Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 438

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:17:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Sơ dần dần ngẩng đầu lên.

Nàng Sở Thụy mà về phía Bá Viễn hầu tuyên chỉ, cất tiếng hỏi: “Xin hỏi Bá Viễn hầu, ngài dám chắc rằng những gì ngài chấp bút là di ngôn chân thật của tiên hoàng , ngài dám đoan chắc hề tự tiện sửa đổi ý chỉ?”

“Thái Tử Phi minh xét, vi thần nào dám gan lớn đến thế!” Bá Viễn hầu chắp tay: “Vả , khi cũng chỉ một vi thần.”

Tề đại nhân của Quân Cơ Xứ cất lời: “Vi thần thể chứng, từng chữ trong di chiếu đều là lời của tiên hoàng lúc lâm chung, Bá Viễn hầu hề sửa đổi nửa chữ.”

Lâm đại nhân cũng phụ họa : “Vi thần cũng thể chứng cho Bá Viễn hầu.”

Vân Sơ dậy, khóe môi khẽ cong lên nụ khó dò, về phía văn võ bá quan chậm rãi : “Một giả mạo phận của kẻ khác mà ý chỉ, cho rằng thể tin, cho dù nhân chứng, cho dù thánh chỉ trông chân thật đến mấy thì vẫn nghi ngờ đây là thánh chỉ giả!”

“Thái Tử Phi ý gì!” Bá Viễn hầu lập tức đổi sắc mặt: “Đây là di chiếu của tiên hoàng, thể chân thật hơn, văn võ bá quan cũng đều truyền , nếu là giả, rốt cuộc giả ở chỗ nào?”

“Giả là giả ở chỗ ngươi là Bá Viễn hầu!”

Vân Sơ lạnh giọng thốt .

Gà Mái Leo Núi

Ngay đó, Vân Trạch đang quỳ gối trong đại điện bỗng nhiên thẳng dậy, bước tới đè bả vai Bá Viễn hầu, đó gỡ mũ quan của , rút trâm cài, mái tóc đen dài như thác đổ liền xõa xuống.

Cùng lúc đó, Vân Trạch thẳng tay lột bỏ quan bào rộng lụng thụng của Bá Viễn hầu, bên trong chính là một kiện trung y trắng tinh.

Bá Viễn hầu bản năng đưa tay che chắn bộ n.g.ự.c của .

Hắn tức giận quát: “Vân đại nhân, tuy ngươi là đích trưởng tử Vân gia, phụ ngươi danh phận cao quý là Đại tướng quân kiêm Đại tư mã, Vân gia ngươi thống lĩnh mấy trăm ngàn binh mã nhưng cũng thể nh.ụ.c m.ạ khác như ! Buông , buông tay!”

Tất cả tại đây đều ngẩng đầu lên, cảnh tượng mắt, rõ Vân Trạch gì.

Vân Sơ lạnh giọng cất lời: “Người , mau mang một thùng nước tới đây!”

Sở Thụy lên tiếng ngăn cản: “Đây là Dưỡng Tâm Điện, là nơi an trí di thể của Hoàng Thượng, Thái Tử Phi và Vân đại nhân gì!”

Nhiếp đại nhân Nhiếp Chu mang theo một thùng nước từ bên ngoài Dưỡng Tâm Điện tới, bước bên trong đưa cho Vân Trạch, nhận lấy dội thẳng xuống đầu Bá Viễn hầu.

Bá Viễn hầu tránh nhưng chẳng thể nào thoát vì sức lực của Vân Trạch quá lớn.

Hắn hiểu, chẳng Vân Trạch thiên phú tu luyện võ học nên mới lựa chọn quan văn , tại sức lực lớn như ?

Một chậu nước dội xuống, Bá Viễn hầu cảm giác lạnh thấu xương.

Hắn khẽ rụt theo bản năng, che chắn .

vây xem đông nghịt, bộ hoàng thất, tất cả triều thần, cùng vô vàn cung tỳ thái giám...

Tất cả đều ồ lên kinh ngạc.

“Trời đất ơi, tại hình của Bá Viễn hầu tinh tế đến thế, tựa hồ một nữ nhi!”

“Bá Viễn hầu vốn dĩ gầy, nhưng thế càng gầy hơn... , , gầy như bộ ngực...”

“Xưa nay vẫn thường mời Bá Viễn hầu tắm gội, bao giờ đồng ý, thì thể điều bất thường, là nam nhi sở hữu bộ n.g.ự.c của nữ nhân.”

“Ngươi hồ ngôn loạn ngữ điều gì đó, chẳng lẽ ngươi vẫn , Bá Viễn hầu rõ ràng là nữ tử!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-438.html.]

 

“Cái gì? Hầu gia là nữ ư?”

“Chẳng trách Thái Tử Phi Bá Viễn hầu là giả! Trời ạ, mười mấy năm , lúc quen Bá Viễn hầu, lớn thế , kể từ khi đó là kẻ giả mạo ?”

“...”

Ánh mắt Vân Sơ trầm xuống.

Cơ quan tình báo nàng từng thành lập thuở và Phá Địa Ty của Sở Dực đều là nơi chuyên thu thập tin tức, hai dung hợp hai cơ quan một, điều tra muôn vàn cơ mật ở kinh thành.

Từ khi Bá Viễn hầu phu nhân và Tô Tử Nguyệt bí mật qua nhiều phen, nàng điều động thủ hạ thuộc cơ quan điều tra phủ Bá Viễn hầu.

Quả nhiên tra một chuyện kỳ lạ.

Con vợ cả của tiên Bá Viễn hầu chỉ sáu vị tỷ nhi, càng đừng đến con vợ lẽ, tất cả đều là các thiên kim tiểu thư. Cuối cùng cũng xem như sinh một nhi tử, hạ sinh thỉnh phong thế tử. Đến năm mười hai tuổi, lão Bá Viễn hầu qua đời, thế tử kế thừa tước vị cho đến tận ngày nay.

Bá Viễn hầu phu nhân hiện giờ chính là biểu của . Năm thứ hai gả phủ hạ sinh đích trưởng tử... Trên thực tế, vị đích tử là hài tử Bá Viễn hầu nhận nuôi từ dòng bên, chào đời ngày đầu tiên đưa tới hầu phủ...

Lẽ nào cần nhận nuôi? Bởi lẽ, thế tử Bá Viễn hầu năm đó vốn dĩ là một nữ tử, hai nữ tử thể sinh hạ hài tử ?

Sau khi tin mật , lòng nàng cũng vô cùng cảm phục Bá Viễn hầu. Một nữ tử khi kế thừa tước vị vực dậy hầu phủ đang trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc, còn thể bước Nội Các, và cũng dưỡng d.ụ.c một hài tử ưu tú, khiến bộ hầu phủ hiển vinh chốn triều đình...

Cảm phục là một chuyện. Khi hai ở thế đối lập, đến lúc cần tay, Vân Sơ tuyệt sẽ nửa phần chần chừ.

dẫu nàng cũng cố kỵ đối phương là một nữ tử ngoài ba mươi tuổi, bởi chỉ sai trưởng cởi áo ngoài của hắt nước, hề điều gì quá đáng hơn.

“Bá Viễn hầu là một nữ tử!” Vân Sơ cất giọng lạnh lùng: “Một nữ tử thừa tước quan, thật hoang đường! Người ! Lập tức đến phủ Bá Viễn hầu, mời lão phu nhân, phu nhân và các tộc nhân của bọn họ tiến cung ngay!”

Tuy Thái tử băng hà, song khi triều đình lập tân quan, Vân Sơ vẫn là Thái tử phi. Mệnh lệnh của nàng vẫn mang đôi phần trọng lượng. Hơn nữa, ngay tại thời điểm , ai nấy đều khát khao rõ ngọn ngành sự tình, bởi chẳng ai dám lên tiếng nghi hoặc phản bác, lập tức sai xuất cung thỉnh mời.

Còn Sở Thụy chỉ trầm mặc trong giây lát, lập tức khôi phục vẻ thường ngày, dung mạo vẫn thanh tao nho nhã.

Hoàng đế băng hà, chuông tang điểm hồi lâu, bộ dân chúng kinh thành đều tỏ tường sự việc . Người trong phủ Bá Viễn hầu đều vận tang phục, chuẩn bất cứ lúc nào tiến cung tế viếng, bởi nhanh mời hoàng cung.

Lão thái thái hầu phủ dẫn dắt thể tộc nhân tới Dưỡng Tâm Điện. Đang định dâng lời tang, bỗng nhiên cảm thấy gì đó bất thường.

Toàn bộ tộc nhân hầu phủ đều rõ điểm nào bất , vội vàng quỳ xuống thỉnh an: “Chúng thần khấu kiến chư vị nương nương, chư vị đại nhân...”

“Lão phu nhân ngẩng đầu kỹ mà xem...” Vân Sơ bình thản mở miệng: “Vị chính là Bá Viễn hầu ?”

Lúc lão phu nhân mới chú ý tới trong đám , một nữ tử vận trung y trắng muốt, tóc tai tán loạn.

Khi thấy dung nhan của nữ tử , lão phu nhân tựa như sét đ.á.n.h ngang tai, run rẩy, suýt chút nữa ngã khuỵu xuống đất.

Hơn ba mươi năm , bà ôm đích tôn nữ nhỏ tuổi nhất của hầu phủ, hạ quyết tâm một việc, là nuôi nấng tôn nữ như nam nhi, để nó kế thừa hầu phủ!

Hơn ba mươi năm nay, bà vẫn luôn cảm thấy may mắn vì đó là quyết định sáng suốt và chí lý nhất đời bà , bởi vì hầu phủ ngày càng hưng thịnh, thậm chí thể sánh vai cùng các vương phủ trong kinh thành...

gả thê tử cho hầu gia, chính là biểu bên ngoại của , đồng thời hứa hẹn với nhà ngoại đủ loại lợi ích. Nàng biểu đương nhiên tâm ý giúp đỡ hầu phủ, còn đồng ý nhận nuôi một hài tử.

 

Loading...