Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:02:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô có ý kiến gì không?” Khương Nặc hỏi.
“Có thể làm vịt muối, tôi có máy đóng gói hút chân không. Trước khi mưa lớn ập đến, tôi hút chân không tất cả thực phẩm đông lạnh và thực phẩm khô để kéo dài thời hạn sử dụng, máy móc đã chuyển lên đây rồi, túi cũng còn rất nhiều, nhưng hiện tại không có điện nên không thể dùng.” Cô ấy suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Cách này không thể thực hiện được, tôi sẽ ướp muối, làm thành vịt muối, vịt hun khói.”
Khương Nặc gật đầu: “Nếu cô đã biết nấu ăn thì chuyện này không thành vấn đề.”
Vẻ mặt Lý Mộng nháy mắt có chút cứng đờ, thật ra cô ấy không biết nấu ăn, nhưng vẫn cậy mạnh nói:
“Ừm... Hẳn là vấn đề không lớn, nấu cơm cũng không phải việc gì khó, tôi vẫn có thể xử lý được.”
Khi Khương Nặc trở lại tầng 36, trời đã tối đen.
Phòng khách bình thường không đóng cửa ban công, cho nên buổi tối hai mẹ con chưa bao giờ thắp đèn, trong phòng tối đen, Khương Nặc suy nghĩ một chút rồi đi vào phòng bếp.
Vu Nhược Hoa đang bận rộn trong bếp.
Bên trong đèn đóm sáng trưng, khói lửa tỏa ra tứ phía, lại có đủ loại mùi thơm của thức ăn khiến người ta vừa đi vào đã cảm thấy bình yên ấm áp.
Mặc kệ ở bên ngoài làm cái gì, có một nơi tràn ngập ánh sáng và khói lửa như vậy để trở về thì trái tim có thể lập tức ấm áp.
“Tiểu Nặc, con về rồi à?”
Khi Vu Nhược Hoa nhìn thấy Khương Nặc thì rất vui mừng và nhẹ nhõm, sau đó tiến lên vài bước, đóng cửa phòng bếp lại.
Cửa sổ đóng chặt, hai tầng rèm cửa có thể chặn đứng 95% ánh sáng, hoàn toàn có thể ngăn cách với tất cả ánh sáng từ bên ngoài.
“Tối nay chúng ta bật đèn, con phải đóng cửa lại.” Mẹ nói.
“Cửa bếp ở bên trong, không sao đâu, bên ngoài sẽ không nhìn thấy.”
“Cẩn thận sẽ giữ được thuyền đến vạn năm (1).” Vu Nhược Hoa nói, kéo con gái lại gần quan sát: “Thế nào? Có người nào tới gây sự không?”
(1) Cẩn thận sẽ giữ được thuyền đến vạn năm: Ý là trong mọi việc xử sự phải suy xét kĩ lưỡng trước sau mới mong đạt được thành quả lâu bền.
“Có.” Khương Nặc bình tĩnh trả lời: “Lưu Thục Cầm muốn cướp đồ, con g.i.ế.c bà ta rồi.”
Vu Nhược Hoa ngây người, vẻ mặt có chút cứng ngắc.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, bà ấy đã khôi phục lại bình thường, ánh mắt cũng trở nên kiên định hơn: “Giết hay lắm.”
Đối thoại như vậy đặt ở thời đại hòa bình quả thực là kinh thế hãi tục.
“Có thu hoạch không?” Vu Nhược Hoa lại hỏi.
“Cũng không tệ lắm, hiện tại mưa đã nhỏ đi, nhưng nước còn chưa rút, rất ít người có thể lặn xuống nước vớt đồ, cho nên con muốn nhân dịp này ra ngoài vớt nhiều hơn, chờ sau này nước rút nhiều hơn thì sẽ không đi nữa, để bọn họ đánh sống đánh c.h.ế.t ở bên ngoài.” Khương Nặc nói.
Hiện tại cô không giấu giếm Vu Nhược Hoa bất kỳ chuyện gì liên quan đến tận thế nữa, g.i.ế.c người cũng được, hắc ám cũng được, có gì nói nấy, may mà Vu Nhược Hoa tiếp nhận rất nhanh.
Nói xong chuyện vớt đồ, Khương Nặc mới nhìn về phía phòng bếp, phát hiện trên bếp bày đầy đồ ăn.
Tôm luộc, sườn xào chua ngọt, đậu nành hấp, thịt lợn xé nhỏ, lẩu xào cay, còn hầm một nồi lớn canh sườn nấu với ngô.
“Mẹ, sao mẹ lại nấu nhiều như vậy?”
“Con để lại một đống đồ trong nhà, mẹ rảnh quá bèn dứt khoát đi nấu cơm. Có chút việc bận rộn tránh suy nghĩ lung tung, sợ con có chuyện gì, bất tri bất giác đã nấu đến giờ này.” Vu Nhược Hoa nói: “Con cũng đói bụng rồi, chọn hai món muốn ăn, còn lại cất vào trong không gian của con.”
Hai mẹ con bưng đồ ăn đến phòng ngủ, mở laptop ra chọn một bộ phim làm cảnh nền, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
“Ba con vịt kia có thể nuôi sống không?” Khương Nặc hỏi.
Lúc còn nhỏ, Vu Nhược Hoa từng nuôi gà vịt ở nông thôn, cũng từng nuôi heo, đối với chuyện này vẫn khá tâm đắc: “Mẹ mới đi xem, hẳn là không c.h.ế.t được. Nhưng chuyện đẻ trứng thì con đừng nên hy vọng quá lớn. Nếu như đều là vịt cái, không có vịt đực, dù có đẻ trứng cũng không ấp ra được vịt con.”
“Trước tiên cứ nuôi xem sao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-83.html.]
Ăn tới ăn lui, vẫn cảm thấy cơm mẹ nấu là ngon nhất.
Hôm nay Khương Nặc tiêu hao không ít thể lực. Tuy uống nước suối không gian có thể khôi phục thể lực, nhưng không có ai là thần tiên, có thể ăn sương gió vô dục vô cầu, cô vẫn muốn ăn ngon uống tốt, tắm rửa thoải mái rồi nằm lên giường, đó mới là một ngày viên mãn.
Khương Nặc vừa ngã lưng xuống giường thì chợt nhớ tới thứ mình trồng.
Hạt giống cô lấy từ trên cây đại thụ trong không gian đem trồng trong chậu hoa, không biết nó còn sống không, hôm nay còn chưa tưới nước.
Nghĩ đến đây, Khương Nặc bật dậy khỏi giường, đi đến bên cạnh chậu hoa.
Vừa nhìn, Khương Nặc không khỏi ngây dại.
Hạt giống chẳng những không nảy mầm, tưới nước suối trong không gian cho nó cũng không có bất kỳ tác dụng gì, nhưng như vậy thì cũng thôi đi, kỳ quái là, đất đai bên trong chậu hoa vậy mà hoàn toàn bị sa mạc hoá, đã mất đi tất cả sự sống, ngay cả chậu hoa cũng đang sa mạc hoá vỡ vụn.
Giống như hạt giống kia đang hấp thu toàn bộ sinh cơ bên cạnh nó, từ đất đai đến chậu hoa, nếu như để đó mặc kệ, thậm chí còn có thể tiếp tục lan rộng.
Da đầu Khương Nặc tê rần, nhanh chóng đưa chậu hoa vào trong không gian.
Ở trong không gian, cô mới dùng ý thức để khống chế chậu hoa, muốn lấy hạt giống ra, sau đó chỉ nhẹ nhàng đụng vào, toàn bộ chậu hoa giống như cát chảy nhanh chóng hoà tan, cuối cùng chỉ còn lại một hạt giống màu trắng bạc.
Mà hạt giống này vẫn là dáng vẻ ban đầu, không hề thay đổi chút nào.
Xem ra sinh vật ở trong không gian không thể nào trồng ở bên ngoài, nó cần sự nuôi dưỡng rất lớn, hạt giống này nếu cứ để ở đó, Khương Nặc nghi ngờ nó sẽ trực tiếp hút khô tất cả sự vật có sức sống ở bên cạnh.
Sức phá hoại này thực sự quá lớn.
Nhưng Khương Nặc cũng không dám lấy nó làm vũ khí sử dụng, bí ẩn chưa có lời đáp quá nhiều, ai biết có thể nào trời xui đất khiến làm lợi cho người khác hay không, cuối cùng ngược lại trở thành thanh kiếm sắc đối phó với chính mình?
Cô thầm hạ quyết tâm, về sau không thể tuỳ tiện mang sinh vật ở trong không gian ra ngoài.
TBC
Chỉ có không gian, mới là nơi chúng nó sinh tồn.
“Tiểu Nặc, uống chút sữa đậu nành đi.”
Lúc này, Vu Nhược Hoa cầm một cốc sữa đậu nành đi đến, thấy biểu cảm của Khương Nặc nghiêm túc, lập tức hỏi: “Sao thế? Đau bụng à?”
“Con không còn là trẻ con nữa.” Khương Nặc khẽ cười: “Ờ... Con đang suy nghĩ đến Lý Mộng, con thấy biểu lộ của cô ấy, cô ấy hình như không biết nấu cơm, không biết xử lý 10 con vịt như thế nào.”
“Mẹ đến dạy cô ấy làm đi.” Vu Nhược Hoa nói: “Muốn làm vịt xông khói, cần rất nhiều trình tự, ướp muối nhiều thì quá mặn không thể ăn, ướp ít thì lại sẽ bị hỏng, muốn ăn ngon cũng không dễ, không phải cứ làm tuỳ ý là được.”
“Mẹ đồng ý dạy sao?” Khương Nặc hỏi.
“Dạy một chút thì có sao, mẹ không dạy, chẳng lẽ con dạy? Để cho các con chơi nghịch lung tung, còn không phải là lãng phí đồ ăn sao?” Vu Nhược Hoa đưa sữa đậu nành cho Khương Nặc, ra hiệu cho cô uống lúc còn nóng: “Mẹ thấy, con và cô ấy giống nhau, nhìn thì thông minh tài giỏi, dám đánh dám xông pha, nhưng còn quá trẻ, trong cuộc sống thì u mê đần độn, không có người lớn chỉ bảo là không được.”
Khương Nặc tự cân nhắc một phen, cảm thấy mẹ nói có lý.
Cũng không vội đi ngủ, cô dẫn mẹ xuống tầng 35.
Lý Mộng cũng vừa cơm nước xong xuôi, đang giương mắt nhìn 10 con vịt, lúc này thấy Vu Nhược Hoa, không thể nghi ngờ chính là gặp cứu tinh.
“Ha ha, Tiểu Mộng, có phải cháu chưa từng thịt vịt hay không?” Vu Nhược Hoa nhanh nhẹn xắn tay áo lên.
“Chưa từng.” Lý Mộng lắc đầu, trước kia đều là mua sẵn ở siêu thị, sao chính mình thịt được. “Nhưng cháu biết đại khái trình tự, cắt tiết, dùng nước sôi, sau đó nhổ lông phải không?”
“Gần như vậy.” Vu Nhược Hoa áng chừng một chút d.a.o làm bếp của Lý Mộng, cầm một cái bát sứ lên, mài lưỡi d.a.o ở dưới đáy bát. “Tiểu Nặc, con đi đun nước đi, chú ý đừng để nước sôi, nước nóng là được, Tiểu Mộng, cháu đi theo dì học.”
Tầng 35 củi lửa bao no, Khương Nặc bắc lên một cái nồi lớn, nhóm lửa, rất nhanh nước trong nồi đã bắt đầu lăn tăn.
Vu Nhược Hoa trực tiếp bỏ một con vịt vào trong nồi, để nó ngâm trong nước sôi, mãi cho đến khi lông vịt có thể nhẹ nhàng rút ra, thì nhanh chóng tuốt ra để ở một bên.
Sau khi để nguội một chút thì bắt đầu nhanh chóng nhổ lông.
Bà còn tự mang theo cái nhíp, cái dài thì nhổ đi, sẽ giải quyết được loại còn chưa mọc ra kia.
Cuối cùng để trong nước ấm rửa sạch sẽ, một con vịt vàng thịt mềm đã xong, trên thân sạch sẽ, lại còn một chút cũng không rách da.