Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:02:20
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Dì ơi, tay nghề của dì quá lợi hại.” Lý Mộng khen không ngớt lời: “Chắc chắn là chuyện nghiệp, Khương Nặc, cô thật sự có lộc ăn.”
“A, đúng vậy, nó thích ăn đồ dì nấu nhất.” Vu Nhược Hoa đắc ý.
Hai người vừa trò chuyện, lại là một con vịt cũng đã được làm sạch sẽ, Lý Mộng học theo, luyện theo động tác của Vu Nhược Hoa càng làm càng quen, Khương Nặc ở ngay bên cạnh không ngừng châm củi đổi nước, làm rất hăng hái.
Mười con vịt đã xử lý xong, tiếp theo sẽ vào phần chính.
“Muốn làm thịt vịt xông khói, tốt nhất là dùng gỗ bách gỗ nhãn, có thể làm trà nhãn vịt, ăn rất ngon, nhưng bây giờ nhất thời cũng không tìm thấy được, dùng gạo cũng có thể xông khói, hương vị cũng ngon như vậy.”
Vu Nhược Hoa nói xong, cũng bảo Lý Mộng lấy đồ gia vị trong nhà ra.
Lý Mộng tích trữ không ít đồ gia vị, nhưng sau khi mưa to rất nhanh đã cạn kiệt rồi, không nấu được cơm, những thứ này cũng không phát huy được tác dụng, đều bị cô ấy thu vào trong một cái rương lớn. Lý Mộng lấy một ít cho Vu Nhược Hoa nhìn, Vu Nhược Hoa chọn muối, bột ngọt, bột tiêu, một bọc nhỏ hồi hương.
“Có lá trà không?”
“Có, hôm nay vừa vặn kiếm được chút ít về.”
Lý Mộng lấy ra một bình lá trà, Vu Nhược Hoa chỉ đổ chút ít.
Bà giơ tay chặt xuống, đầu đ.í.t chặt đi, để lại đầu vịt, còn lại vứt bỏ, lấy nội tạng ra, trộn lẫn gia vị lại cùng nhau để ướp gia vị, xoa một lớp muối toàn bộ trong ngoài.
Lại bỏ vào nước ấm 10 phút, đun sôi đến khi da căng lên thịt phình to ra, bỏ vào trong nước lạnh, để thịt càng tươi giòn hơn.
Sau đó bà dùng cột phơi quần áo bằng thép và ga trải giường, làm một cái lò xông khói đơn giản.
Bắc nồi lên trên lửa, trong nồi bỏ gạo và lá trà, lại treo vịt lên trên móc phơi quần áo, bỏ vào lò xông khói, treo bên trên nồi, để hơi khói của gạo và lá trà bốc lên hun vịt.
“Cứ hun khói như vậy 2 tiếng, hun xong thì tìm chỗ treo lên hong gió là được. Lúc muốn ăn có thể hấp một chút, cũng có thể bỏ vào dầu để chiên, ăn không ngon thì đến tìm dì.”
Ngửi mùi gạo và lá trà, dầu mỡ trộn lẫn vào nhau, dáng vẻ Lý Mộng rất chờ mong.
“Dì ơi, nếu không có dì, cháu nào được biết vịt làm như thế, cám ơn dì.” Cô ấy lại nhìn Khương Nặc: “Cũng cám ơn cô, thật đấy.”
Khương Nặc lắc đầu, biểu cảm cực kì bình tĩnh, thật ra nhường cho Vu Nhược Hoa làm một trận như thế, mùi thơm bay khắp bốn phía, cô cũng hơi thèm, hôm nào cũng phải bảo mẹ làm một lần ở nhà.
“Gạo này cũng không phải lãng phí, nhưng đợi hun xong, lại thêm nước nấu một chút.” Vu Nhược Hoa nói: “Còn có đầu vịt và nội tạng, rửa sạch sẽ có thể làm nước sốt, dì thấy đồ gia vị của cháu đều đủ cả, chuyện này đơn giản, dì viết cho cháu một chút, chắc sẽ không thành vấn đề.”
Lý Mộng cảm kích từ tận đáy lòng, nhất định phải giữ mấy người Khương Nặc lại ăn khuya, Khương Nặc không ăn nổi nữa nên đã từ chối.
Nhưng trong lòng Lý Mộng đã hiểu rõ, lần này Khương Nặc chịu dẫn theo mẹ xuống giúp cô ấy, nói rõ đang từ từ chấp nhận cô ấy, so sánh với đồ ăn ngon, điểm này càng khiến cho cô ấy vui vẻ hơn.
Một lần chỉ hun được 5 con, những nội tạng này cũng chưa được xử lý, còn lại đều phải do Lý Mộng tự làm, nhưng gia vị ướp đã có sẵn, chỉ cần cô ấy làm đúng y như chỉ dẫn là được.
Tiễn hai mẹ con Khương Nặc đi, một mình Lý Mộng vui sướng làm việc đến khuya.
TBC
Hun xong vịt thì treo ở nhà bếp, phòng bếp này ngoại trừ lúc đun nước thì những thời điểm khác đều không cần, đóng kỹ cửa sổ, kéo rèm lên, bên ngoài không nhìn thấy được, chỉ có gió từ phòng khách thổi tới cũng có thể để cho nó dần dần hong khô.
Nước sốt ngược lại là đơn giản, rửa sạch đồ rồi bỏ vào nồi trần qua nước sôi để loại bỏ máu, một lần nữa đun nước sôi lên, bỏ thêm đồ gia vị, chờ sau khi sôi lên thì bỏ đồ đã trần vào, đun sôi lần nữa trực tiếp dùng lửa lớn đun mười mấy phút, cuối cùng lại dập tắt lửa om nửa tiếng là được.
Một nồi lớn này có thể ăn vài ngày, Lý Mộng chọn một ít giữ lại, chuẩn bị ngày mai mang ra ngoài, lúc Khương Nặc đến tìm đồ đói bụng thì cùng nhau ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-84.html.]
Cuối cùng thưởng cho mình hai đầu vịt, nước sốt vừa cay vừa có vị, là món ăn khuya tuyệt ngon, cô ấy ăn đến khi vừa lòng thỏa ý, mới sung sướng tắm rửa đi ngủ.
*
Khương Nặc ngủ một giấc rồi tự tỉnh, rời giường hoạt động thân thể một chút, nên đã đi đến tầng cao nhất xem đất trồng rau của cô.
Rau xà lách đã được mẹ thu hoạch được một lượt, hiện tại đã mọc ra lá mới, rau xà lách này cảm giác vô cùng tốt, cô càng thích ăn sống hơn, cắn rất giòn, lại có một vị ngọt nhàn nhạt, gần đây cô đều lấy rau xà lách để gói thịt.
Cà chua và khoai tây trồng được cũng đã phát triển không tệ, nhưng cách lúc chín vẫn còn một đoạn thời gian.
Lấy chút nước suối từ trong không gian ra, Khương Nặc tưới lên ruộng rau, rồi đi tới bên cạnh nhìn ba con vịt hoa của cô.
Sợ chúng nó gặm rau quả lung tung, Khương Nặc tìm một cái lều ở trong không gian, hình như là thu được lúc siêu thị ngừng hoạt động, nhãn hiệu treo bên trên ghi là “Phòng đẻ của mèo”, một không gian rất lớn, đường kính 2m, cao hơn 1m, bên trên là lưới thông khí, có thể dùng khoá kéo để đóng lại, vừa vặn lấy ra nuôi vịt.
Lấy chút rau xanh tích trữ được ném vào, đám vịt bị đập trúng có hơi choáng váng, không có sức sống gì, ăn ít một được mấy lần, nhưng mẹ nói không c.h.ế.t được, Khương Nặc tin bà.
Sau đó, cô bắt đầu chuẩn bị đi ra ngoài.
Hôm nay phải đến khu buôn bán, trọng điểm là vơ vét đồ trang sức bằng ngọc ở cửa hàng kia.
Ở thành phố này có không ít khu buôn bán, Khương Nặc nghĩ tới nghĩ lui, ưu tiên chọn một cái.
Khu buôn bán này có mấy cửa hàng lớn, cũng có vài văn phòng, hơn nữa gần đó có không ít cơ quan chính phủ, còn có cục công an, trị an là tốt nhất.
Dù sao mưa to hai ngày, khắp nơi đều đang tranh cướp, vàng ngọc chắc chắn là mục tiêu số một, Khương Nặc không muốn đi vô ích.
Trong điện thoại di động có bản đồ điện tử, hiện tại còn có thể mở ra, chỉ là không thể tiến hành cập nhật, Khương Nặc cẩn thận ghi nhớ quãng đường trong đầu, lấy thêm dụng cụ lặn bỏ vào ba lô.
Làm xong những thứ này, thì đi xuống tầng 35.
Lúc cô đến, Lý Mộng cũng đã chuẩn bị xong đang chờ cô.
Ngoại trừ ba lô, hôm nay Lý Mộng còn mặc một bộ đồ bảo hộ lao động, bên trên có rất nhiều túi, vừa vặn xếp vào s.ú.n.g lục, ná cao su, 200 viên bi sắt, và những thứ khác.
Ngược lại là rất thuận tiện, lại có vẻ rất gọn gàng, Khương Nặc thấy vậy cũng muốn tìm một bộ để mặc khi đi ra ngoài.
“Đi thôi.”
Dùng xe đẩy để đẩy tàu xung kích xuống tầng 4, bơm phồng lên rồi lắp đặt motor, Lý Mộng phụ trách lái thuyền, Khương Nặc tìm phương hướng.
Mưa càng nhỏ hơn, người thử đi ra ngoài cũng càng ngày càng nhiều, 20 phút đã nhìn thấy bốn năm cái thuyền, nhưng tất cả mọi người rất cẩn thận, tránh nhau rất xa.
“Cái này cho cô.” Khương Nặc lấy một túi đường glu-cô và một túi dịch dinh dưỡng cho Lý Mộng: “Bỏ vào nước nóng, có thể bổ sung một ít đường và năng lượng, khôi phục một ít thể lực.”
Lý Mộng nhận lấy, trực tiếp rót nước ấm vào trong cốc: “Cảm ơn.”
...
Hai người thuận lợi đi vào khu buôn bán.
Nơi này địa thế thấp, lại cách cảng biển gần, nên bị ngập cũng lợi hại, tiểu khu mới ngập đến tầng bốn năm, nhưng nơi này trực tiếp bị ngập đến gần mười tầng.
Hơn nữa cao ốc san sát, nhân khẩu cũng dày đặc, rất khó tưởng tượng được trước khi mưa to đến, mực nước không ngừng tăng lên, nơi này là lò luyện ngục nhân gian như thế nào.