Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-04-17 23:28:20
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vu Nhược Hoa cũng nghĩ thông suốt, bắt đầu dặn dò Khương Nặc: “Được, chúng ta thuê đi, nhưng thuê nhà cũng là chuyện phiền toái, không dễ gì tìm được chỗ ở lý tưởng đâu. Con phải cẩn thận, mấy người môi giới nhà cửa kia đều là mấy người lừa gạt người ta thôi.”

“Dạ.” Khương Nặc ngoan ngoãn đáp.

Tìm nhà quả thật không dễ dàng tìm được một căn nhà lý tưởng.

Nhưng thời buổi này, chỉ cần có tiền thì không có gì là khó khăn cả.

Đầu tiên Khương Nặc liên hệ với người môi giới, đồng thời bản thân cũng tìm kiếm nhà ở khắp nơi trên mạng internet. Quan trọng nhất là hệ số an toàn, tuy rằng sau mạt thế trật tự xã hội chắc chắn sẽ sụp đổ, nhưng một tiểu khu được kiểm soát ra vào nghiêm ngặt và môi trường sạch sẽ ở giai đoạn trước đó thì vẫn tốt hơn.

Tiếp theo sẽ phải chọn tầng cao nhất, bởi vì sau khi nắng nóng kéo dài là những trận mưa lớn liên tục xảy ra trên toàn thế giới. Những trận mưa lớn khủng khiếp kéo dài suốt mười tháng rồi mới dần dần tạnh bớt. Mỗi lần mưa tạnh, mọi người đều cảm thấy được ánh rạng đông, nhưng qua một thời gian ngắn trời lại mưa to.

Cho nên, phải chọn một tiểu khu có địa thế tương đối cao, hơn nữa phải là ở tầng cao nhất của một tiểu khu cao cấp.

Tốt nhất là hoàn cảnh xung quanh không nên quá phức tạp. Một tầng có bảy tám nhà hàng xóm là tuyệt đối không được, tốt nhất là chỉ có một hoặc hai nhà một tầng, hoặc là một tầng một hộ, cũng tiện cho cô tiến hành cải tạo nhà ở, gia tăng tính an toàn.

Khương Nặc còn đang chậm rãi tìm kiếm trên mạng, người môi giới đã gửi hơn mười liên kết theo điều kiện của cô.

Khương Nặc lướt qua từng cái một, cuối cùng ánh mắt khóa chặt trên tầng 36 một khu dân cư cao cấp.

Tiểu khu này là tiểu khu mới hoạt động vào năm trước, chủ yếu là để những người có thu nhập cao. Môi trường trong tiểu khu rất xanh mát, mà theo giới thiệu, việc kiểm soát ra vào cũng được khống chế nghiêm ngặt, người bên ngoài muốn vào đều phải đăng ký chứng minh thân phận.

Chỗ này là thang máy nhập hộ, một thang máy một hộ, tính riêng tư cực cao.

Ngôi nhà khá lớn, ba phòng ngủ hai phòng khách, trang trí cũng rất không tồi, quan trọng là còn có một sân thượng.

Tầng thượng rộng rãi sạch sẽ, có một phòng tắm nắng ngăn bằng kính. Người giới thiệu nói là có thể phơi nắng uống trà. Khương Nặc cười cười, uống trà thì miễn đi, loại phòng kính sáng sủa này rất thích hợp dùng để trồng trọt, hiện tại không thể trồng trọt trong không gian, có một chỗ như vậy cũng không tồi.

Khương Nặc đang định gửi căn nhà này cho người môi giới xác nhận, lúc bấm quay lại thì nhìn thấy một liên kết về ngôi nhà gần như giống hệt ở phía dưới.

Nhìn kỹ, hóa ra đó là một căn hộ cho thuê khác trong cùng tòa nhà chung cư được liệt kê trong danh sách. Đó là tầng 35 bên dưới tầng 36.

Chỉ khác với tầng 36 là không có sân thượng, nhưng có đồ gia dụng cơ bản. Nếu yêu cầu không cao là có thể xách túi vào ở. Phòng bếp trang bị rất đầy đủ, máy hút mùi, tủ lạnh, lò nướng đều có, thậm chí còn có máy rửa chén.

Trong lòng Khương Nặc hơi động, gửi cả hai liên kết cho người môi giới.

“Hai tầng này tôi cùng thuê.”

“Được được, không thành vấn đề!” Nhìn thấy tốc độ đánh chữ nhanh như vậy của người môi giới, cô có thể cảm nhận được niềm vui trong lòng anh ta: “Khi nào cô mới có thời gian đi xem nhà? Nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ liên hệ với chủ nhà để ký hợp đồng.”

“Anh giúp tôi thương lượng đi. Tôi chỉ thuê ba tháng thôi, nếu như có thể thì tôi sẽ trả cho anh phí môi giới gấp đôi.”

“Được được! Tôi sẽ cố gắng hết sức!”

Buổi tối, Khương Nặc chạy bộ về, lại kiên trì tập thể dục thêm bốn lượt nữa, mệt đến mức toàn thân đau nhức.

TBC

Cơ bắp đau đớn, đồng thời cũng nói rõ hiện tại cô thật sự quá yếu. Thể lực, sức chịu đựng còn xa mới đủ.

Tắm rửa sạch sẽ xong, cô ngồi dưới hơi lạnh thoải mái dễ chịu của điều hòa, gọi ba phần tôm hùm đất bán ở ngoài. Một phần đã đủ để ăn thoải mái, hai phần còn lại thuận tay ném vào trong không gian, lại lấy ra một bình trà đá nhấp một ngụm rồi nằm trên giường xem điện thoại.

Đầu tiên là thấy mấy tin nhắn nhắc nhở trong nhóm chat.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-17.html.]

Uông Tiệm Ly với tư cách là nhóm trưởng thông báo cho tất cả mọi người, do nhiệt độ tăng cao, nguồn điện bị hạn chế nên gần đây công ty không thể bật điều hòa, áp dụng phương pháp làm việc ở nhà.

Đây là chuyện không sớm thì muộn, cô đóng nhóm chat, lập tức nhận được tin nhắn riêng của Uông Tiệm Ly.

“Có chuyện này em nhất định phải đi làm, đây cũng là ý của tổng giám đốc Dương. Đừng vì tính tình nhỏ mọn của em mà làm khó anh, anh cũng rất khó xử.”

Ánh mắt Khương Nặc lạnh lùng, gần đây cô vội vàng tích trữ hàng, không có thời gian tìm Uông Tiệm Ly gây phiền phức. Nhưng anh ta vẫn quyết tâm trả thù, vẫn luôn không từ bỏ ý định muốn hại cô.

Thấy anh ta cố chấp như vậy, hết lần này đến lần khác cứ lấy Dương Thành Quân ra để áp chế cô, xem ra hiện tại mấy người bọn họ đã thông đồng xong, nhưng nhất thời lại không thể làm gì cô được nên nghĩ ra thủ đoạn bẩn thỉu gì đó để hại cô.

Ngón tay Khương Nặc lướt trên điện thoại, trả lời tin nhắn.

“Chuyện gì?”

“Dữ liệu mà em chuyển cho Thành Tín hồi tháng ba có vấn đề gì đó, bây giờ người ta muốn em kiểm tra lại lần nữa. Chuyện này anh chỉ phụ trách, không hiểu rõ lắm. Thành Tín đã hợp tác với chúng ta không ít lần rồi, Tiểu Nặc, em phải có trách nhiệm với công ty.”

Khương Nặc suy nghĩ một chút mới nhớ ra mình quả thực có cùng làm một dự án với Thành Tín.

Thành Tín cũng kinh doanh trên mạng, xem như là đối thủ cạnh tranh của Dương Thành Quân. Thời buổi này thị trường chỉ có mấy miếng bánh như vậy, có đôi khi không thể không chia ra.

Ví dụ như hạng mục này, chính là hợp tác sản xuất một ứng dụng mới. Bên Dương Thành Quân đưa ra số liệu điều tra nghiên cứu, cung cấp hỗ trợ kỹ thuật cho Thành Tín. Lúc ấy Khương Nặc làm rất nhiều việc, thường xuyên chạy việc vặt cho Thành Tín.

Nhưng nói cho cùng cô chỉ là một nhân viên thiết kế mỹ thuật nho nhỏ, số liệu có thể có vấn đề gì mà cần tới cô xác minh đây?

Một cái bẫy rõ ràng như vậy, ấn đầu muốn cô nhảy xuống, xem thường ai đây?

Uông Tiệm Ly lại nhanh chóng gửi tin nhắn tới.

“Hôm nay em đến công ty một chuyến, anh gửi tài khoản qua cho em, em vào máy tính của anh tải dữ liệu xuống. Sau khi xác minh xong thì gửi qua cho Thành Tín ngay.”

Đây là tin nhắn thứ nhất, tin nhắn thứ hai là thông tin liên lạc của giám đốc Thành Tín.

Khương Nặc ném điện thoại qua một bên.

Còn tưởng rằng là âm mưu gì đang chờ cô, không nghĩ tới lại đơn giản thô bạo như vậy.

Cũng đúng, trong mắt bọn họ, cô mới hơn 20 tuổi, là một cô bé con chưa từng trải đời. Tuy rằng lúc trước đã từng bị kích thích phát điên, nhưng chỉ cần bọn họ muốn, muốn bắt chẹt cô còn không dễ dàng sao?

Chờ cô đến công ty tải số liệu xuống, sau đó gửi cho Thành Tín, đám người Uông Tiệm Ly lập tức sẽ báo cảnh sát đưa cô vào ăn cơm tù.

Nghĩ tới đây, Khương Nặc mỉm cười.

Muốn tích trữ đủ vật tư để cô và mẹ sống tốt ở thời mạt thế này cần quá nhiều tiền. Nếu mấy người này còn tự mình đưa tới cửa, cô cũng không ngại lại hung hăng vặt lông dê một lần nữa.

Khương Nặc trực tiếp gọi điện thoại cho Giang Cầm.

Điện thoại vang lên vài tiếng rồi nhanh chóng được kết nối, giọng nói của bà Giang Cầm nhẹ nhàng vang lên, hơn nữa đi thẳng vào vấn đề: “Lại là cô à?”

“Là tôi.” Khương Nặc nói.

“Tôi tưởng chúng ta sẽ không liên hệ nữa.” Giang Cầm từ tốn nói.

Loading...