Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 63: Mỗi người một tâm tư
Cập nhật lúc: 2024-12-04 18:41:04
Lượt xem: 6
Tô Thanh Thanh ở bên cạnh làm như vô tình, nói: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa, bây giờ Lộc Minh Sâm vẫn là quân nhân, anh ta muốn kết hôn phải đánh báo cáo, phải thẩm tra chính trị.”
“Nếu chị ấy không cam tâm tình nguyện, căn bản sẽ không kết hôn được.”
Lời này gần như khiến tất cả mọi người nhíu mày, đây đúng là vấn đề lớn thật.
Nếu là lúc trước, Tô Văn Sơn còn hơi nắm chắc, nhưng sau khi trải qua chuyện lần trước, ông ta phát hiện ra, hình như Tô Nhuyễn đã thay đổi hoàn toàn.
Điều này khiến ông ta có chút hối hận vì trước đó mình làm quá rõ ràng, cũng vì nhà họ Lộc quá sốt ruột, cộng thêm Đỗ Hiểu Hồng không ngửng thổi gió bên tai ông ta, khiến ông ta chủ quan.
Nếu Tô Nhuyễn ngoan ngoãn nghe lời, sau này ông ta bồi thường cho cô tử tế là được, dù gì ông ta cũng là cha ruột của Tô Nhuyễn, cô không dựa vào ông ta còn có thể dựa vào ai?
Bây giờ ngẫm lại, Tô Nhuyễn thay đổi chính vì Tô Thanh Thanh năm lần bảy lượt bắt nạt, tượng đất còn có ba phần tính nóng nữa là…
Hơn nữa nếu không phải Tô Thanh Thanh đột nhiên chặn ngang một cước, chuyện này đã thành từ lâu rồi, lấy đâu ra nhiều phiền toái như vậy.
Tô Văn Sơn nhìn về phía đầu sỏ gây tội: “Tôi thấy chuyện xin lỗi vẫn phải làm, nhà họ Lộc đã nói ra rồi, huống chi vốn dĩ là hai người bắt nạt Nhuyễn Nhuyễn trước.”
Ông ấy thở dài: “Mấy hôm trước lãnh đạo tới thị sát, tôi bận rộn không có thời gian quan tâm tới chuyện này, đúng là Thanh Thanh đã làm hơi quá đáng.”
Khi nói tới câu cuối, Tô Văn Sơn nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Thanh, ý tứ cảnh cáo không cần nói cũng biết.
Trong lòng Tô Thanh Thanh âm thầm mỉa mai, lúc này mới đứng ra giả vờ làm cha tốt, sao trước đó không làm đi?
Hiển nhiên Tô Văn Sơn cũng biết đôi mẹ con này đều là kẻ vô lại, ông ta nói thêm: “Đúng rồi, Hồng Mai, hôm trước hiệu trưởng trường trung học Khai Vân có nói với tôi về cái tiệm tạp hóa trong trường học kia, nói phải làm toàn diện hơn chút nữa, cháu trai ông ta định bao thầu…”
Sắc mặt Liêu Hồng Mai lập tức thay đổi, lời này là đang uy h.i.ế.p bà ta.
Sau khi Tô Văn Sơn chuyển sang cục giáo dục, đều tiên là kiếm cho Tô Văn Xuyên một cửa hàng tạp hóa trong trường trung học trên huyện, tiền thu vào không ít, sau đó bà ta lại thông qua Tô Văn Sơn để em trai mình cũng thuê được tiệm tạm hóa trong trường cấp hai trên huyện.
Đừng xem thường mấy thứ văn phòng phẩm, đồ ăn vặt lẻ tẻ, trên thực tế tiền kiếm được không hề ít đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-63-moi-nguoi-mot-tam-tu.html.]
Cho nên mới nói, bề ngoài của Tô Văn Sơn giống người văn nhã, nhưng bản chất lại rất tàn nhẫn.
Tô Thanh Thanh trấn an Liêu Hồng Mai, cô ta không sợ Tô Văn Sơn chút nào. Đời trước cô ta đã nhìn thấu rồi, bác trai này của cô ta chính là kẻ ngụy quân tử ham lợi ích, chỉ cần kiếm được lợi, ông ta có thể cúi người ân cần nịnh hót như chó quẫy đuôi lấy lòng chủ nhân.
“Bác trai, với tính tình thù dai của chị gái cháu, không phải chúng ta muốn lung lạc là có thể lung lạc được đâu.”
Tô Thanh Thanh thờ ơ nói: “Nếu bác chỉ muốn lung lạc chị ấy, cuối cùng khả năng điều kiện chị ấy đưa ra chỉ là lễ hỏi, phòng ở, bản thân được tiếp tục đi học linh tinh, chỉ có lợi cho chị ấy.”
“Cháu thấy nhà họ Tô chúng ta, có lẽ chỉ có bà nội là được thơm lây thôi, dù sao chắc chắn chị ấy sẽ không mưu cầu quan chức giúp bác.”
Liêu Hồng Mai lập tức bổ sung: “Đúng đúng đúng, con nhóc kia điên cuồng lắm, hôm nay ở bệnh viện không phải ông cụ Lộc không nhắc tới anh cả, nhưng anh đoán xem Nhuyễn Nhuyễn đã nói thế nào?”
Tô Văn Sơn nhíu mày, sau đó nghe thấy Liêu Hồng Mai nói tiếp: “Con bé nói nó không sợ, còn nói bàn tay nhà họ Lộc không dài như vậy, chẳng lẽ còn xóa được chức vị của anh sao?”
“Em thấy con nhóc kia ước gì anh bị mất chức thì có.” Liêu Hồng Mai nhìn Tô Văn Sơn: “Con bé còn nói, anh có thăng chức hay không, cuộc sống của nó vẫn vậy, không có gì khác nhau.”
Tô Thanh Thanh thở dài: “Nếu chị ấy có thể nghe lời bác trai thì tốt rồi, Lộc Minh Sâm đã nói không phải chị ấy không cưới, chắc chắn là rất thích chị ấy, ông cụ Lộc đối xử với Lộc Minh Sâm lại cầu gì được nấy…”
Bà cụ Tô Lập tức nói: “Đợi con bé về mẹ sẽ tâm sự với nó, nó gả tới nhà họ Lộc, nhà mẹ đẻ tốt nó với có thể thẳng lưng làm người, cha nó thăng quan mạnh hơn so với các điều kiện khác nhiều!”
Tô Thanh Thanh: “Bà nội nói phải, cho dù không vì nhà mẹ đẻ…” Nói tới đây, cô ta nhìn thẳng vào mắt Tô Văn Sơn, lời ít ý nhiều: “Cho dù là vì bản thân, chị ấy cũng phải đồng ý.”
Vân Chi
Tô Văn Sơn nhìn Tô Thanh Thanh, nói ra thì, không biết cô cháu gái này của ông ta được dạy dỗ kiểu gì, không những da mặt dày còn vô liêm sỉ nữa, có điều đầu óc cũng rất nhanh nhạy nghĩ ra được nhiều biện pháp tốt.
Bây giờ đúng là ông ta không nắm chắc có thể lung lạc được Tô Nhuyễn, không bằng cứ xem thử xem Tô Thanh Thanh có biện pháp nào hay không.
“Được rồi, hai người cũng đã mệt mọi vài ngày, đi nghỉ ngơi sớm một chút đi, tất cả chờ Nhuyễn Nhuyễn quay về rồi nói sau.”
Tô Thanh Thanh nói thêm một câu: “Hình như bác gái nhà họ Lộc có chút hiểu lầm về cháu, nhờ bác trai giải thích giúp cháu một câu.”
Tô Văn Sơn không nói gì, đứng thẳng dậy ra về luôn.
Liêu Hồng Mai và Tô Thanh Thanh liếc nhau, nở nụ cười, bà cụ Tô nghĩ tới chuyện con trai có thể thăng quan tiến chức cũng vui mừng không khép nổi miệng.