Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:59:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu Nhược Hoa lúc này mới yên tâm hơn: “Chiêu này không tệ, nếu thật sự là như vậy thì ít nhất cũng có thể cảnh cáo một vài người, phía chính phủ còn chưa từ bỏ, làm việc đừng làm quá đáng.”
Sau khi thảo luận xong, Khương Nặc lại dùng 2 cân gạo đổi lấy lương thực cứu trợ của Lý Mộng rồi dẫn mẹ về.
Mấy ngày nay, Vu Nhược Hoa cũng kiên trì tập luyện mỗi ngày, ngoại trừ tập thể dục cơ bản nửa tiếng đồng hồ ra thì còn kiên trì vung d.a.o phay 2.000 lần.
Thời gian còn lại, bà ấy đều đang nấu thức ăn theo nhiều cách khác nhau.
TBC
Vu Nhược Hoa chưa bao giờ nấu đồ ăn nhiều như vậy, số gạo, bột mì, dầu ăn, ngũ cốc mà Khương Nặc mua lúc trước đang tiêu hao với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Bà ấy còn tự mình trồng và thu hoạch rau, Khương Nặc ngoại trừ cứ cách hai ngày tưới nước một lần ra thì còn lại những việc khác đều do bà ấy làm hết, từ xới đất gieo hạt trừ sâu cho tới thu hoạch đều do một mình bà ấy làm, làm rất gọn gàng ngăn nắp.
Sau khi thu hoạch cà chua khoai tây xong, Vu Nhược Hoa lại trồng ớt trên đất, lúc này cũng đang phát triển rất tốt.
Nếu không phải mảnh ruộng này quá nhỏ thì bà ấy còn muốn trồng lúa nữa.
Lá và thân của cà chua, khoai tây, củ cải, phần còn non thì để mình ăn, phần không thể ăn thì dùng để cho vịt cho dê ăn.
Bà ấy tràn đầy năng lượng, việc chuyển đổi giữa làm việc và tập luyện hoàn toàn là để điều hòa.
Khương Nặc mỗi ngày ngoại trừ ăn cơm nghỉ ngơi thì việc còn lại là vào không gian đọc sách, học cách nhận biết thuốc, nghiên cứu dược lý, lại dành ra ba tiếng đồng hồ tìm Lý Mộng để luyện tập.
Lý Mộng nổ s.ú.n.g về phía cô quá nhiều, lúc này cũng đã thành c.h.ế.t lặng.
Từ lúc bắt đầu nơm nớp lo sợ, sợ b.ắ.n trúng cô, đến sau lại trở thành có thể bất thình lình b.ắ.n một phát mà mặt không hề có chút biểu cảm nào.
Có đôi khi Khương Nặc sẽ bảo cô ấy b.ắ.n tới một chỗ mình chỉ định, cái này đối với Lý Mộng mà nói, chính là một cái bia di động vô cùng hoàn mỹ, lại không thể dự đoán trước.
Cô ấy làm theo chỉ thị của Khương Nặc, đánh tới chỗ cô cần, lại dùng d.a.o găm đẩy trực tiếp đạn cao su trở lại.
Sau khi luyện tập một thời gian dài, cảm giác b.ắ.n s.ú.n.g của Lý Mộng trở nên tốt lạ thường.
Bắn người và b.ắ.n bia ngắm chắc chắn là khác nhau.
Sau khi nước rút thêm một mét nữa, Khương Nặc một mình ra ngoài, đi tới khu biệt thự.
Bởi vì nước cạn nên người ra khỏi thành phố càng ngày càng nhiều, mặc dù lúc này bên ngoài đã rất khó tìm được đồ ăn gì nhưng dù sao cũng còn có thể trao đổi chút thông tin, vớt chút đồ vật gì đó có thể sử dụng.
Khương Nặc đi thẳng tới khu biệt thự, mất rất nhiều thời gian phí rất nhiều công sức mới tìm được tòa nhà mà lúc trước cô thuê.
Một nửa căn biệt thự 3 tầng có tầng hầm vẫn còn chìm trong nước.
Phần lộ ra ngoài cũng bị một lớp bùn dày bao phủ.
Cả khu biệt thự không có lấy một bóng người, đoán chừng một tuần trước còn bị ngập hết.
Biệt thự này vốn là nhà mới, nhà cửa cũng được xây dựng rất tốt, có khả năng chống động đất hạng nhất, giới hạn chịu đựng tối đa là 8,5 độ richter.
Chỉ là giá quá đắt, lại cách nội thành khá xa, cộng thêm nhiệt độ cực cao hiếm thấy dẫn đến một loạt nhà ở chỗ này đều bị bỏ trống, tỷ lệ bán ra cực thấp.
Theo lời người môi giới nói, chủ nhà của căn nhà cô thuê là người cực kỳ không thiếu tiền, không phải là người địa phương nhưng trong thành phố cũng có cả mấy chục căn nhà, hoàn toàn chỉ để đầu tư chơi.
Ngoại trừ căn nhà này thì hai căn ở phía trước và phía sau cũng thuộc quyền sở hữu của ông ta.
Khương Nặc ngồi thuyền xung kích đi hai vòng quanh biệt thự, đoán chừng qua hai tuần nữa, nước có thể rút xuống tầng hầm, đến lúc đó sẽ tới đây chuẩn bị quét dọn.
Mỗi căn biệt thự đều độc lập, có tường bao quanh, căn biệt thự này của cô cộng thêm hai căn trước sau, cả ba căn nhà chiếm trọn cả một mảnh đất.
Khương Nặc lấy điện thoại di động ra, xem xét tư liệu mà người môi giới gửi tới lúc ấy, thật đúng là như vậy.
Ba căn nhà này nằm độc lập trong toàn bộ khu vực, trước sau đều là cây xanh, hơi xa một chút còn có một cái hồ nhỏ, phong cảnh khá tốt, cũng không biết sau khi nước rút đi sẽ còn lại bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-138.html.]
Cô định chiếm hết cả ba căn nhà này trước.
Mặc dù trên bản vẽ mà người môi giới cho đã có con số cụ thể chiều dài và chiều rộng, nhưng Khương Nặc vẫn đo đạc lại một lần nữa trên mặt nước.
Rồi lại quan sát tỉ mỉ môi trường ở xung quanh một chút.
Sau đó, cô lấy bút chì và giấy vẽ từ không gian ra, vẽ đại khái ba căn biệt thự và hoàn cảnh xung quanh, rồi viết số liệu lên.
Bản vẽ này đại khái là bản vẽ mặt phẳng tham khảo, kết hợp với một chút tình hình thực tế.
Sau đó cô về nhà.
Trở lại toà nhà Đan Nguyên, Khương Nặc trực tiếp đến gõ cửa nhà Ngô Đại Giang.
Ngô Đại Giang chậm rãi mở cửa, ít nhiều có chút không tình nguyện, nhưng khi nhìn thoáng qua khe cửa thấy người đứng bên ngoài là Khương Nặc, anh ta nhất thời giật mình, cả cơ thể đều đứng thẳng.
“Khương...” Anh ta đè thấp giọng: “Cô Khương?”
Khương Nặc nhìn anh ta một chút: “Tôi có thể vào không?”
“Ai u, vào đi, vào đi.” Ngô Đại Giang vội vàng tránh ra, để Khương Nặc đi vào.
Khương Nặc đi vào phòng khách, Ngô Đại Giang vượt lên trước một bước thu dọn những thứ đồ linh tinh trên ghế sofa, dọn ra một chỗ để cho cô ngồi.
Cô âm thầm dò xét, căn nhà này cũng đủ lộn xộn, các loại linh kiện kim loại lung tung, còn có một số quần áo cũ để lau dầu máy, xem ra cũng đã rất lâu rồi không thu dọn.
Ngô Tiểu Giang ngồi trước một cái bàn nhỏ, hình như đang sửa một cái công tơ điện, động tác của cô bé rất linh hoạt, đoán chừng từ nhỏ đã đi theo cha làm những việc này, dáng vẻ rất thành thạo, cô bé lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Khương Nặc một chút, lại không dám nhìn nhiều, lập tức vùi đầu.
Ngô Đại Giang vội vàng rót một chén nước tới, đặt trên bàn trà.
Anh ta ngược lại là rất tự giác: “Cô Khương, cô tìm tôi là có chuyện gì không?”
Khương Nặc mở bản vẽ vừa rồi ra, đặt trên bàn trà, nói với anh ta: “Đây là biệt thự, có tầng hầm, cao ba tầng, trước sau ba căn cách biệt với những căn nhà khác của tiểu khu. Tôi muốn để cho những căn nhà này an toàn hơn, không dễ dàng bị người khác xâm nhập, anh có cách nào không?”
Ngô Đại Giang không dám khinh thường, cầm bản vẽ xem kỹ.
Thật lâu sau, anh ta mới mở miệng.
“Tôi cảm thấy có thể xây một bức tường vây.” Anh ta chậm rãi nói: “Nếu có tường vây gần đó, có thể phá bỏ, không có xi măng có thể dùng bùn, thêm một số sợi chống nứt, vật liệu này có thể tìm trong những căn nhà bỏ hoang. Tường vây mặc dù đơn giản, nhưng cũng là hữu hiệu nhất, cô cảm thấy thế nào?”
Khương Nặc lắc đầu.
Thời kỳ động đất, kiểu tường vây tự mình xây dựng thô sơ như này không được mấy lần đã bị chấn động đổ rồi, chỉ tốn thời gian và công sức.
“Công trình này có hơi lớn.” Khương Nặc nói: “Tôi tìm được một số lưới sắt có sẵn, lại kéo điện, chuyện này có thể thực hiện không?”
Có sẵn là giả, vẫn là phải làm tại chỗ.
Nhưng lưới sắt này, phải kiên trì vặn từng cái một.
Việc này cô có thể làm ở trong không gian, đồ trong không gian cô có thể điều khiển thích làm gì thì làm, quả thực là nơi vặn dây kẽm trời ban, làm không tốn sức chút nào.
Hơn nữa cho dù có bị chấn động đổ cũng dễ sửa hơn so với tường vây.
“Nếu đã có sẵn, vậy thì không thể tốt hơn. Nhưng tôi cảm thấy có thể thêm một số cạm bẫy, đừng thấy kiểu kẹp bắt thú đơn giản thô bạo, nhưng bình thường người xâm nhập đều hành động vào ban đêm, thứ này dùng còn tốt hơn so với trong tưởng tượng.” Ngô Đại Giang nói: “Còn có thể treo trên lưới sắt một số đồ phát ra tiếng như lục lạc.”
Anh ta lại suy nghĩ một chút: “Nhưng tôi cảm thấy hữu hiệu nhất, vẫn là phải có camera giám sát, camera giám sát không hao nhiều điện, nơi này của cô không lớn, 6 cái là đủ dùng, xe đạp phát điện cũng cung cấp được, hiện tại khắp nơi đều không có điện, tất cả mọi người không đề phòng có camera giám sát, hiệu quả càng tốt hơn.”
Camera giám sát à.
Khương Nặc nghĩ một chút, mấy lần cô ra ngoài tìm đồ, ngược lại là thu được mấy bộ camera giám sát, quả thực có thể phát huy được tác dụng.