Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 132
Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:59:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khoảng thời gian này Vu Nhược Hoa có tới gõ cửa một lần nhưng không thấy trả lời, bà ấy cũng do dự thử mở cửa ra nhưng thấy cô khóa trái cửa, cũng hiểu được cô đang có việc bận, lại cần yên tĩnh nên không đến quấy rầy nữa.
Chỉ là không khỏi lo âu, thỉnh thoảng đi qua đi lại ở ngoài cửa.
Sợ đi vào sẽ làm hỏng chuyện của cô, lại sợ cô có chuyện gì ngoài ý muốn, mình lại không giúp được gì.
Trước kia con gái thức đêm học bài để thi, thức đêm làm việc, tốt xấu gì bà ấy cũng có thể làm chút đồ ăn ngon, làm chút đồ ăn khuya.
Bây giờ lại chỉ có thể đứng ở một bên nhìn.
Vu Nhược Hoa nắm chặt d.a.o phay trong tay, khẽ thở dài lắc đầu.
Một người làm mẹ vẫn luôn muốn san sẻ nhiều hơn một chút cho đứa con của mình.
Vu Nhược Hoa lo lắng đến mức ăn không ngon ngủ không ngon, nhưng Khương Nặc ngủ một giấc rất thoải mái.
Cả một ngày một đêm, cô đều ở trong giấc ngủ sâu, hoàn toàn thả lỏng chính mình, đến khi tỉnh lại, toàn thân vô cùng sảng khoái.
Nhưng khi cô từ trên giường đứng lên mới phát hiện toàn thân đều dính nhớp, quần áo bị mồ hôi làm ướt đẫm, trên áo quần còn dính rất nhiều sắc tố trộn lẫn tạo thành những đốm đen.
Cô thử ngửi cũng không có mùi gì, chỉ là nhìn thấy rất khó chịu, hình như là tạp chất từ trong lỗ chân lông thẩm thấu ra ngoài, đều dính vào trên quần áo.
Khương Nặc nhìn mà toàn thân khó chịu, vội vàng đi tắm.
Lúc tắm cô mới phát hiện trên người cũng có rất nhiều thứ như vậy, có lẽ đều chảy ra từ trên lỗ chân lông, cô không khỏi dùng thật nhiều sữa tắm kỳ cọ thật kỹ trên dưới, lại mở vòi nước lớn xối thẳng cho đến khi toàn thân hoàn toàn sạch sẽ mới dừng.
Khi mặc quần áo, Khương Nặc phát hiện làn da mình lại được cải thiện một lần nữa, toàn thân trắng như phát sáng, lỗ chân lông nhỏ xíu gần như không nhìn thấy, trước kia làn da trên đùi vẫn còn mấy nốt sần nang lông nhưng giờ đã không thấy đâu nữa, non mềm đến mức giống như trứng gà lột vỏ mà trong mấy tiểu thuyết hay nói tới.
Thay một bộ đồ ngủ, lại kéo ga giường trên giường xuống đổi một bộ khác, lúc này Khương Nặc mới cảm thấy thoải mái.
Cô nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận những biến hóa của mình.
Ý thức trở nên nhạy bén nhất.
Nếu tập trung tinh thần lực, cô có thể dễ dàng nghe được tiếng hít thở của Lý Mộng ở tầng 35, còn có tiếng tim đập của cô ấy.
Lại mở rộng đến tầng 34, không có bất cứ động tĩnh gì.
Tầng 34 chắc là không có người ở.
Lầu 33, có hai người còn đang thở, chỉ là hơi thở của họ rất nhẹ. Cái này cũng bình thường, vì giảm bớt tiêu hao năng lượng mà đại đa số người đều bình thường đều nằm ngủ.
Lầu 32, cũng không có ai.
Lầu 31, có một tiếng hít thở, nhịp tim rất yếu, xem ra tình huống không ổn, cũng có thể là do khoảng cách này quá xa, âm thanh đến bên tai cô cũng bị giảm đi một chút.
...
Thính lực của Khương Nặc bây giờ xa nhất có thể nghe được động tĩnh của tầng 30.
Đây là nghe.
Cô kéo rèm cửa ra, nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy một vật gì đó trên ban công của tòa nhà xa nhất trong tiểu khu.
Đây là nhìn.
Nhắm mắt lại, tiếng mưa rơi trong trời đất so với mấy ngày trước đã nhỏ đi rất nhiều, không khí ẩm ướt, mọi nơi an bình, không có nguy hiểm tiếp cận.
Đây là cảm giác.
Cô lấy ra mấy cục tạ thu được từ phòng tập thể thao, giơ một tay lên.
Thanh tạ nặng nhất là 45kg, cô có thể nhẹ nhàng nâng nó lên.
Thử bằng cái này dường như không có giá trị tham khảo gì cả, Khương Nặc lại lấy con d.a.o găm mà Vân Diệu đưa cho cô.
Cầm trong tay thử một chút, lập tức có cảm giác nhẹ hơn trước rất nhiều.
Mặc dù vẫn còn một chút cảm giác về trọng lượng nhưng đã không còn lo lắng về chuyện vai lực điền nữa, cô nắm con d.a.o rồi xoay tròn trong các ngón tay, càng dùng các thấy thuận tay.
Ngược lại những thanh đao dùng rất vừa tay trước kia thì bây giờ lại cảm thấy mấy thứ đó quá nhẹ.
Nhưng mà khi sử dụng, nặng có cách dùng của nặng, nhẹ có cách dùng của nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-132.html.]
Những thứ này có thể tự mình điều chỉnh trong thực chiến.
Tất cả biến hóa này đều làm cho Khương Nặc cảm thấy vui mừng ngạc nhiên.
Khương Nặc lấy ná cao su ra, dùng đạn 14 ly tùy tiện nhắm vào tòa nhà ở đối diện, nhắm vào khe hở nhỏ giữa mấy tấm gạch men sứ ốp ở trên cùng.
Khoảng cách đại khái là 20 mét.
Ngưng thần, nhắm chuẩn, bi thép rời tay.
Quá trình này nhanh hơn rất nhiều lần so với trước đây, có thể nói là làm liền một mạch.
Có thể nói rằng thời gian trước kia chính là thời gian súc tích trau dồi, trình tự thì vẫn là trình tự kia nhưng đã nhanh hơn không chỉ là một cảnh giới.
Bi thép b.ắ.n rất chính xác vào mục tiêu, cũng tạo ra một cái hố nhỏ, gạch men sứ bị vỡ ra rơi vào trong dòng nước lũ.
Sức lực cũng tăng lên.
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa ná cao su và súng, uy lực của ná cao su sẽ tăng lên theo sức mạnh của bản thân cô, nhưng s.ú.n.g thì không.
Khương Nặc lại đổi mấy mục tiêu khác, liên tục b.ắ.n ra 10 viên đạn mà cũng vẫn không hề cảm thấy mỏi mệt.
Xem ra tinh thần lực đã tăng lên thật sự rất nhiều.
Cô có lòng muốn thử xem cực hạn của mình là ở đâu, lại liên tục đánh ra 26 viên đạn 14 ly nữa, cũng tức là b.ắ.n ra tổng cộng 36 viên, đến viên thứ 37 mới rốt cuộc cảm thấy mệt mỏi.
Cảm giác choáng váng quen thuộc đánh úp về phía cô, Khương Nặc lắc đầu, ý thức tiến vào không gian, muốn tới gần cây đại thụ để khôi phục, nhưng mà...
Không khôi phục được?
Sau khi trái cây rơi xuống, cây đại thụ vẫn trụi lủi. Lúc tới gần nó, Khương Nặc vẫn cảm thấy tâm trí bình thản, có thể tĩnh tâm đọc sách, nhưng đối với việc khôi phục tinh thần lực thì lại không có tác dụng gì.
Cũng may Khương Nặc vẫn có thể cảm giác được hơi thở và sinh mệnh lực của nó, chỉ là mọi thứ dường như ẩn sâu ở dưới gốc rễ, cần phải có càng nhiều năng lượng hơn nữa mới có thể kích phát biến hóa của nó lần nữa.
Không thể tới gần đại thụ khôi phục, vậy sau này khi ở bên ngoài phải chú ý phân phối tinh thần lực.
Trước kia đánh tới viên đạn thứ 5 là sẽ mệt mỏi, hiện tại là 37 viên, mạnh hơn gấp 5 lần, nhưng bây giờ không cách nào khôi phục nhanh chóng được cho nên nhất định phải chừa lại đường sống.
Khương Nặc dứt khoát nằm xuống nghỉ ngơi, đồng thời ý thức tiến vào không gian, cẩn thận quan sát biến hóa.
Đầu tiên, chính bản thân cô vẫn không thể đi vào.
Nhưng cô mơ hồ có một loại cảm giác, không gian không cho cô tiến vào, trên thực tế đây là một loại cơ chế bảo hộ đối với cô.
Dù sao khi cô đem bất kỳ sinh vật sống gì bỏ vào thì đều sẽ c.h.ế.t trong nháy mắt, nói rõ sinh vật bình thường sẽ không thể nào tồn tại được ở trong không gian.
Không gian nhìn như vĩnh viễn tươi mát lại thoải mái dễ chịu, nhưng nhất định phải có áp lực gì đó mà người bình thường không thể tưởng tượng ra được.
Khương Nặc bỗng nhiên nghĩ đến mấy tư liệu mà cô nhìn thấy ở tòa nhà B của viện nghiên cứu.
Trên đỉnh Đại Hành Lĩnh, ở xung quanh khối khổng lồ thần bí kia cũng có áp lực vô hình làm cho người ta không thể tiến lên một bước.
Có phải cũng có cảm giác như vậy hay không?
Không gian hiện tại không cho cô đi vào là bởi vì cô còn quá yếu, căn bản không cách nào sống sót được ở trong không gian.
Nếu muốn đi vào không gian, ngoại trừ để không gian không ngừng thăng cấp ra thì bản thân cô cũng cần tăng cường mới được.
Ngoại trừ chuyện không thể vào là không thay đổi, còn những nơi khác trong không gian đã thay đổi rất nhiều.
Cây đại thụ trụi lủi, không gian cũng lớn hơn không ít, còn có thêm một mảnh rừng trúc. Ý thức Khương Nặc đi qua đó xem xét, so với trong tưởng tượng của cô còn lớn hơn, ít nhất cũng rộng hơn ba mẫu.
TBC
Những cây trúc kia xanh biếc sáng ngời, vừa nhìn đã biết rất bất phàm.
Khương Nặc điều khiển một cái cưa, muốn cưa một cây trúc xuống, nhưng cưa cả nửa ngày cũng chỉ để lại một dấu vết mờ mờ ở trên thân.
Cô đoán rằng nếu cứ nhất quyết phải cưa xuống cũng không phải không được, dù sao cô có cưa điện, còn có máy cắt.
Nhưng hình như không cần thiết.
Bây giờ cứ ép chặt xuống cũng không để làm gì cả, hay là cứ thôi đi.
Trừ cái đó ra, thay đổi lớn nhất chính là nước suối.
Hồ nước vẫn là cái hồ kia, nhưng rõ ràng nó đã trở nên sâu hơn, nước suối cũng thoáng cái đã nhiều hơn rất nhiều.