Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 85: Sĩ diện vậy sao
Cập nhật lúc: 2024-12-04 19:29:40
Lượt xem: 9
Hai người vẫn ngồi trong phòng làm việc của bác sĩ Tống, Lộc Minh Sâm vừa mới làm vật lý trị liệu xong, khả năng vì quá mệt mỏi, nên dáng ngồi của anh có hơi tùy ý, băng gạc trên mặt đã được tháo đi, cuối cùng cũng lộ ra dung mạo hoàn chỉnh.
Tuy rằng đời trước đã xem nhiều ảnh chụp của anh, lúc này ánh mắt Tô Nhuyễn vẫn không nhịn được luôn lén lút nhìn qua, chủ yếu là do người thật đẹp trai hơn ảnh chụp quá nhiều.
Mày kiếm sắc bén, mắt phượng đơn hẹp dài, sống mũi cao thẳng, xương quai hàm góc cạnh, yết hầu vô cùng gợi cảm, đặc biệt giống nhân vật tên là hòa thượng Vô Tâm trong truyện tranh đời trước Tô Nhuyễn thích.
Vết sẹo dữ tợn dưới mắt trái tăng thêm vài phần dã tính cho anh, ừm, vô cùng có hương vị của vai ác.
Tô Nhuyễn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai ấy, đột nhiên nghĩ, phải bảo bệnh viện kê cho anh một chút thuốc có hiệu quả trừ sẹo mới được, nếu như bắt đầu dùng từ bây giờ, khả năng sẽ không để lại sẹo.
Lộc Minh Sâm gõ gõ vào mặt bàn, kéo lại tâm trí đang phiêu xa của Tô Nhuyễn, cô lập tức khen ngợi không keo kiệt chút nào: “Anh Minh Sâm, anh đẹp trai thật đấy.”
Lộc Minh Sâm lười nhác nói: “Đừng nịnh hót.”
Tô Nhuyễn cười, ngoan ngoãn nghe lời: “Vậy anh suy xét thế nào rồi?”
Nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng hoàn toàn không lo lắng của cô, nếu không phải đã biết trước, căn bản sẽ không nhìn ra được gần đây trên người cô đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Hiện giờ kết hôn với anh đúng là biện pháo tốt nhất có thể giải quyết nguy cơ của cô, nhưng mà nhìn cô lại không hề nôn nóng sầu lo chút nào.
Đột nhiên Lộc Minh Sâm có chút tò mò: “Nếu anh không đồng ý thì sao?”
Tô Nhuyễn nghi hoặc: “Không phải lần trước anh đã hỏi rồi à? Không đồng ý thì không đồng ý thôi, em tìm người hợp tác chứ đâu phải ép mua ép bán.”
Cô cho rằng lời này của Lộc Minh Sâm chính là lời từ chối, nên đứng dậy cười nói: “Hợp tác không thành vẫn còn tình nghĩa, anh vẫn là anh trai Bảo Bối của em khi còn nhỏ.”
“Chờ đã.” Thấy cô hiểu lầm ý mình, Lộc Minh Sâm hơi bất đắc dĩ: “Ai nói hợp tác không thành?”
Rõ ràng khi tranh thủ cơ hội tích cực như vậy, thế mà khi nhận kết quả lại cực kỳ mẫn cảm, giống như chỉ cần anh lộ ra một chút xíu ý định từ chối, cô sẽ dứt khoát bứt ra ngoài vậy.
Tô Nhuyễn nhìn anh, không chắc chắn lắm.
Lộc Minh Sâm nói: “Cẩn thận nghĩ xem nên đòi điều kiện gì với nhà họ Lộc đi.”
Tô Nhuyễn lập tức mặt mày hớn hở: “Thật sự đồng ý?”
Lộc Minh Sâm nghiêng đầu lườm cô một cái: “Hay là em hy vọng anh từ chối?”
Tô Nhuyễn lập tức rút ra hai bản hợp đồng từ trong túi xách, đưa qua: “Em đã hoàn thiện bản hợp đồng lần trước rồi, anh nhìn xem, nếu không còn vấn đề gì, chúng ta ký tên thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-85-si-dien-vay-sao.html.]
Lộc Minh Sâm cho rằng sẽ nhìn thấy điều kiện anh giải quyết Võ Thắng Lợi giúp cô, kết quả là…
“Khi ở trước mặt công chúng, phải để ý tới thể diện của đối phương, xây dựng bầu không khí vợ chồng ân ái.”
“Ở trước mặt người ngoài khác nhau, lời nói và hành động phải hoàn toàn thuận theo một phía, thay phiên nhau một lần nhà gái, một lần nhà trai.”
Lộc Minh Sâm nhìn cô một cái, nhướng mày nói: “Sĩ diện vậy sao?”
Tô Nhuyễn nghiêm túc giải thích: “Đây không phải là sĩ diện. Người ta thường nói, vợ chồng đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn, vợ chồng hòa thuận có thể chống đỡ thù trong giặc ngoài.”
“Người bị người khác nhìn chằm chằm như hổ rình mồi giống em và anh, nhất định phải xây đựng bầu không khí đối ngoại kiên cố như thùng sắt, để bọn họ biết quan hệ giữa chúng ta không cách nào có thể phá tan được.”
Thấy Lộc Minh Sâm suy tư, Tô Nhuyễn bổ sung: Nếu anh cảm thấy không thích hợp, vậy thì ký bản hợp đồng trước kia cũng được.”
Lộc Minh Sâm cười như không cười, nhìn cô: “Nói cách khác cũng không quan trọng lắm?” Anh giả vờ lấy bản hợp đồng trước kia.
Tô Nhuyễn lại giữ chặt không buông: “Anh phải suy xét cho cẩn thận, chuyện quan trọng đều phải ghi vào, chúng ta mới có thể loại bỏ nguy hiểm xuống mức thấp nhất.”
Lộc Minh Sâm thuận thế nói ra điều kiện của mình: “Sau này không được gọi lung tung.”
“Bảo Bối sao?”
Vân Chi
Thấy tay Lộc Minh Sâm dùng thêm sức, Tô Nhuyễn lập tức cười lấy lòng: “Anh Minh Sâm!”
Cuối cùng Lộc Minh Sâm vẫn ký vào bản hợp đồng bổ sung kia, Tô Nhuyễn thầm nghĩ, không phải người này khá tốt sao, rốt cuộc Tô Thanh Thanh ngu xuẩn kia đã chọc anh thế nào?
Thấy Tô Nhuyễn đã ký hợp đồng xong định ra về rồi, vẫn không có ý định nói tới chuyện Võ Thắng Lợi, Lộc Minh Sâm đành phải chủ động mở miệng: “Chuyện Võ Thắng Lợi, em định xử lý thế nào?”
Sợ cô hiểu lầm, Lộc Minh Sâm lại bổ sung một câu: “Hôm qua anh ta vừa ra viện.”
Tô Nhuyễn không có gì không vui, đổi lại là cô, cô cũng phải điều tra về tình hình đối tác của mình một chút, hơn nữa nếu cô đã quyết định gả cho anh, tất nhiên cũng đã chuẩn bị tốt việc bị điều tra.
“Chuyện đó anh không cần lo lắng.” Tô Nhuyễn nói: “Các anh điều tra, chắc hẳn cũng biết nhà đó toàn là hạng người gì rồi nhỉ?”
“Cho nên?” Lộc Minh Sâm nhìn biểu cảm đang nóng lòng muốn làm việc lớn của cô, đột nhiên anh cảm thấy khả năng mình nghĩ sai rồi.
Tô Nhuyễn xoay chuyển phật châu trên cổ tay, cười híp mắt, nói: “Đã chạy tới trước mặt em, vậy cũng coi như có duyên phận, nếu em không thay trời hành đạo thì đúng là không thích hợp.”
Quả nhiên, cô không hề cảm thấy chuyện này là rắc rối, ngược lại còn nghĩ tới chuyện xử lý đối phương.
Lộc Minh Sâm vô thức nhớ tới tên biến thái lần trước bị cô tra tấn trên xe buýt, hình như cô thật sự không cần ai giúp đỡ…