Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 135
Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:59:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chứng tỏ rằng anh ta không sống ở trong nhà.” Khương Nặc nói tiếp.
Lý Mộng gật đầu: “Đúng thế, tôi nghi ngờ rằng anh ta đang sống ở nhà bạn gái…Theo như tôi được biết thì vợ chồng anh ta đã ly hôn từ lâu rồi, đứa con sống với mẹ. Anh ta có một cô bạn gái kém anh ta 20 tuổi, mở một cửa hàng sườn xám ở thị trấn Mai Dương. Có lần anh ta còn bảo chúng tôi giúp đăng quảng cáo trong vòng bạn bè nữa…”
Lý Mộng nói xong lấy điện thoại ra, lướt qua lịch sử trò chuyện rồi tìm thấy bài đăng đó.
“Cô xem, tôi không đăng quảng cáo đó, cũng may mà trong nhóm chat vẫn còn, tôi cũng không có thói quen xóa lịch sử trò chuyện. Anh ta còn nói nếu chúng tôi đến thị trấn Mai Dương chơi thì có thể đến cửa hàng tham quan, anh ta sống ở ngay tầng trên, đến lúc đó sẽ mời chúng tôi ăn một bữa nữa.”
Khương Nặc nhận lấy điện thoại, nhìn mấy cái mà Lý Mộng nói.
Quả thật có viết địa chỉ cửa hàng sườn xám, cũng nói rằng anh ta sống ở tầng trên cửa hàng đó.
TBC
Thông tin này là chính xác.
“Chắc là anh ta ở đây.” Cô ấy nhẹ giọng nói: “Hoàn cảnh khu nhà chỗ Dương Thành Huy này sinh sống không tốt lắm, một thời gian dài trước khi xảy ra mưa to, khí hậu nóng bức, khắp nơi bị hạn chế điện, mà tiểu khu cũ kỹ này về cơ bản ngày nào cũng bị cúp điện, trời nóng như thế còn không bằng tới thị trấn ở chung với bạn gái.”
Súng đạn trong thời tận thế rất quan trọng, cho dù chỉ là một suy đoán mơ hồ thì cũng đáng giá đi một chuyến.
Lý Mộng cất điện thoại di động đi, giọng điệu kiên định: “Vậy được, để tôi lại đi tìm anh ta một chuyến nữa.”
“Để tôi đi cùng với cô, một mình cô đi nói không chừng không ổn đâu.” Khương Nặc nói: “Thị trấn Mai Dương rất xa, mà tình huống ở bên kia không biết là thế nào, một cô gái như cô đi tới đó cũng có chút mạo hiểm.”
“Được, có cô đi cùng thì tôi yên tâm rồi.” Lý Mộng lập tức có lòng tin.
Khương Nặc cười cười, nghĩ thầm thị trấn Mai Dương cách thành phố rất xa nhưng lại rất gần huyện lân cận, đến lúc đó cô lại đi một chuyến, giải quyết lão già kia xong còn có thể thu thêm một ít đồ hộp.
“Việc này không vội, chúng ta cứ chờ nước rút bớt đã, chúng ta không quen chỗ đó, nếu muốn đi thì phải chuẩn bị cho đầy đủ, trước tiên phải nâng cao năng lực của mình.” Khương Nặc nói: “Lý Mộng, cô luyện d.a.o với tôi trước đi.”
Cô nói xong, cầm d.a.o găm đứng dậy.
Lý Mộng thấy vậy, hai mắt không khỏi tỏa sáng, hưng phấn nói: “Được rồi, nhưng tôi chỉ là gà mờ thôi, có thể làm đối thủ cho cô luyện tập được không không?”
Khương Nặc hoạt động cánh tay một chút: “Cô nghĩ gì thế, cô phải dùng s.ú.n.g hơi.”
“Súng hơi? Cái này... Đạn cao su khi b.ắ.n trúng sẽ rất đau. Trong vòng 15m đạn cao su còn có thể gây xuất huyết da, trong vòng vài mét thì sẽ bị thương nặng nữa đấy.” Lý Mộng có chút lo lắng: “Cô thật sự muốn như vậy à?”
“Đúng vậy.” Khương Nặc cởi áo khoác, đứng ở giữa phòng khách: “Khoảng cách này, cô nổ s.ú.n.g thử xem.”
Lý Mộng nhất thời không biết nói gì cho phải.
Khoảng cách này, bị đánh trúng một cái liền có thể bị thương.
Nhưng Khương Nặc đã nói như vậy, cô ấy đành phải cầm s.ú.n.g hơi lên, b.ắ.n một phát s.ú.n.g không hề do dự.
“Pằng!”
Khương Nặc ra tay cực nhanh, nhưng không thể ngăn cản viên đạn lệch đến trần nhà kia.
“... Đừng có b.ắ.n lên trời, nhắm thẳng về phía tôi.” Khương Nặc nhìn về phía cô ấy: “Cứ yên tâm, tôi có chừng mực.”
Vẻ mặt của Lý Mộng trở nên nghiêm túc.
Cô ấy đứng lên, lần nữa bóp cò về phía Khương Nặc.
“Pằng!”
Đạn cao su b.ắ.n về phía Khương Nặc với tốc độ cực nhanh.
Cô nghiêng người né tránh, đồng thời d.a.o găm cắt về phía quỹ đạo viên đạn.
Chẳng qua, căn bản không đánh trúng.
Khương Nặc xem như đã hiểu, chờ sau khi nổ s.ú.n.g mới phản ứng thì bất kể như thế nào cũng không thể phản ứng kịp, nhất định phải dự đoán trước đường đạn.
Ngay lúc bóp cò thì phải xuất dao.
Hiện tại kẻ địch giả tưởng của cô là những sinh vật biến dị, khi sinh vật biến dị nhiều đến một số lượng nhất định, che khuất bầu trời thì việc nổ s.ú.n.g căn bản không có tác dụng gì.
Cho nên nhất định phải tranh thủ lúc này luyện d.a.o cho tốt.
“Lại nào.”Cô điều chỉnh lại tư thế, hất cằm về phía Lý Mộng.
Lý Mộng không còn cách nào khác đành phải b.ắ.n thêm một phát nữa.
Lần này, Khương Nặc đã chuẩn bị trước, ngay khi ngón tay Lý Mộng khẽ nhúc nhích, cô đã giơ d.a.o găm lên, quả nhiên Lý Mộng b.ắ.n vào vị trí giống như vừa nãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-135.html.]
Đạn cao su bị con d.a.o găm cắt trúng, lập tức vỡ vụn ra thành mấy mảnh văng ra xung quanh.
Lý Mộng mở to hai mắt, không dám tin nhìn Khương Nặc.
Quá lợi hại.
Cho tới bây giờ cô ấy chưa từng thấy người nào dùng d.a.o mà có thể c.h.é.m trúng đạn, cho dù đây là đạn cao su!
Nhưng vẻ mặt của Khương Nặc lại không hài lòng lắm.
“Bắn lại.”
Lý Mộng liên tiếp nổ súng, mỗi lần đều b.ắ.n vào cùng một vị trí.
Tổng cộng có 16 phát đạn được b.ắ.n ra, trong đó Khương Nặc chặn được 13 phát, trên mặt đất lúc này tràn đầy mảnh vỡ đạn cao su.
Khương Nặc nhìn con d.a.o găm trong tay.
Cô vung d.a.o sớm, lại biết Lý Mộng sẽ nhắm vào chỗ nào nên trên cơ bản cô đều có thể tiếp được.
“Được rồi, tiếp theo cô đừng có nhắm vào cùng một vị trí nữa, cô phải nhắm thẳng vào người tôi, b.ắ.n vào những vị trí ngẫu nhiên ấy.” Khương Nặc nói.
Lý Mộng trịnh trọng gật đầu: “Vậy... Cô phải cẩn thận.”
Cô ấy nói xong, lại lần nữa bóp cò.
Lần này, cô ấy b.ắ.n 5 phát, Khương Nặc chỉ chặn được 1 phát, cũng may tuy không dễ dàng c.h.é.m trúng nhưng muốn né tránh vẫn không khó.
Sau khi luyện được 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng khó khăn lắm tỷ lệ chính xác mới tăng lên đến 60%.
Tổng cộng b.ắ.n mấy trăm phát nhưng Khương Nặc chỉ bị b.ắ.n trúng sáu lần.
Với thể lực hiện tại của cô, đạn cao su chỉ để lại một vết bầm nhỏ trên da thịt, không quá đau đớn ảnh hưởng đến động tác của cô.
Càng về sau, Khương Nặc không còn dùng d.a.o găm để c.h.é.m nát đạn cao su nữa mà là đánh bay nó đi.
Suy cho cùng thì đạn cao su cũng có hạn, c.h.é.m vỡ là không còn nữa, phải dùng tiết kiệm.
Cô phát hiện chỉ cần mình bình tĩnh ứng đối, dưới sự gia trì của tinh thần lực, động tác của Lý Mộng và viên đạn đều sẽ chậm lại.
Một khi tiến vào trạng thái này, cô gần như là bất khả chiến bại.
Cảm giác này thật sự rất sảng khoái, vừa luyện liền không thể dừng lại được.
...
Luyện tập suốt cả một buổi chiều, cánh tay cầm s.ú.n.g của Lý Mộng đã tê dại, ảnh hưởng nghiêm trọng đến độ chính xác khi b.ắ.n của cô ấy.
Khương Nặc cũng dừng lại, yên lặng tiêu hóa những kinh nghiệm vừa rồi.
Sau khi đối luyện với Lý Mộng, hiệu quả rất rõ ràng, tiến bộ cũng rất nhanh.
Lý Mộng b.ắ.n rất chuẩn, có thể chỉ đâu đánh đó, có thể phối hợp với tiến độ của cô, chỉ là có một nhược điểm trí mạng, cô ấy không hề có một chút sát khí.
Phần lớn các sinh vật biến dị đều dựa vào âm thanh để khóa chặt mục tiêu, ví dụ như tiếng hít thở, tiếng tim đập, tiếng nói chuyện, tiếng vũ khí.
Ngoài ra còn có mùi, đặc biệt là mùi m.á.u tươi.
Nghĩ lại, Vân Diệu khi c.h.é.m g.i.ế.c chuột biến dị, vì sao anh ta lại phán đoán chuẩn xác như vậy? Chính là vì có thể cảm nhận được sát khí rõ ràng.
Mà loại sát khí này, chỉ có thể thể nghiệm ở trong thực chiến.
“Hôm nay luyện tập đến đây thôi, cô nghỉ ngơi đi.” Khương Nặc thu d.a.o găm lại, nói với Lý Mộng: “Ngày mai chúng ta tiếp tục.”
Lý Mộng thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Tôi chưa bao giờ b.ắ.n nhiều phát sung vào một người như vậy…Khương Nặc, cô mạnh quá rồi.”
Khương Nặc lại âm thầm lắc đầu.
Cô biết mình vẫn còn một con đường rất dài phải đi trong thực chiến.
Luyện tập xong, Khương Nặc quay lại tầng 36 tắm rửa sạch sẽ.
Lúc lau tóc, cô sờ mặt mới nhớ ra mình cũng đã lâu lắm rồi không dưỡng da, lúc ấy còn tích trữ rất nhiều mặt nạ, kết quả lại chưa dùng một lần nào.
Cô cũng đưa rất nhiều cho mẹ, để mẹ cô lúc nào nhàm chán thì dùng một chút.