Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 81: Trời cũng giúp anh ta

Cập nhật lúc: 2024-12-04 19:29:33
Lượt xem: 3

Võ Thắng Lợi nhìn thấy Tô Nhuyễn, hai mắt sáng lên: “Nhuyễn Nhuyễn, không quấy rầy chuyện học của em chứ?”

Tô Nhuyễn không nói gì, trực tiếp dẫn anh ta ra khỏi trường học. Đợi đến khi ra ngoài rồi, cô mới lạnh lùng hỏi: “Anh tới đây làm gì?”

Võ Thắng Lợi mỉm cười, định khoác tay lên bả vai cô: “Khả năng mẹ em vẫn chưa kịp nói với em, hai ta sắp đính hôn rồi.”

Tô Nhuyễn nghiêng người né tránh móng heo của anh ta, một lúc sau mới phản ứng lại được, người mẹ mà anh ta nói là Đỗ Hiểu Hồng.

“Chuyện này Đỗ Hiểu Hồng nói không tính, nếu thật sự sắp đính hôn, anh bảo Tô Văn Sơn tới nói với tôi.”

Đương nhiên là Tô Văn Sơn không thể nào tới thông báo rồi, nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của Tô Văn Sơn, trong lòng Võ Thắng Lợi lại vô cùng bất mãn.

Bác trai anh ta đã tự mình tới cầu hôn, thế mà Tô Văn Sơn lại từ chối thẳng thừng, ông ta nghĩ mình là ai chứ? May mà còn Đỗ Hiểu Hồng tương đối thức thời.

Võ Thắng Lợi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nhuyễn, trong lòng ngứa ngáy, nếu không thương lượng được trong hòa bình, vậy thì mạnh bạo thôi, dù sao cô gái này anh ta đã nhắm chắc rồi.

Đợi giấy đăng ký kết hôn tới tay, dù Tô Văn Sơn là cục trưởng cục giáo dục thật, cũng sẽ không làm được gì.

Nghẽ tới mình còn có chuyện cần dỗ dành Tô Nhuyễn, Võ Thắng Lợi tạm thời yên phận, cười hì hì nói: “Được, lần này về anh sẽ bàn kỹ lại với cha vợ, chắc chắn sẽ để ông ấy tự mình tới thông báo cho em.”

“Nhưng mà hôm nay anh cũng tới rồi, em cho anh một bức ảnh nhé?” Anh ta nháy mắt vài cái với Tô Nhuyễn, tự cho là phong lưu nói: “Ngày thường chẳng mấy khi gặp mặt, để anh đây nhìn vật nhớ người được không?”

Đời trước sau khi địa vị càng ngày càng cao, rất nhiều năm rồi Tô Nhuyễn chưa gặp qua loại người như vậy, cô xoay chuyển phật châu trên cổ tay, khẽ niệm a di đà phật, vẫn chưa tới lúc đánh người, chờ thêm lát nữa.

Thấy sắc mặt Tô Nhuyễn không vui, Võ Thắng Lợi cũng không thèm để ý, lập tức mở miệng uy hiếp: “Nếu không lát nữa anh đi theo em về lớp học lấy nhé?”

“Giáo viên có hỏi tới, anh sẽ nói anh là bạn trai em, bao giờ em đưa anh ảnh chụp anh mới đi.”

Ý trong lời này chính là không đưa sẽ không đi.

Tô Nhuyễn nói: “Trong trường học không có ảnh chụp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-81-troi-cung-giup-anh-ta.html.]

Võ Thắng Lợi cũng đã nghĩ ra đối sách từ trước rồi: “Vậy bây giờ chúng ta đi chụp ảnh, anh thấy bên kia đường có quán chụp ảnh kìa.”

Tô Nhuyễn biết Võ Thắng Lợi đang có ý đồ gì.

Trong niên đại này, giấy đăng ký kết hôn không giống đời sau phải chụp ảnh hai người ngay tại chỗ, mà mỗi người cầm theo một tấm ảnh dán lên là được.

Đời trước Võ Thắng Lợi đã cầm một tấm ảnh của Triệu Tú Tú và giấy chứng minh nhân dân, tự mình tìm người thân trong cục dân chính, làm ra một tờ giấy đăng ký kết hôn hàng thật giá thật.

Đời này gặp phải Tô Nhuyễn, hiển nhiên Võ Thắng Lợi cũng định sử dụng thủ đoạn ấy.

Tô Nhuyễn đề phòng điểm này, cho nên khi đi cô mới mang theo tất cả ảnh chụp của mình, không phải cô sợ Vỗ Thắng Lợi chơi xấu, mà là cô cần khống chế từng bước tiến triển của chuyện này.

Ít nhất cô phải biết khi nào anh ta sẽ làm giấy đăng ký kết hôn, để cô còn chuẩn bị trước.

Tô Nhuyễn giả vờ bị anh ta uy h.i.ế.p thành công, ngoan ngoãn đi theo anh ta tới quán chụp ảnh.

Vân Chi

Quá trình chụp ảnh rất thuận lợi, khả năng Võ Thắng Lợi cũng không muốn gặp phải rắc rối trong giai đoạn quan trọng này, cho nên suốt cả quá trình đều vô cùng quy củ.

Mãi cho tới khi cầm được giấy hẹn rồi, biết ngày mai là có thể tới lấy ảnh, Võ Thắng Lợi mới mặt mày hớn hở, vừa ra khỏi quán chụp ảnh đã vươn tay ra định ôm lấy eo Tô Nhuyễn.

Tô Nhuyễn nghiêng người né tránh, khi đi ngang qua quán bán trái cây, cô đưa cho người bán hàng năm mao tiền, chọn một quả táo lớn nhất trong sạp, nhanh chân bước về phía trước.

“Nhuyễn Nhuyễn, chờ anh với.” Võ Thắng Lợi cũng bước nhanh chân hơn: “Để anh đưa em về trường học.”

Ảnh đã chụp xong rồi, tốt xấu gì anh ta cũng đã mất công lên thành phố một chuyến, nếu cứ như vậy quay về đúng là quá thiệt thòi…

Anh ta nhìn vào dáng người Tô Nhuyễn, khẽ l.i.ế.m môi, cười hì hì đuổi theo. Sớm hay muộn người này cũng là vợ mình, hưởng thụ chút phúc lợi trước cũng không sai nhỉ?

Lúc này sắc trời đã sẩm tối, ngoài học sinh trung học tới trường học lớp buổi tối ra, trên đường gần như không có bóng người nào. Võ Thắng Lợi hưng phấn đi theo Tô Nhuyễn quẹo vào một con hẻm nhỏ.

Anh ta nhìn không gian vắng vẻ xung quanh, không nhịn được cười rộ lên. Đúng là ông trời cũng giúp anh ta rồi, thế mà Tô Nhuyễn lại đi vào một con ngõ cụt.

Loading...