Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:01:53
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hái rau xuống, Khương Nặc cầm trong tay nhìn kỹ, rau xà lách này ăn từ nhỏ đến lớn, theo lý thuyết không có gì hiếm lạ, nhưng cô cảm thấy cây mình trồng vô cùng có sức sống, xanh mơn mởn, lộng lẫy như phỉ thúy.
Cô trực tiếp ăn một miếng nhỏ, ăn vào miệng ngọt, khá giòn mềm, có cảm giác linh khí của nước suối trong không gian, lại có cảm giác mùi vị rau xanh tự nhiên.
Không hổ là dùng nước suối trong không gian để tưới, không giống với bên ngoài.
So sánh với rau mình trồng, những thứ tích trữ trong không gian nhất thời không còn ngon nữa.
Những rau quả này đều dùng nước suối mát lành để tưới, vô cùng sạch sẽ, tùy tiện rửa một cái là có thể dùng, Khương Nặc rán một quả trứng, nấu xong bún ốc, bỏ rau vào trước khi ăn.
Cô mua hai gói măng đã thêm gia vị, khiến cho linh hồn món ăn tăng gấp đôi.
Cô vừa mới bưng ra Vu Nhược Hoa đã chạy, Khương Nặc cười ha ha một tiếng, thoả mãn sự hưởng thụ của chính mình.
Buổi chiều, Khương Nặc dùng điều khiển từ xa đóng dòng điện lại, xuống dưới tầng 35 xem một chút.
Lý Mộng đã làm xong lục lạc, đưa cho Khương Nặc nói: “Cô cầm lấy treo ở ban công tầng 36, để dây thừng rủ xuống là được.”
Khương Nặc đi qua nhìn, thấy cô ấy còn để ở ban công mấy bồn nước lớn, cũng chuyển cả 2 chiếc máy lọc nước tinh khiết ở tầng 6 lên.
“Khương Nặc, tôi có hai chiếc máy lọc nước tinh khiết, hiện tại không có điện, cũng vô dụng, cô thu đi.” Lý Mộng nói.
Khương Nặc nhìn một chút, loại máy lọc nước tinh khiết thẩm thấu ngược này có thể chiết xuất ra được phân tử nước, trực tiếp biến nước máy thành nước lọc.
Loại nội địa có giá cả ngàn tệ một chiếc, nhập khẩu thì đắt hơn một chút, lúc Khương Nặc mua từ siêu thị với giá 0 đồng, tổng cộng đã thu hơn 30 chiếc, đều nhét vào trong không gian.
Cô uống nước suối trong không gian, những thứ này cũng vô dụng.
“Không sao, cứ để ở tầng 35 đi, về sau nói không chừng có thể lấy linh kiện ra, những thứ này đừng vứt.”
“Đó là đương nhiên.” Lý Mộng gật đầu.
Máy lọc nước tinh khiết không thể dùng, Lý Mộng dùng than hoạt tính để khử nước mưa.
Giữa tủ quần áo và tường của cô ấy có một bức tường kép, bên trong đều là than hoạt tính, nhưng thật ra không giấu cũng không sao, đám Vương Cường lục soát lục lọi, ngoại trừ đồ ăn, những thứ khác đều không có hứng thú.
Bổ một số đồ dùng trong nhà ở tầng 6 làm củi, đun sôi nước đã được khử trùng thì có thể uống.
Nước sôi rồi thì đổ vào cốc giữ ấm tích trữ ở đó, cốc to cốc nhỏ cô ấy có đến 20 cái, đun một lần là đủ để uống rất lâu.
Sau đó bổ tất cả đồ dùng trong nhà và cửa của tầng 6, rồi hoàn toàn để trống.
Sau này, nếu như mưa không ngừng, nhiên liệu sẽ vô cùng khan hiếm, hiện tại cô ấy không bổ, cũng là lợi cho người khác.
Ngày đầu tiên dọn nhà, Lý Mộng làm cho mình một phần gà Cung Bảo, kết hợp với một phần tư miếng lương khô, cũng rất ngon.
“Khương Nặc, cô có thể vật tay với tôi một chút không?” Lý Mộng đột nhiên nói: “Tôi chuẩn bị bảo Ngô Đại Giang cũng làm cho cô một cái ná cao su, nhìn xem bắp thịt của cô như thế nào, dễ làm cho cô một cái ná thích hợp.”
“Được.” Khương Nặc ngồi xuống, so tay với Lý Mộng.
Khương Nặc có nước suối trong không gian, thể chất mạnh hơn người bình thường rất nhiều, lại luôn kiên trì rèn luyện, so với Lý Mộng chính là trực tiếp hạ gục đối thủ, nhẹ nhàng giống như chỉ là đè một mảnh giấy.
Lý Mộng có hơi hoảng hốt: “Cô thật sự, có chút quá mạnh rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-71.html.]
Nói xong, trong mắt lại dấy lên ánh sáng: “Tôi cũng phải cố lên.”
Không đợi Lý Mộng đi tìm Ngô Đại Hà làm ná cao su, Ngô Đại Hà đã tự mình tìm tới cửa.
Anh ta viết một tờ giấy, nằm rạp xuống trước cửa hành lang tầng 35, muốn lặng lẽ nhét tờ giấy vào. Nhưng trong quá trình đó anh ta đụng phải cửa, phát ra một tiếng động nhỏ.
Lý Mộng vốn luôn chú ý đến động tĩnh bên ngoài, phát hiện có người đang đụng vào cửa, lập tức cầm d.a.o đi ra ngoài xem xét. Ngô Đại Hà vừa nhét tờ giấy xong định đi, cửa chống trộm đã mở ra. Thấy Lý Mộng cầm d.a.o đứng bên trong cánh cửa sắt, suýt chút nữa bị dọa chết.
Lý Mộng nhìn anh ta, sắc mặt bất thiện.
Ngô Đại Hà lập tức dừng lại, không dám chạy cũng không dám nhúc nhích. Anh ta lắp bắp giải thích, nói mình đã có giao dịch với Khương Nặc, không phải cố ý tới đập cửa.
Lý Mộng nhặt tờ giấy ở bên trong lên, thấy anh ta viết chi chít từng trang giống như viết tiểu thuyết, không khỏi sững sờ.
“Anh chờ một chút.”
Lý Mộng quay trở lại trong nhà, kéo sợi dây thừng rủ xuống từ ban công, nhẹ nhàng lắc chuông.
TBC
Cô ấy không hề lên tiếng mà cứ 10 giây lại lắc nhẹ một cách đều đặn. Chẳng mấy chốc, cô ấy nghe thấy tiếng mở cửa ở cầu thang phía trên, quả nhiên là Khương Nặc bước xuống.
Khương Nặc nghe xong toàn bộ câu chuyện, thấy bộ dạng kinh hồn bạt vía của Ngô Đại Hà, không khỏi buồn cười: “Đúng là tôi có làm giao dịch với anh ta. Anh ta nói cho tôi biết những chuyện xảy ra trong tòa nhà này, nếu có tác dụng thì tôi sẽ trả cho anh ta một chút thù lao.”
Lý Mộng ho một tiếng: “Tôi biết rồi, lần sau nếu ở ngoài cửa có động tĩnh gì thì trước tiên tôi sẽ xem có tờ giấy nào nhét vào không đã.”
Khương Nặc nói: “Lý Mộng, cô cho anh ta vào đi, không phải là cô đang có chuyện cần tìm anh ta sao? Có lẽ không thể nói rõ được hết trong thời gian ngắn đâu.”
Được Khương Nặc cho phép, Lý Mộng mới mở cửa, ra hiệu cho Ngô Đại Hà đi vào.
Trong mắt mọi người trong tòa nhà này, cánh cửa này rất thần bí, dù sao đám Vương Cường tốn nhiều công sức như vậy cũng không có cách nào mở cửa xông vào, cũng vì cánh cửa này mà còn c.h.ế.t ba người nữa.
Vết m.á.u kia hiện tại vẫn còn ở trên cầu thang, tuy đã khô lại nhưng vẫn khiến người ta nhìn mà choáng váng.
Cũng bởi vậy khi Ngô Đại Hà bước vào cửa, anh ta cảm thấy căng thẳng khó hiểu, hai chân như nhũn ra, nhưng lại cảm thấy hưng phấn lạ thường.
“Ngồi đi.” Lý Mộng nói.
Ngô Đại Hà nhìn thoáng qua, trong phòng khách chỉ có một chiếc ghế sô pha, nhưng sô pha trải ra thành một cái giường, rõ ràng là có người ngủ ở trên đó. Đương nhiên anh ta không thể ngồi lên trên đó được, đảo mắt một vòng rồi thận trọng ngồi xếp bằng dưới đất.
Lý Mộng không so đo những chi tiết này, cầm bản thiết kế mà cô ấy đã vẽ ra.
Lúc này Khương Nặc cũng đi lấy bốn quả trứng gà đưa cho Ngô Đại Hà nói: “Anh vào đây rồi nên tôi sẽ trực tiếp đưa cho anh luôn. Còn lần sau vẫn như thỏa thuận trước đó, thấy trên cửa có dán giấy màu đỏ thì đêm đó anh tới lấy đồ, anh tự lưu ý mà làm.”
Ngô Đại Hà nhận lấy trứng gà, tâm tình kích động: “Cảm ơn.”
Anh ta cẩn thận cất kỹ trứng gà, sợ không để ý làm vỡ trứng. Đây đều là để dành cho con gái, cô bé còn đang tuổi ăn tuổi lớn, cần rất nhiều protein.
Cũng may anh ta có chút tay nghề, có thể hợp tác với tầng 35, đổi chút thức ăn bổ sung dinh dưỡng cho con gái.
Thật ra từ sau khi Khương Nặc bảo Lý Mộng ném ba t.h.i t.h.ể trước cửa nhà Vương Cường, trong tòa nhà này đã không có động tĩnh gì lớn, ngay cả Vương Cường cũng trở nên thành thật, nghe nói hai ngày nay cũng không ra ngoài.
Không có việc gì phát sinh, cũng có nghĩa là anh ta cũng không có gì để báo tin cả, càng không lấy được thù lao.
Anh ta chỉ có thể viết lại tất cả những gì mình nghe được, sợ Khương Nặc cảm thấy tin tức của anh ta vô dụng nên cố gắng viết nhiều nhất có thể, viết rõ tình hình mỗi nhà mỗi hộ, nghĩ rằng nếu viết nhiều thì biết đâu sẽ có một vài thứ cô ấy chú ý.
Không ngờ sách lược này lại có hiệu quả.