Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:11:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ào ào ào ——

Mưa tầm tã như không cần tiền, không ngừng trút từ trên trời xuống.

Một loạt các cửa hàng có địa thế thấp trũng đã bị nước tràn vào, đường phố cũng biến thành một vùng biển mênh mông. Một lượng lớn ô tô bị nhấn chìm trong nước, tầng trệt của rất nhiều khu dân cư đã hoàn toàn không thể ở được nữa.

Bên phía Khương Nặc tạm thời còn chưa tích nước, các cơ sở phát điện vẫn có thể hoạt động bình thường.

Tỉnh lại sau giấc ngủ, trời đã chạng vạng, cô ngủ tròn 13 tiếng.

Vu Nhược Hoa còn đang đứng ở ban công nhìn ra ngoài, thấy cô đã thức dậy bèn gọi cô ra ăn cơm. Khương Nặc ngủ rất say, lúc này có hơi chóng mặt nên không muốn ăn. Vu Nhược Hoa cắt một đĩa dưa hấu để đó để cô ăn từ từ.

“Mấy ngày trước cũng không biết con bận chuyện gì nữa, trời nóng như vậy mà suốt ngày chạy bên ngoài, rốt cuộc thì bây giờ cũng có thể nghỉ ngơi được một chút.” Vu Nhược Hoa nhìn mặt Khương Nặc: “Nhưng mà mẹ thấy mặt con lại trắng hồng... Hay là con đi ngủ mà cũng trang điểm hả?”

Khương Nặc ngồi trên sô pha gặm dưa hấu: “Không, mẹ có thấy con trang điểm bao giờ chưa?”

Thật ra lúc mới ra ngoài làm việc cô cũng đã từng thử, nhưng kỹ năng trang điểm không tốt, hiệu quả thực sự rùng rợn nên cũng nhanh chóng từ bỏ.

Nhưng đây đã là lần thứ hai mẹ nói như vậy, không ai hiểu con gái bằng mẹ, từ trước đến nay mẹ luôn để ý đến chuyện của cô, chẳng lẽ không phải do bộ lọc mẹ ruột mà là cô thật sự trắng ra?

Chuyện này có liên quan tới nước suối trong không gian sao?

Từ sau khi cho mẹ uống nước suối không gian, rõ ràng tình trạng của bà ấy cũng đã tốt hơn rất nhiều.

Bên ngoài mưa không ngừng, lại bị ngập nước nên cơ bản không ai ra ngoài. Hôm nay Khương Nặc muốn nằm nghỉ ngơi, sau khi luyện tập một chút, cô nằm trên ghế sô pha uống trà sữa xem phim.

Vu Nhược Hoa còn đau lòng cô suốt cả hai tháng nay phải bôn ba chạy khắp nơi bên ngoài nên thỉnh thoảng còn mang đồ ăn vào.

Ngày đầu tiên của thời tận thế cứ như vậy trôi qua.

Mưa to liên tục 24 giờ, gần như toàn bộ internet tràn ngập cảnh lũ lụt. Các thành phố trong nước, nước ngoài ở trên toàn thế giới, dường như đã biến thành thành phố nước chỉ sau một đêm.

Nhà cửa của rất nhiều người dân bị ngập không có cách nào ở lại, mưa to bên ngoài vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, có vài người bắt đầu xin giúp đỡ từ trên mạng hoặc trong nhóm chủ nhà.

Nhưng nước ngập trên đường đã rất sâu, hầu hết các phương tiện đều không thể di chuyển. Khắp nơi tràn ngập nguy hiểm, số người mất tích không ngừng tăng lên, phía chính phủ chỉ có thể để mọi người tạm thời tránh vào tầng cao hơn.

Nhưng tổng thể mà nói, cảm xúc của mọi người vẫn còn lạc quan. Khoảng thời gian trước hầu như mọi nhà đều đã trữ một ít đồ ăn, tạm thời không ra khỏi cửa cũng không ngại, họ cảm thấy trời mưa chắc chắn không thể kéo dài như nhiệt độ cao lúc trước, vậy thì không khoa học.

Chỉ cần chống đỡ được một hai ngày, tất cả đều có thể khôi phục bình thường.

Nhưng những người bi quan lại không nghĩ như vậy, suy nghĩ về thời tận thế đang đến gần cũng bắt đầu lan tràn trên mạng nhanh hơn.

Có người hô hào mọi người tích trữ lương thực, cũng nhanh chóng tìm những tầng cao để ở lại. Cơn mưa to như vậy rất có lẽ sẽ kéo dài rất lâu giống như nhiệt độ cao.

Nhưng rất nhanh những ý kiến này đã bị các tài khoản V chặn lại, chuyển tiếp, chê cười sự thiếu hiểu biết của các blogger, nói rằng phàm là người trải qua chín năm giáo dục bắt buộc thì sẽ không tung tin đồn nhảm như vậy.

Cũng có rất nhiều âm thanh ủng hộ. Lúc mới bắt đầu nóng 40 độ, mấy người nói là sẽ không kéo dài quá lâu, sau đó 50 độ, mấy người cũng nói sẽ không nóng mãi, sau đó lại nóng đến một tháng, vậy thì còn có cái gì là không thể nữa đâu?

Các loại âm thanh đều có, mọi người cũng không biết nên tin tưởng ai.

Đêm nay, khu dân cư Khương Nặc sống bắt đầu ngập nước, khu vực gặp họa đầu tiên là nhà để xe dưới hầm, chưa đến nửa đêm đã bị nước mưa tràn vào, sau đó một lượng lớn nước cũng bắt đầu tràn vào tầng một.

Người dân và những chủ nhà ở tầng một gần như cả đêm không ngủ, chuyển hết toàn bộ đồ đạc có giá trị đến hành lang thoát hiểm, ồn ào cả một đêm.

Nhưng mưa to cũng không dừng lại như mọi người mong đợi, chỉ trong vòng ba ngày, toàn bộ tầng một đã bị nhấn chìm hoàn toàn.

Đồng thời, rất nhiều nơi đã bị cúp điện.

Trạm phân phối điện của tiểu khu Khương Nặc được đặt ở nơi có địa thế cao nhất trong tiểu khu nên tạm thời trong tiểu khu vẫn còn điện, nguồn nước sinh hoạt vẫn còn.

Lúc này, thứ náo nhiệt nhất không phải hành lang mà là các chủ nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-45.html.]

Hiện tại, nhà ở tầng một đã ngập hết, bọn họ đã phải sống mấy ngày trên hành lang, đã đến bên bờ vực sụp đổ.

Một vài chủ nhà không ngừng đưa ra đề xuất nhờ những chủ nhà ở các tầng cao hơn tạm thời thu nhận, chờ sau khi nước lũ rút bớt là được, tối đa chỉ mất vài ngày.

Cuối cùng, một ông cụ sống một mình trên tầng bảy bằng lòng thu nhận, con cái của ông ấy đều ở nước ngoài, mấy căn phòng trong nhà cũng đều để trống.

Nhưng tầng một của các tòa nhà và các tiểu khu khác lại không may mắn như vậy.

Cho dù bây giờ nhà của mọi người chỉ cách nhau một bức tường nhưng rất nhiều người ngay cả hàng xóm bên cạnh là ai cũng không biết, ai lại nguyện ý để cho mấy người xa lạ vào ở trong nhà mình.

“Đinh đông ——”

Khương Nặc đang luyện tập thì đột nhiên nhận được một tin nhắn WeChat, ảnh đại diện là ảnh selfie dễ thương của một cô gái. Cô xem thì thấy đó là tin nhắn Đàm Linh gửi tới.

Khương Nặc thậm chí đã quên mất rốt cuộc mình đã kết bạn WeChat với cô ta từ khi nào.

Mấy ngày nay, trong nhóm chat của lớp cấp ba, lớp đại học, đồng nghiệp vốn đã lâu không có người nói chuyện lại đều bắt đầu trở nên sôi nổi, mỗi lần cô xem số trò chuyện chưa đọc đều là 99.

Một số bạn học nhiều năm không liên hệ cũng bắt đầu nói chuyện, có thể là ở nhà buồn chán, cũng có thể là hoảng hốt, muốn chia sẻ tin tức gì đó với nhau.

Đàm Linh: “Khương Nặc, nhà cậu có đủ đồ ăn không, nếu không đủ có thể đến chỗ mình lấy một chút, mình đang ở tầng sáu.”

Khương Nặc do dự một chút rồi trả lời: “Cảm ơn, tạm thời vẫn đủ.”

Đàm Linh lại hỏi: “Mình nghe nói cậu và mẹ cậu đang ở cùng với nhau phải không?”

Khương Nặc khẽ nhíu mày, không biết cô ta nghe được từ đâu, trong lòng không khỏi cảnh giác: “Cậu nghe ai nói thế?”

TBC

Đàm Linh: “Mấy chủ nhà khác nhìn thấy, bọn họ có quan hệ với bên bất động sản, nắm rất rõ tình hình chỗ khu nhà chúng ta. Mà khu nhà chúng ta cũng chỉ có hơn 30 hộ, họ nói nếu như nước còn dâng nữa thì sẽ đề nghị những căn hộ ít người ở tiếp tục thu nhận những gia đình ở tầng hai.”

Đàm Linh: “Nhà mình ở cũng chỉ có hai người [thở dài], cha mẹ mình đều ở thủ đô, mình học ở đây nên bọn họ mua cho mình căn nhà này. Mình ở một mình cũng sợ nên kéo bạn thân của mình tới ở cùng với mình. Hiện tại cũng chỉ có hai nữ sinh ở với nhau, nhìn tình hình thế này mình cũng sợ lắm.”

Trước kia Khương Nặc không biết hoàn cảnh của Đàm Linh thế nào, nhưng cũng mơ hồ đoán được điều kiện gia đình của cô ta rất tốt. Uông Tiệm Ly là người không có lợi không dậy sớm, phải có tiền mới có thể bám theo cô ta mãi.

Đàm Linh: “Lại nói, nếu như nước còn dâng lên nữa thì hai người có đồng ý tiếp nhận người ở tầng thấp không? Bây giờ mình cũng hơi sợ, nếu như trong nhà có thêm nhiều người ở cùng thì cũng tốt hơn một chút, đúng không?”

Khương Nặc nghe xong, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Khương Nặc: “Hai người các cậu đóng cửa lại mà còn sợ hãi, thế mà còn để người lạ vào, rất có thể người đó còn là nam giới nữa, cậu không sợ sao?”

Đàm Linh: “Cũng không khủng bố như vậy đâu, mọi người đều ở chung một tòa nhà cả mà, ở mấy ngày chăm sóc lẫn nhau.”

Suy nghĩ này thật ngu xuẩn, Khương Nặc không nhịn được trợn trắng mắt.

Khương Nặc: “Sợ thì khóa kỹ cửa sổ, nghĩ cách bảo vệ mình, dựa vào người khác cũng vô ích.”

Đánh xong hàng chữ này, cô trực tiếp ném điện thoại đi, không muốn nói chuyện tiếp nữa. Người khác muốn làm thánh mẫu hay không cô không quan tâm, nhưng cô tuyệt đối không muốn bị liên lụy vào.

Mưa to vẫn trút xuống.

Mỗi ngày, ngoại trừ tập luyện, Khương Nặc chỉ nằm trên ghế sô pha làm cá ướp muối, thỉnh thoảng lại vuốt ve đầu A Muội vài cái.

Những bộ phim điện ảnh và truyền hình trước đây không có thời gian xem, đủ loại chương trình giải trí, cô tích góp được một đống lớn, bây giờ đã có thể từ từ xem. Rất nhiều thứ cô đều trực tiếp lưu lại từ trang web, cho dù có bị ngắt kết nối internet thì cũng còn có bình luận, vẫn rất náo nhiệt, không cảm thấy nhàm chán.

Mỗi ngày Vu Nhược Hoa đều cảm thấy nhàm chán, thay đổi đủ loại món ăn ngon cho cô.

Khi các nơi bị cắt điện, người truy cập internet dần ít đi, nhưng giả thuyết về lũ lụt thời tận thế đã chiếm ưu thế trong dư luận.

Các chủ nhà bị mắc kẹt trong nhà không chỗ phát tiết, không người nào có thể nói chuyện phiếm cũng ở trong nhóm giải phóng cảm xúc bi quan.

Ban đầu mọi người còn tưởng rằng mưa to sẽ sớm tạnh, nhưng một tuần trôi qua, cả thành phố biến thành một vùng đại dương mênh mông. Trời và đất bị màn mưa dày đặc nối lại thành một, nhưng mưa lớn không những không ngừng, mà còn có xu thế tăng lên nữa.

Loading...