Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 74: Muốn chê cười tôi, tôi biến cô thành trò cười trước (3)
Cập nhật lúc: 2024-12-04 19:29:22
Lượt xem: 2
Đời trước Tô Thanh Thanh từng trải qua cảnh bị Lộc Minh Sâm từ chối, cho nên cô ta cho rằng dù Tô Nhuyễn so sánh giữa Võ Thắng Lợi và Lộc Minh Sâm, sau đó chọn Lộc Minh Sâm, cuối cùng vẫn sẽ bị Lộc Minh Sâm từ chối.
Đến lúc đó Tô Nhuyễn vẫn sẽ không trốn thoát được tình cảnh bị Võ Thắng Lợi dây dưa…
“Chú Tô, cô con gái này nhà chú xinh đẹp thật đấy.” Hai mắt Võ Thắng Lợi như loài bò sát dính nhơm nhớp bò trên mặt Tô Nhuyễn: “Sao trước đây cháu chưa từng gặp cô ấy nhỉ?”
Lúc này Tô Văn Sơn cũng đã suy nghĩ cẩn thận ý đồ của Tô Thanh Thanh, trong lòng ông ta có chút tức giận, ông ta thật sự không ngờ Tô Thanh Thanh lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy.
Vân Chi
Ông ta thật sự muốn ép Tô Nhuyễn cúi đầu, để cô ngoan ngoãn nghe lời, nhưng mà không phải dùng phương pháp chà đạp như vậy, dù thế nào Tô Nhuyễn cũng là con gái ruột của ông ta, bị Võ Thắng Lợi quấn lấy, ông ta có thể kiếm được lợi ích gì?
Ông ta không định thông đồng làm bậy với người như Võ Đại Minh.
Tô Văn Sơn lại lần nữa ngăn cản tầm mắt của Võ Thắng Lợi: “Con bé luôn bận rộn học hành, suốt ngày ở trường học, tất nhiên là cậu không gặp được rồi.”
Võ Thắng Lợi làm như không nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của Tô Văn Sơn, anh ta chính là du côn lưu manh, không có bất kỳ tu dưỡng nào đáng nói, căn bản cũng không thèm che giấu ý đồ của mình, vẫn tiếp tục không biết xấu hổ cười nói: “Đi học rất tốt, cháu thích nhất là con gái có văn hóa, sau này có thể nuôi dạy con trai cháu có tiền đồ…”
Tô Văn Sơn biết không thể khách sáo với loại người này, ông ta nói thẳng với Tô Thanh Thanh: “Thanh Thanh, không phải cháu mời Thắng Lợi ăn cơm sao? Mau đi đi.”
Đúng lúc nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên, Võ Thắng Lợi cười nói: “Đâu thể để con gái nhà người ta mời khách được, chú Tô, bàn này của chú, cháu mời.”
Sau đó anh ta đút một tay vào túi, rung đùi, hất hàm nói với người phục vụ: “Ghi sổ bàn này của cục trưởng Tô vào cho tôi.”
Nhân viên phục vụ tức giận lại không dám nói gì, hiển nhiên vị này là người thường xuyên “Ghi sổ”.
Thấy anh ta định kéo ghế ngồi xuống bên cạnh mình, Tô Nhuyễn lập tức đứng bật dậy, mặt không biểu cảm, nói: “Con về trước thu dọn đồ đạc, mọi người ăn đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-74-muon-che-cuoi-toi-toi-bien-co-thanh-tro-cuoi-truoc-3.html.]
Võ Thắng Lợi cũng đứng dậy theo: “Định về đâu vậy? Tôi có xe máy, để tôi đưa em về.”
Tô Văn Sơn ngăn cản anh ta: “Cậu mời khách sao có thể không ăn một chút, nhà tôi không xa, con bé có thể tự về.” Sau đó ông ta ra hiệu cho Tô Nhuyễn nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Tô Nhuyễn nhìn về phía Tô Thanh Thanh: “Thanh Thanh, em ở lại cảm ơn đồng chí Võ này cho tử tế, chị đi tìm Hoắc Hướng Dương ôn chuyện trước.”
Sắc mặt Tô Thanh Thanh lập tức thay đổi, vừa ngẩng đầu lên đã va phải ánh mắt lạnh như băng của Tô Nhuyễn, sau đó lại nghe thấy Tô Nhuyễn ghé sát vào tai mình nhỏ giọng nói: “Cô nói xem, nếu Hoắc Hướng Dương biết tôi bị Võ Thắng Lợi dây dưa, anh ấy có trực tiếp cưới tôi hay không?”
Tô Thanh Thanh kinh hãi, cô ta chỉ muốn ép Tô Nhuyễn lựa chọn một người giữa Lộc Minh Sâm và Võ Thắng Lợi, lại quên mất vẫn còn một lựa chọn khác là Hoắc Hướng Dương!
Ngày thường Tô Nhuyễn kiêu ngạo, biết Hoắc Hướng Dương và cô ta mập mờ với nhau, lập tức khinh thường không thèm để ý tới người nhà họ Hoắc, nhưng đối mặt với Võ Thắng Lợi và Lộc Minh Sâm, hiển nhiên Hoắc Hướng Dương là lựa chọn tốt nhất.
Như vậy không được!!!
Cô ta định nói gì đó, nhưng Tô Nhuyễn đã vỗ vai cô ta xoay người ra ngoài rồi, Tô Thanh Thanh lập tức đứng dậy định đuổi theo, lại bị Tô Văn Sơn ngăn cản: “Thắng Lợi là do cháu mời đến, cháu phải ăn xong bữa cơm với người ta đã chứ, rời khỏi lúc này không lễ phép đâu.”
Võ Thắng Lợi cũng nói: “Đúng đấy, cô làm chủ nhà lại đi trước, tôi phải làm sao bây giờ? Ở lại đi, tiện thể tâm sự với tôi về chị gái cô…”
Tô Thanh Thanh bị giữ chặt không đi được, cảm thấy như đứng trên đống lửa ngồi đống than, mà Tô Nhuyễn cũng không lừa cô ta, ra khỏi tiệm cơm cô lập tức đi thẳng tới nhà họ Hoắc.
Trước đó cô không muốn chấp nhặt với Tô Thanh Thanh, với tầm mắt và cách sống của đối phương chắc chắn sẽ không thể tiến xa được, trùng hợp cô lại có gút mắt với nhà họ Hoắc, nên thuận nước đẩy thuyền, cô cũng có thời gian và tinh lực rảnh rỗi để làm chuyện có ý nghĩa hơn, như vậy không phải càng tốt sao?
Cô sống càng tốt, chính là biện pháp trả thù tốt nhất với loại người hay ghen tị như Tô Thanh Thanh.
Chỉ là không ngờ, cô không thèm để Tô Thanh Thanh ngu xuẩn kia vào mắt, đối phương lại cho rằng cô yếu đuối dễ bắt nạt, vậy thì cô không ngại lộ ra nanh vuốt của mình cho đối phương thấy.
Muốn chê cười cô sao? Để cô biến Tô Thanh Thanh thành trò cười trước.