Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:02:22
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa kính ở mỗi toà nhà đều có những lỗ thủng lớn, thời gian dài như vậy, đoán chừng đều bị người ta lật cả đáy lên trời rồi, khó mà tìm ra được thứ đồ ăn gì.

Nhưng đối với Khương Nặc mà nói, trọng điểm vơ vét cũng không phải là đồ ăn.

“Cô xuống nước thì trên người dưới người đều sẽ ướt, tóc ướt dầm dề sẽ dễ bị bệnh, chúng ta vẫn nên tìm ở bên trên mặt nước trước, thời gian chênh lệch không nhiều so với xuống nước, cô nói xem?” Lý Mộng hỏi.

Khương Nặc bày tỏ rằng mình đồng ý.

Có quá nhiều văn phòng, Khương Nặc tìm một nơi mà cửa kính không tổn hại gì nhiều, để Lý Mộng vào, rồi tách cô ấy ra để hành động.

Vũ khí và nước đều bỏ vào áo lót lao động mang theo bên mình, những vật phẩm khác của Lý Mộng tính cả ba lô đều giao hết cho Khương Nặc bảo quản.

“Cẩn thận chút.” Khương Nặc nói.

Lý Mộng cười khẽ vỗ vào túi đựng súng, gật đầu với cô.

...

Khương Nặc một mình đẩy thuyền đến một văn phòng khác gần đó.

Nhảy vào từ cửa sổ đã vỡ, cô thấy bốn bề vắng lặng, tìm một chỗ bí mật, thu tàu xung kích vào trong không gian.

Trong văn phòng rất loạn, đồ đạc đã bị bới lộn lung tung, thỉnh thoảng còn có mùi hôi thối xộc lên.

Là mùi của người chết, nhưng lại không biết t.h.i t.h.ể được ném ở góc nào, chỉ có mùi vị đâu đâu cũng có.

Đi lên trên tình hình khá hơn một chút, cô đi vào một công ty internet, môi trường này cô quen thuộc, chọn mười mấy chiếc máy tính hoàn hảo, đều là bố trí không tệ.

Lại đi đến nhà kho, thu mấy trăm linh kiện máy tính, bộ xử lý, ổ cứng... Còn có mấy bộ máy chơi game, một số đĩa trò chơi bản chính.

Phòng giải khát sớm đã bị lục lọi đến chẳng còn gì, Khương Nặc nhìn thoáng qua, cũng không đi vào, đi vào gian phòng làm việc lớn nhất.

Văn phòng cũng đã hỏng bét, nhưng bàn làm việc, giá sách, đều được chế tạo bằng gỗ lim, xem ra giá cả không ít.

Giá sách dài hơn năm mét bên trên bày đầy các loại sách vở, kiến thức tài chính và kinh tế, lịch sử thiên văn khoa học, còn có một số sách gốc tiếng nước ngoài, nhưng đều rất mới còn chưa từng mở ra, đoán chừng là ông chủ dùng để giả vờ ra vẻ cool ngầu.

Cũng coi như là một người làm chứng của văn minh nhân loại.

Thu sạch.

Khương Nặc lại đi lên hai tầng, phát hiện một thẩm mỹ viện, đoán chừng đều là đón tiếp lãnh đạo vào, ở trong ngăn tủ tìm ra được một ít mỹ phẩm dưỡng da còn chưa gỡ tem niêm phong, lại thu hết mấy cái máy làm đẹp.

Lại đi lên trên, cô đi đến một sảnh triển lãm khổng lồ, trưng bày các sản phẩm pha lê, đồ đạc bị đổ vỡ lộn xộn, khắp nơi đều có miếng thuỷ tinh, còn mơ hồ có vết máu.

Khương Nặc nhìn một chút, sản phẩm pha lê cỡ lớn ngoại trừ bày biện để thưởng thức, còn có thể ném ra bên ngoài làm vũ khí đánh người, cô cũng thu lại hết toàn bộ.

Đương nhiên, cô vui mừng thật ra là vì mấy kệ hàng lớn lớn nhỏ nhỏ này, không gian rối bời đang chờ để sắp xếp, kệ hàng trống càng nhiều càng tốt.

Một đường tiếp tục đi lên trên tầng, nhìn thấy logo của một công ty, Khương Nặc cuối cùng mới có tinh thần.

Đây là công ty thiết bị y tế có tiếng, thiết bị chăm sóc sức khoẻ gia đình.

Ngoài cửa có rải rác mấy quyển sổ màu sắc rực rỡ giới thiệu sản phẩm, Khương Nặc cẩm quyển sổ lật ra xem, có mấy thiết bị kiểu lớn như thiết bị bảo vệ sức khoẻ gia đình, sản phẩm xoa bóp dùng ở nhà, thiết bị hồi phục điều trị gia đình, thiết bị hộ lý gia đình.

Những thứ này đắt vô cùng, hở ra là mấy chục đến chục triệu, Khương Nặc thu hết hàng tồn trong kho và hàng mẫu. Tổng cộng 11 cái máy lớn, 52 máy cỡ vừa và nhỏ.

Sau đó hài lòng rời đi.

Toà nhà này bị lục lọi vô cùng nghiêm trọng, phàm là nơi có khả năng tìm được thức ăn, đều bị lật cả đáy lên trời, Khương Nặc đoán chừng có liên quan đến khách sạn bên cạnh toà nhà kia.

Trong khách sạn có giường, có vật tư, chắc chắn cũng có không ít người ở.

Bọn họ chắc là tự làm thuyền, nhưng không đi được xa, chỉ có thể đi đến toà nhà gần nhất này để kiếm thức ăn, trong khoảng thời gian này lui tới nhiều lần, xảy ra tranh chấp, cũng đã c.h.ế.t người.

TBC

Nhưng ở tận thế, đều là chuyện nhìn lắm thì thấy quen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-85.html.]

Khương Nặc lại đi lên trên, đây là một công ty tài chính nổi tiếng, rất khí phách, khu làm việc chiếm trọn vẹn hai tầng, khu nghỉ ngơi còn có cả phòng tập thể hình.

Đương nhiên không còn lại chút đồ ăn nào, Khương Nặc thu ít tủ bằng gỗ đặc, máy tập thể hình, sau đó trực tiếp đi đến văn phòng của tổng giám đốc.

Phòng làm việc này rất to, trang trí theo kiểu cổ điển, lúc này lộn xộn, vẫn có thể nhìn ra sự tinh xảo tao nhã ban đầu.

Làm tài chính vĩnh viễn có tiền hơn so với làm công thương nghiệp, nhưng cũng đúng như bọt biển, phá đổ thì phá đổ hoàn toàn.

Bàn, bình phong, giá sách, tủ rượu, gần như là được chế tác bằng gỗ hương tím, chỉ quét sơn bóng, toàn thân có một màu tím thanh nhã.

Một loạt tủ rượu đã bị dọn sạch, vừa vặn giữ lại làm kệ hàng.

Có một két sắt lớn đổ trên mặt đất, bên trên đều có dấu vết bị đập bị chặt, sơn đã tróc ra không ít, vỏ ngoài bị đập đến biến hình, kết quả vẫn không thể nào đập ra được.

Loại két sắt cao cấp này có dùng thuốc nổ cũng vô dụng, dùng gậy gộc đập lung tung mà muốn mở ra, đơn giản chính là nghĩ nhiều rồi.

Nhưng máy cắt kim loại chắc là có thể được, trở về từ từ rồi làm. Cô không khỏi có một loại dự cảm, cảm thấy bên trong có đồ tốt.

Sau khi dọn sạch gỗ hương tím của văn phòng, Khương Nặc lại phát hiện một cái phòng kín.

Chắc là có thể dùng cơ quan gì đó để mở ra, Khương Nặc lười đi tìm mất thời gian, trực tiếp lấy ra một chiếc búa lớn chặt cửa, rồi đạp cửa mà vào.

Sau khi đi vào, khóe miệng Khương Nặc không nhịn được mà khẽ giật.

... Quá cay mắt rồi.

Đập vào mắt là bức chân dung phóng đại của tổng giám đốc treo trên tường.

Tổng giám đốc này thật ra dáng dấp cũng không có gì xấu lắm, cũng chỉ bình thường một chút, mũi nhỏ mắt nhỏ, nhưng người ta có tiền tài bổ trợ, đoán chừng giá cả thị trường cũng không tệ lắm.

Chỉ là vừa tự luyến vừa cay mắt.

Trong phòng kín ngoại trừ bức chân dung lớn, bắt mắt nhất chính là một chiếc giường lớn.

Giường lớn màu đỏ, ga giường xốc xếch.

Trên trần nhà có một sợi dây xích rủ xuống, nối liền với 4 cái còng tay ở trên giường.

Nhưng bên trên còng tay có một lớp da dê mềm mại, chắc không phải là còng tay thật, chỉ là tình thú...

Trên giường còn có mấy đạo cụ cay mắt.

Phòng kín này chắc hẳn là nơi mà tổng giám đốc nuôi tình nhân nhỏ bé chơi tình thú, bên ngoài chính là văn phòng, còn có người của cả công ty, bên trong có động thiên khác, rất có kích tình.

Lại phối hợp với nụ cười tự tin bí ẩn của tổng giám đốc trên tường, Khương Nặc nhìn biểu lộ của điện thoại di động, ông cố nội, tàu điện ngầm, cảm thấy mình sắp mù rồi.

Đây có thể tính là tai nạn lao động không?

Nếu như không tìm thấy gì ở đây, vậy thì quá là xui xẻo rồi.

Khương Nặc cách xa cái giường kia, đi tới một bên khác trong phòng kín, nhìn thấy một cái tủ rượu, một bàn ăn, một chiếc tủ lạnh lớn.

Có không ít rượu vang đỏ chưa mở, nhìn đều là rượu quý.

Bởi vì cắt điện, phần lớn đồ trong tủ lạnh đã hỏng, sau khi mở ra thì toả ra một mùi thối, nhưng cô vẫn tìm được mấy túi lớn chân giò hun khói đóng chân không.

Bên trên đều là nhãn hiệu tiếng Anh, xem ra là nhập khẩu, chất lượng cũng rất tốt.

Khoảng chừng đến 10 cân.

Còn có mấy bình nước soda.

Bên dưới bàn ăn, cô tìm thấy một miếng phô mai xanh, khoảng gần 30 cân, Khương Nặc chưa từng được ăn thứ này, nghe nói thời hạn bảo quản rất lâu, bên trên không biết là khắc nơi sản xuất và ký tên của nước nào, xem ra giá cả cũng không ít.

Tổng giám đốc này cũng rất mâu thuẫn, đồ ăn đồ dùng tất cả đều là nhập khẩu, văn phòng ngược lại được trang trí thành kiểu cổ xưa.

Xác nhận không có đồ ăn gì, cô rời khỏi căn phòng kín một lời khó nói hết này.

Loading...