Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:59:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tự làm cho mình một tấm mặt nạ, sấy khô tóc rồi xoa mặt, cảm thấy dù có dùng hay không thì cũng không có gì khác biệt cả. Từ khi bắt đầu trận mưa này, cô cơ bản không hề nghiêm túc soi gương, chỉ có lúc tắm rửa thì tiện thể rửa mặt một chút, chẳng qua là làn da của cô vẫn luôn rất tốt, trắng nõn mềm mại căng bóng, trắng đến mức phản quang.
Thật ra như thế này lại có chút không hài hòa với thời tận thế, liếc mắt một cái là người ta có thể nhìn ra được cô không thiếu đồ ăn.
Dù sao thì người đói bụng cũng không có hơi sức đâu đi quan tâm đến chuyện rửa mặt cho sạch.
Nhưng mà chuyện gì cũng có hai mặt, khuôn mặt như vậy cũng có ưu điểm của nó, sẽ để cho một số người từ trong đáy lòng sẽ đánh giá thấp cô.
Cho nên làm sao để lợi dụng khuôn mặt này cũng cần phải xem thời cơ nữa.
Khương Nặc đi lên sân thượng, lại bị gió lạnh thổi tới lạnh run cầm cập, phải vội vàng từ không gian lấy ra một cái áo khoác bông mặc vào.
Ngẫm lại thời gian, bây giờ đã là mùa đông.
Thời tiết bây giờ luôn khiến người ta quên đi các mùa. Trời mưa không dứt, khắp nơi trên thế giới đều có nước, nhiệt độ không khí cũng không giảm đột ngột, có ai mà ngờ rằng trong lúc vô tình đã là tháng Giêng đâu?
Ba cái bể chứa nước mà Khương Nặc đặt ở trên sân thượng đã hứng đầy nước mưa, cô thu chúng vào không gian để xếp lại.
Bây giờ đã có 26 bể chứa đầy nước mưa, còn lại 134 bể còn trống.
Với tình hình mưa trước mắt còn có thể kéo dài hơn một tháng nữa, đến lúc đó thì số bể này cũng sẽ đầy.
Hơn một tháng sau, mưa to hoàn toàn biến thành mưa nhỏ và mưa vừa.
Nước lũ không ngừng rút đi, con đường hoàn toàn lộ ra, mưa nhỏ lại kéo dài gần một tháng, cuốn trôi toàn bộ bùn đất khỏi nhà cửa và trên mặt đất.
Thế giới dường như được tái sinh.
Nghĩ đến tai họa tiếp theo, Khương Nặc lắc đầu, ý thức tiến vào trong không gian.
Cô lại lấy thêm 4 cái bể nước rỗng ra ngoài.
Mấy lần gần đây khi lấy bể nước, cô đều thuận tay làm một chuyện: dùng nước suối không gian tưới cho mảnh ruộng nhỏ.
Lại thêm 60 tấn nước suối không gian nữa được đổ vào.
Mực nước trong hồ đã giảm đi một chút, để khôi phục được 60 tấn nước này ít nhất cũng phải mất năm sáu ngày, Khương Nặc ít nhiều cũng có chút tiếc của.
Nhưng mà đổ nhiều nước suối vào ruộng như vậy, cuối cùng đất trong mảnh ruộng nhỏ cũng ướt hơn rất nhiều, nhìn giống như có thể trồng trọt được.
Cô có chút kích động.
Cô rất tò mò đồ vật trồng được ở trong không gian sẽ có hiệu quả gì.
Khương Nặc tìm ra một ít hạt giống rau cải, lại cầm một ít hạt giống rau cần tây trồng vào trong mảnh ruộng nhỏ, cho vào đất lấp xuống, lại tưới thêm một chút nước suối lên, sau đó thấp thỏm nhìn chằm chằm chúng nó nửa ngày.
Không có phản ứng.
Nhưng đây cũng là chuyện đương nhiên...
Trước tiên cứ quan sát đi đã, nếu có thể thuận lợi mọc ra thì... Khương Nặc không khỏi chờ mong, cô nhất định phải trồng đủ loại cây trồng trong không gian, trồng hết toàn bộ hạt giống trong kho hạt giống.
Đương nhiên, cô cũng sẽ bổ sung những hạt giống đã sử dụng bằng những hạt giống mới sau khi thu hoạch, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến số lượng hạt giống trong kho hạt giống.
Càng nghĩ càng thấy đẹp.
Khương Nặc ra khỏi không gian, đặt 4 cái bể chứa nước rỗng lên sân thượng để hứng nước mưa, còn mình thì kéo một cái xe đẩy nhỏ đi xuống tầng 35 một chuyến.
Những loại rau dại mà Lý Mộng hái lần trước đã được buộc gọn gàng thành bó theo từng loại khác nhau, Khương Nặc tháo dây cỏ ra, bỏ vào một bao tải rồi đưa lại cho cô ấy.
“Tôi mang về một ít rau dại, ăn không hết, chia cho cô một chút.” Cô nói.
Lý Mộng đang giặt quần áo, thấy một túi rau dại lớn như vậy liền thuận tay lấy ra một nắm nói buổi tối dùng để nấu mỳ, còn lại cô ấy đổ hết vào thùng nước, chuẩn bị rửa để làm rau muối.
“Cô còn biết làm rau muối nữa à?” Khương Nặc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-136.html.]
Lý Mộng cười cười: “Chỉ làm chơi chơi thôi, dù sao thì tôi cũng trữ rất nhiều muối mà.”
Rau dại rửa sạch, hong gió, rắc muối lên trộn đều rồi cất đi, trình tự đại khái chỉ là như vậy.
Lúc muốn ăn thì lấy ra một ít, cắt nhỏ, có thể dùng để nấu mì hoặc nấu thức ăn.
Bất cứ ai có tay cũng đều làm được cả, chỉ là làm ra có ngon hay không mới là vấn đề.
Mặc dù Lý Mộng không có năng khiếu nấu nướng gì nhưng mấy bữa nay cô ấy cũng sắp xếp cuộc sống của mình rất có trật tự, không có gì cần phải lo lắng.
Rửa rau dại xong, Lý Mộng đột nhiên thở dài.
“Lần này tôi trồng thêm một ít ớt trong chậu hoa, kết quả vừa nảy mầm xong, chưa tới hai ngày đã c.h.ế.t sạch, xem ra tôi không thể trồng được thứ gì.”
Khương Nặc nhìn về phía hai chậu hoa lớn bên cạnh ban công, bên trong có hai cây con không còn sức sống.
“Cũng may lúc ấy cũng chỉ tùy tiện mua chút hạt giống, phân bón cũng là người bán tặng kèm, không tốn nhiều tiền, bằng không thật sự lỗ nặng.”
Khương Nặc chợt nảy ra ý nghĩ: “Cô mua bao nhiêu hạt giống?”
“Mua đại trên mạng thôi, loại gì cũng có.” Lý Mộng lấy ra cho cô xem.
Những hạt giống này của Lý Mộng được đóng gói trong túi giấy thiếc, một gói nhỏ là 500 đến 1.000 hạt, tương tự như loại mà Khương Nặc mua ở trên Pinduoduo, chủng loại thì cũng đều là mấy loại đó, phần lớn đều là rau quả có thể trồng được ở trên ban công các căn nhà trong thành phố.
Nhưng Lý Mộng còn mua thêm một ít hạt giống cây ăn quả.
Bây giờ khí hậu ẩm ướt, hạt giống rất khó bảo quản, rất dễ bị mốc, cộng thêm không có ánh mặt trời, muốn trồng ra hoa quả rau dưa khó khăn biết bao.
TBC
“Cô đưa số hạt giống này cho tôi đi.” Khương Nặc nói: “Mẹ tôi biết trồng, tuy rằng trồng ra rồi cũng không chắc là ăn có ngon không.”
Ánh mắt Lý Mộng lập tức sáng lên, vui vẻ nói: “Tốt quá, cô chờ tôi một lát.”
Nói xong cô ấy liền đi tủ quần áo lấy hết hạt giống mà mình đã mua ra, nhìn thì không có bao nhiêu, nhưng phàm là người đã từng tiếp xúc với hạt giống sẽ biết thật ra số lượng này không hề ít.
Khương Nặc cất hạt giống, đang định rời đi thì Lý Mộng đột nhiên gọi cô lại.
“Ở lại ăn một bữa cơm đi.”
Đây là lần thứ n Lý Mộng giữ cô ở lại ăn cơm, Khương Nặc đang định từ chối thì nghe Lý Mộng nói: “Hôm nay là sinh nhật của tôi.”
Khương Nặc ở lại.
Lý Mộng có vẻ rất vui vẻ, để Khương Nặc ngồi xuống rồi tự mình chạy đi chạy lại, lấy ra ba phần trái cây hỗn hợp, thịt bò kho và gà cung bảo.
Lại làm thêm một phần dê cay xé sợi cùng với rất nhiều thịt dê khô.
Sau khi nấu một bát mì nóng hổi cùng với canh nội tạng dê, Khương Nặc đi lên tầng 36 lấy 10 quả trứng vịt cho cô ấy, đều là trứng do mấy con vịt nuôi trong khoảng thời gian này đẻ ra, Lý Mộng cầm trong tay mà vô cùng vui mừng, lấy hai quả trứng ra làm trứng chiên.
Trước đó khi ra ngoài tìm vật tư, trong tay vẫn còn một chút rượu, Lý Mộng tìm một chai rượu vang mở ra, rót vào trong ly.
Lấy thịt hun khói ra cắt thành miếng, rắc chút muối tiêu lên trên.
Cuối cùng còn chưng thêm nửa con vịt trà long nhãn.
Sau khi chuẩn bị xong hết, món ăn vô cùng phong phú bày đầy cả nửa cái bàn, Lý Mộng cầm ly rượu lên, muốn cạn ly với Khương Nặc.
“Tôi 22 tuổi rồi.” Giọng cô ấy tràn đầy cảm xúc.
Khương Nặc cũng nâng ly lên, nhẹ giọng nói: “Đây là một năm rất đặc biệt.”
“Đúng vậy... Sinh nhật của tôi vào tháng 1, vào thời điểm này hằng năm tôi đều được nghỉ đông, được ở nhà cùng với người nhà của mình, năm ngoái cũng là như vậy…Mẹ tôi nấu rất nhiều đồ ăn, cha tôi mua cho tôi một cái điện thoại di động mới, cô tôi còn mua quần áo cho tôi nữa... Tôi được nhận rất nhiều quà...”
Cô ấy nói, giọng nói có chút nghẹn lại: “Lúc ấy tôi còn nghĩ sinh nhật năm nào cũng thật là nhàm chán, cả một ngày qua đi chẳng có gì bất ngờ cả, cảm thấy cực kỳ vô vị, một mình nằm trong phòng nghịch điện thoại di động. Bây giờ nghĩ lại, sao lúc đó mình lại không biết quý trọng chứ?”
“Đến khi trận mưa này tạnh cô có dự định gì không? Có muốn quay trở về thủ đô không?” Khương Nặc hỏi.