cái con hồ ly tinh này.”

Tô An vòng quanh cái bàn, chuyển đến bên cạnh Triệu Long, thấy đứa trẻ ác độc kia còn nhổ nước bọt vào mình, lập tức không nương tay, một cái tát liền giáng thẳng vào mặt hắn.

Bốp một cái tát, trực tiếp quật Triệu Long ngã ngồi bệt xuống đất, hai giây sau mới hoàn hồn, ngao một tiếng khóc thét lên.

Tiêu Kế Lương đau lòng mặt đều xanh, giọng bắt đầu the thé, “A, Đại Hưng đánh c.h.ế.t nó, đánh c.h.ế.t cái con rách nát này, đồ súc sinh đáng ngàn đao, dám đối với Đại Long của ta mà ra tay độc ác như vậy ~”

“Nếu con không trị được nó một lần, về sau bốn người tổ tôn chúng ta, trong cái nhà này còn có đường sống sao?”

Tiêu Kế Lương ôm Triệu Long vừa khóc vừa làm ầm ĩ, các loại lời lẽ tục tĩu hướng về phía Tô An mà tuôn ra.

Tô An tập trung tinh thần ứng phó Triệu Đại Hưng , Triệu Đại Hưng sắc mặt xanh mét, một đôi mắt đỏ tươi, thấy Tô An vòng quanh cái bàn, hai tay hắn ta nắm lấy cái bàn liền nhấc lên, trực tiếp dùng cái bàn ném về phía Tô An.

Phịch một tiếng.

Cái bàn nện vào vai Tô An.

“Ân ~”

Tô An đau đớn, kêu lên một tiếng, còn chưa kịp chạy, đã bị Triệu Đại Hưng kéo lấy tóc.

Triệu Đại Hưng cánh tay cao cao giơ lên, mắt thấy một cái tát sắp giáng xuống, Tô An ngược lại lách lại gần hắn ta, tay phải nắm lại trước, tay trái lật vào trong, nắm đ.ấ.m phải đột nhiên xuất kích, một quyền hung hăng đ.ấ.m thẳng vào mũi Triệu Đại Hưng.

Phịch một tiếng, Triệu Đại Hưng hoàn toàn không phòng bị, cả đầu choáng váng hai giây.

Đúng lúc này, Tô An tay phải kéo về xoay ra ngoài, chế trụ cánh tay Triệu Đại Hưng, một cú "chim ưng xoay đầu" [từ võ thuật].

Theo một tiếng kêu thảm thiết dữ dội, răng rắc một tiếng, là tiếng xương cốt gãy lìa.

Tô An một chân đá vào eo Triệu Đại Hưng, cả người lùi lại vài bước, cảnh giác nhìn hắn ta đang nằm rạp trên mặt đất.

Trong lòng dâng lên khoái ý, cả người hưng phấn khẽ run rẩy.

Loading...