Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 87: Quyên góp

Cập nhật lúc: 2024-12-05 08:57:20
Lượt xem: 695

“Nếu sau này cậu ta làm gì có lỗi với cháu, cháu cứ nói với chú, chắc chắn chú sẽ không tha cho cậu ta.”

Tô Nhuyễn nhìn lướt qua Lộc Minh Sâm đang ngoan ngoãn ngồi yên bất động không biết có phải bị dọa sợ hay không, lập tức tỏ vẻ thẹn thùng, nói: “Chính ủy Vương, anh Minh Sâm rất tốt.”

“Sau này nếu anh ấy có điểm nào không tốt, ngài cứ nói với cháu, để cháu mắng anh ấy là được.”

Chính ủy Vương nghẹn lời, không biết nên nói thế nào.

Bùi Trí Minh bật cười: “Hì hì, chính ủy, sau này ngài không được tùy tiện mắng lão đại của chúng cháu nữa, bây giờ người ta có vợ che chở rồi.”

Tô Nhuyễn nhướng mày với Lộc Minh Sâm như muốn nói: Đã nhìn thấy lợi ích khi hợp tác với em chưa?

Lộc Minh Sâm không nhịn được cũng cười rộ lên… Làm tốt lắm.

Chính ủy Vương cũng đã phản ứng lại, ông ấy cười nói với Tô Nhuyễn: “Làm tốt lắm, cô vợ này Minh Sâm cưới đúng rồi.”

Vân Chi

Lúc mọi người đang cười nói, đột nhiên bác sĩ Tống vội vàng chạy vào: “Chính ủy Vương, ngài có điện thoại.”

Thấy vẻ mặt đối phương nghiêm trọng, chính ủy Vương cũng chuyển sang nghiêm túc, Bùi Trí Minh vội vàng đi theo ông ấy ra ngoài.

Năm phút sau, Tô Nhuyễn đẩy Lộc Minh Sâm đến trước cửa phòng làm việc của viện trưởng, chính ủy Vương cau mày bước ra: “Mấy tỉnh đồng bằng phía nam sông Trường Giang gặp lũ lụt, tôi phải về bộ đội trước đây.”

“Thằng điên…” Nhìn thấy Tô Nhuyễn ở bên cạnh, chính ủy Vương vội vàng sửa miệng: “Đồng chí Lộc Minh Sâm, cậu dưỡng thương cho cẩn thận, mấy tháng nữa mang vợ về cho tôi, biết chưa?”

Bùi Trí Minh nói: “Có phải tổ chức lại định quyên góp hay không? Nếu có ngài quyên góp giúp cháu tiền trợ cấp tháng này của cháu nhé.”

Đột nhiên Tô Nhuyễn nhớ ra, đời trước sau khi cô kết hôn không lâu, ngày nào trên báo đài cũng chiếu tin tức các tỉnh phía nam gặp nạn.

Chỉ là tỏng niên đại còn chưa bùng nổ tin tức này, tin tức chỉ được chiếu phát trên bản tin thời sự lúc bảy rưỡi mỗi tối, không giống đời sau có thể nhìn thấy được trên bất kỳ trang báo điện tử nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-87-quyen-gop.html.]

Hơn nữa còn chỉ giới hạn trong các gia đình có điều kiện tốt, kém hơn chút nữa người ta có thể nghe thông tin qua radio, và báo chí, nhưng tốc độ nhanh nhất cũng phải qua ngày hôm sau, cũng không phải người nào cũng nghe đài, cũng đọc báo, phương tiện truyền bá rộng rãi nhất vẫn là truyền miệng từ người này qua người khác.

Quân đội cứu viện chắc hẳn là bên nhận được tin tức sớm nhất, mặc dù như vậy, nhưng trong niên đại không có đường cao tốc này, chi viện khoảng cách xa cũng rất mất thời gian.

Quyên góp tiền bạc ngược lại là phương pháp hữu hiệu nhất.

Hiển nhiên đây không phải lần đầu Bùi Trí Minh làm như vậy, chính ủy Vương nhìn Lộc Minh Sâm đang muốn mở miệng, chặn họng anh trước: “Cậu thì thôi, sắp thành người có gia đình rồi, nên tích cóp chút sính lễ, con gái nhà người ta đi theo cậu cũng phải sống chứ.”

Tô Nhuyễn vội vàng nói: “Không sao, anh ấy muốn làm gì, cháu đều ủng hộ anh ấy.”

Chính ủy Vương sửng sốt, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng, ngoài miệng lại nói: “Vậy cũng không được, dù cháu ủng hộ cậu ta, cậu ta vẫn phải có trách nhiệm với cháu, khu tai nạn không thiếu vài đồng bạc của cậu ta.”

Đột nhiên trong đầu Tô Nhuyễn nảy sinh một ý nghĩ: “Bên chỗ ngài có con đường quyên tiền không? Cho cháu cách liên hệ.”

Chính ủy Vương tưởng cô định quyên tiền của bản thân, lập tức khuyên nhủ: “Chú biết tấm lòng của cháu rồi, nhưng mà các cháu sắp lập gia đình, không ít thứ phải tiêu đến tiền đâu.”

“Không phải cháu, mà là cháu có một người bạn, anh ta có thể quyên góp không ít.”

Chính ủy Vương cười: “Không ít là bao nhiêu, nếu có khoảng một vạn chú sẽ không khách sáo, nhưng nếu chỉ khoảng một nghìn thì thôi.” Ông ấy đội mũ lên chuẩn bị về đơn vị, lại nghe thấy Tô Nhuyễn nói: “Chắc là khoảng hai mươi vạn.”

Chân Chính ủy Vương vừa bước ra thiếu chút nữa đã bị trẹo, ông ấy quay đầu khiếp sợ nhìn Tô Nhuyễn: “Bao nhiêu?”

“Hai mươi vạn.” Tô Nhuyễn cười nói: “Tuy rằng vẫn chưa chắc chắn, nhưng ngài cứ cho cháu trước số tài khoản quyên góp đi, anh ta rất muốn nổi danh, nói không chừng còn có thể lôi kéo mọi người cùng nhau quyên góp thêm một khoản.”

Chính ủy Vương đang rất vội nên không có thời gian khiếp sợ, nửa tin nửa ngờ để lại cho Tô Nhuyễn số điện thoại.

Bùi Trí Minh tò mò hỏi: “Chị dâu, người bạn nào của chị lại có nhiều tiền như vậy?”

Tô Nhuyễn cười híp mắt: “Cậu đoán xem?”

Bùi Trí Minh không đoán được, nhưng thật ra hình như Lộc Minh Sâm đã biết rõ, anh nhìn cô một cái, trong lòng tò mò muốn biết rốt cuộc cô định xử lý Võ Thắng Lợi thế nào? Sao còn có thể lấy ra được hai mươi vạn?

Loading...