Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:01:50
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Mộng nghĩ một chút rồi trả lời: “Lúc nóng đến 40 độ, tất cả mọi người nói không lâu nữa sẽ hạ nhiệt, sau đó thì nóng đến 45, 50 độ. Lúc mưa to ba ngày, tất cả mọi người nói không lâu nữa mưa sẽ ngừng, sau đó lại mưa đến 10 ngày, 20 ngày...”

Cô ấy ngừng lại một chút: “Chúng ta là tiểu khu cao cấp, địa thế cũng tương đối cao, trong tay các hộ gia đình cũng không thiếu tiền, trước khi mưa to thật ra tất cả mọi người đã tích trữ đồ từ siêu thị, mua thức ăn mua thịt, nhưng cho dù là như thế, hiện tại đã loạn thành như này, những nơi có hoàn cảnh kém hơn chút, chỉ sợ càng là lò luyện ngục nhân gian. Tôi cho rằng cho dù thiên tai có chuyển biến tốt đẹp, trật tự xã hội cũng rất khó khôi phục. Vì để sống sót, tôi cần phải nâng cao thực lực của mình.”

Lý Mộng nhìn về phía Khương Nặc: “Lần này nếu như không phải là cô, tôi sẽ không sống nổi, tôi cho rằng mình là vận động viên, đã được huấn luyện trong thời gian dài, tố chất thân thể, tố chất tâm lý đều mạnh hơn so với người bình thường một chút, nhưng sự thật đã chứng minh, tôi còn quá kém.”

“Có suy nghĩ nào cụ thể chưa?” Khương Nặc hỏi.

“Có.” Lý Mộng gật đầu: “Tôi b.ắ.n ná cao su rất chuẩn, đây coi như là một loại thiên phú của tôi đi, khi còn bé tôi có thể dùng ná cao su b.ắ.n trúng chính xác cửa kính ở tầng 4, chính là bởi vì ná cao su lợi hại, nên cha mẹ mới quyết tâm đưa tôi đi học b.ắ.n súng.”

Lý Mộng nhìn hai tay mình, ánh mắt lại càng trở nên kiên định hơn một chút.

“Dùng s.ú.n.g rất tốt, nhưng dù sao đạn cũng có hạn, cây cung của cô cũng vậy, dùng một lần thì sẽ ít đi một mũi tên, dưới tình huống bình thường có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, nhưng ná cao su lại khác, nhặt cục đá ở ven đường cũng có thể đánh, đương nhiên, tốt nhất là chế tạo được một số viên sắt, bi thép, còn có thể chế thành gai nhọn, móc câu, gia tăng lực sát thương. Hơn nữa ná cao su mang theo tiện lợi, không khiến cho người khác chú ý, sẽ có hiệu quả bất ngờ.”

Lý Mộng nói xong, lại lấy ra mấy tờ giấy cho Khương Nặc xem, bên trên vẽ một vài sơ đồ phác thảo.

“Tôi đã vẽ ra bản thiết kế ná cao su và đạn, chuẩn bị tìm Ngô Đại Giang giúp tôi làm, tôi dùng tất cả đồ ăn còn lại của tầng 6 cho anh ta làm thù lao. Tôi cũng có thể dạy cô, cho dù là súng, hay là ná cao su, chỉ cần cô có hứng thú, tôi đều sẽ không giữ lại chút nào mà dạy cô, cũng sẽ cố hết sức để bảo vệ cô.”

Lý Mộng một hơi nói ra tất cả những điều kiện mà mình có thể trao đổi, nghiêm túc nhìn Khương Nặc.

“Tôi tuyệt đối sẽ không phản bội cô, cũng sẽ không trở thành người làm cô liên luỵ, bản thân tôi có đồ ăn, chỉ cần cô nhận tôi là được.”

Những gì có thể nói đều đã nói xong, tiếp theo thì giao cho vận mệnh đi.

Cô ấy hít sâu một hơi, lo lắng nắm chặt tay.

“Được.” Khương Nặc nói.

Thật ra cô cũng có suy nghĩ tương tự.

Có song song hai tầng 35 và 36, dĩ nhiên tính an toàn sẽ tăng lên gấp đôi, nhưng đồng thời, muốn quan sát động tĩnh bên ngoài cũng trở nên càng thêm phiền phức.

Đặc biệt là hiện tại, cô và mẹ cơ bản đều sinh hoạt ở tầng 36, ăn cơm trồng rau ngủ, ở tầng 36 cũng dễ hơn.

Lúc đó vì để gia tăng tính bí mật, đã chi một số tiền lớn làm cách âm cho tầng 36, hiện tại tính bí mật thì có, nhưng cũng rất khó nghe thấy những tiếng động ở bên ngoài.

“Tầng 35 có thể cho cô ở, nhưng cô phải chịu trách nhiệm lưu ý động tĩnh ở cửa, có vấn đề gì thì tới tìm tôi, đồng thời, không cho phép bất cứ hành động tự tiện nào.”

“Được!” Lý Mộng có sự kích động trên mặt, lộ ra sự vui vẻ, cuối cùng cô ấy đã nhẹ nhàng thở ra, bảo đảm nói: “Tôi sẽ nghe lời.”

TBC

“Nhưng giữa tầng 35 và tầng 36 có hai cánh cửa, cô gõ cửa có khả năng tôi không quá nghe thấy, cô có cách gì giải quyết không?” Khương Nặc cố ý hỏi.

“Chuyện này không khó, tôi có một ít lục lạc, có thể dùng dây thừng xuyên qua, thắt ở tầng 36, lúc tôi muốn tìm cô, thì kéo dây thừng lắc lục lạc để thông báo cho cô, thế nào?”

“Được.” Khương Nặc gật đầu.

“Vậy thì tốt, quyết định như thế đi, tôi cũng cam đoan, không có sự đồng ý của cô, tuyệt đối không đi đến hành lang, cũng tuyệt không đụng vào cửa thông đến tầng 36.” Lý Mộng lại nghĩ: “Cô có thể bôi độc của cây thầu dầu lên cửa, dùng để kiểm tra tôi.”

Cô ấy đối với mình ác như vậy, khiến Khương Nặc cảm thấy hơi buồn cười.

“Không cần.”

Nhận được sự đồng ý của Khương Nặc, Lý Mộng lập tức xuống tầng dưới khuân đồ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-70.html.]

Cô ấy ở đây đã mấy năm, đồ đạc dĩ nhiên không ít, đồ ăn quần áo đồ dùng, các loại đồ sinh hoạt,... xếp đầy vào mấy túi lớn.

Bởi vì cách đây không lâu vừa xảy ra huyết án, vết m.á.u từ tầng 6 đến tầng 16 vẫn còn trải dài ở đó, không ai muốn đi dọn dẹp.

Trong toà nhà cũng có người cảm thấy bất an, đều đóng cửa không ra, Lý Mộng đi đi lại lại mấy chuyến cũng không thấy có một người, thuận lợi di chuyển đồ lên tầng 35.

Đương nhiên, đây chỉ là khuân đồ, còn có rất nhiều đồ dùng trong nhà, Lý Mộng cũng muốn mang đi hết, cô ấy có một thanh cưa, chuẩn bị cưa toàn bộ đồ gỗ ra làm củi.

Khương Nặc cho cô ấy 4 chiếc chìa khoá, theo thứ tự là hai cánh cửa ở hành lang tầng 35, hai cánh ở cửa nhà tầng 35.

Cô ấy dùng dây da cẩn thận buộc lại, đeo trên cổ, giấu vào trong quần áo.

Vì để chú ý cẩn thận hơn động tĩnh ở bên ngoài, cô ấy không vào phòng ngủ, mà kéo ghế sô pha ở phòng khách ra, biến thành một cái giường.

Khương Nặc nói chuyện này cho Vu Nhược Hoa, trái lại bà có hơi lo lắng: “Tiểu Nặc, lòng người thay đổi, chúng ta nên dùng người thì nhất định phải dùng, rất nhiều chuyện đơn đả độc đấu không làm được, nhưng nên đề phòng cũng phải đề phòng, ở bên trên chúng ta trồng rau, bao nhiêu người sẽ đỏ mắt chứ, bây giờ mỗi lần con xuống dưới, cửa ở giữa hành lang, cần phải đóng kỹ.”

“Yên tâm đi, mẹ, trong lòng con nắm chắc.”

Chuyện tiện tay đóng cửa này, sao cô có thể quên được.

Kỳ thật trước khi tận thế, Khương Nặc đã lắp ngay trên cửa chống trộm ở tầng 36 một thiết bị điện giật công suất lớn.

Chỉ là trước đó không mở, dù sao cũng cần lắp bình ắc-quy.

Khi cửa nhận áp lực nhất định, thì sẽ phóng ra dòng điện mạnh, cũng kéo còi báo động.

Lý Mộng đã nói liên hệ thông qua cách kéo lục lạc, tuyệt đối không tự tiện đụng vào chỗ khác, chỉ cần cô ấy tuân thủ quy tắc, thì sẽ không bị điện giật.

Căn cứ vào những việc trước mắt, Lý Mộng là thật sự muốn gia nhập, nhưng lòng người là không đáng…để khảo nghiệm nhất.

Khương Nặc dặn Vu Nhược Hoa: “Cửa ở giữa hành lang có dòng điện, mẹ, mẹ cứ ở ngay tầng 36, không có con ở đây, thì tuyệt đối đừng ra ngoài, mẹ không mở cửa, A Muội cũng không ra được.”

Mẹ nghe vậy, nhất thời yên lòng, gật đầu nói: “Vẫn là con thận trọng!”

Buổi trưa Khương Nặc muốn ăn bún ốc, Vu Nhược Hoa lại không chịu nổi mùi vị đó, Khương Nặc đã gợi ý với bà vô số lần cũng vô dụng.

Cô xắn tay áo lên, tự mình nấu.

“Rau xà lách chúng ta tự trồng cũng đã mọc ra rồi, mặc dù còn quá non, hơi có chút lãng phí, nhưng con có thể hái một chút thử hương vị?” Mẹ đề nghị: “Vừa vặn lấy ra giảm bớt mùi thối cái món này của con.”

Khương Nặc phản bác: “Không phải thối, là linh hồn.”

Cô đi đến chỗ đất trồng rau, rau xà lách và củ cải đỏ trồng trước đó đều đã mọc không tệ, ba ngày cô dùng nước suối trong không gian tưới một lần, đảm bảo cho đám rau này sống, hơn nữa vốn dĩ 30 ngày mới thu hoạch được, căn cứ vào tốc độ mọc này, 20 ngày là có thể thu được rồi.

Hiện tại trồng được 15 ngày, rau xà lách còn rất non, không đủ xanh, nhưng Khương Nặc ngứa ngáy muốn nếm thử hương vị, nên đã chọn hai cây mọc nhanh nhất.

Cô đã quen với các kiến thức liên quan tới trồng trọt và thu hoạch các loại rau xanh ở ban công, nhưng động thủ vẫn là lần đầu, có hơi chờ mong.

Hái rau xà lách có hai cách.

Một loại là cắt bỏ toàn bộ cây, giữ lại rễ trên mặt đất để nó tiếp tục phát triển, rau xà lách ngoài chợ bán thức ăn đều là như này.

Một loại khác là hái những lá xung quanh, giữ lại những lá ở giữa tiếp tục phát triển.

Khương Nặc chỉ vì một bữa bún ốc, đương nhiên dùng cách thứ hai.

Loading...