Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 58: Mẹ con tâm sự (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-04 18:40:56
Lượt xem: 6

“Lấy chồng quân nhân cũng không thoải mái đâu.” Lý Nhược Lan vẫn muốn khuyên nhủ con gái: “Sau khi kết hôn nếu không thể tùy quân, cả năm không gặp được nhau mấy lần.”

Nhưng mà đây lại là điểm Tô Nhuyễn thích nhất, cô bằng lòng kết hôn lới Lộc Minh Sâm, vì muốn tạo cho anh thêm một tầng ràng buộc, nhưng không nắm chắc hai người ở chung sớm chiều sẽ không sinh ra mâu thuẫn, ở xa nhau ngược lại càng bền chắc hơn.

Có điều, hiển nhiên người bình thường đều không nghĩ như vậy, Lý Nhược Lan hỏi thử: “Nếu con bằng lòng tới thành phố, mẹ sẽ giới thiệu cho con vài mối, mẹ có rất nhiều học sinh ưu tú, đều là sinh viên.”

Tô Nhuyễn dở khóc dở cười, may mà cô có sẵn lý do để thuyết phục Lý Nhược Lan: “Mẹ, con muốn đi học lại.”

Vân Chi

Lý Nhược Lan mừng rỡ: “Thật không?”

“Vâng.” Tô Nhuyễn nói: “Kết hôn với Lộc Minh Sâm, con mới có thể tiếp tục đi học, dù sao anh ấy cũng không ở nhà, con muốn học đến bao giờ cũng được.”

“Nếu gả cho người khác, con sợ sẽ bị ép phải mau chóng sinh con, phải hầu hạ mẹ chồng…”

Nếu nói như vậy, thì hôn sự này đúng là không tồi, có điều…

“Đứa nhỏ này, sao con lại coi kết hôn như nhiệm vụ phải hoàn thành thế?” Lý Nhược Lan nói.

Con gái ở độ tuổi này có ai là không khao khát tình yêu lãng mạn, nghĩ tới chồng tương lai đẹp trai thế nào, đối xử tốt với mình ra sao… Vân vân.

Nhưng mà qua miệng Tô Nhuyễn có thể thấy được, cô chỉ cân nhắc tới lợi và hại.

Tô Nhuyễn không thể nói bản thân đã từng trải qua một lần, hơn nữa còn lãng phí hết tất cả tinh lực của cô, đời này cô đã không còn khao khát gì về hôn nhân nữa rồi.

Ngược lại cô càng thích sống sung sướng một mình hơn.

Nhưng mà ở thời đại này rất khó có thể làm như vậy. Hiện giờ hôn nhân đúng là nhiệm vụ, đặc biệt là ở nơi lạc hậu như tỉnh Lâm Tương này, nói con gái quá hai mươi còn chưa kết hôn đều giống như tội phạm cũng không khoa trương chút nào, không chỉ bản thân bị công kích ác ý, cha mẹ cũng sẽ bị người khác chọc cột sống.

Đừng xem thường áp lực dư luận kiểu này, cho dù ở đời sau tình người đã nhạt đi rất nhiều, mỗi lần về quê nghỉ dài hạn đám thanh niên lớn tuổi đều buồn rầu, huống chi là trong niên đại hàng xóm láng giềng như người thân trong nhà này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-58-me-con-tam-su-2.html.]

Không kết hôn cả công việc và cuộc sống đều sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Tô Gia Câu có người đàn ông sắp bốn mươi tuổi từng có một đời vợ, bây giờ cưới một cô gái mới gần ba mươi được ăn học tử tế, vậy mà còn luông ghét bỏ, không cảm thấy đối phương có văn hóa có gì đáng tôn kính, chỉ cảm thấy phụ nữ sắp ba mươi còn chưa gả ra ngoài đều là hàng thứ phẩm. Ngoài miệng anh ta suốt ngày treo câu nói: “Tôi cưới cô ta vì tình thương, cô ta còn dám ghét bỏ tôi sao?”

Đáng sợ nhất chính là, rất nhiều người đều cảm thấy anh ta nói đúng.

Cha mẹ cô gái kia có thể giữ con gái tới ba mươi tuổi chứng tỏ bọn họ đều yêu thương cô, nhưng mà cuối cùng vẫn không thắng được áp lực dư luận như cũ.

Nếu Tô Nhuyễn không gả chồng, người đầu tiên không tha cho cô chính là bà cụ Tô, hơn nữa chắc chắn sẽ tạo nên một cuộc chiến với Tô Văn Sơn sĩ diện và Đỗ Hiểu Hồng luôn ước gì cô sống không tốt kia,

Nếu như không có Lộc Minh Sâm, Tô Nhuyễn sẽ đánh trận này, nhưng bây giờ không phải có Lộc Minh Sâm rồi sao? Chuyện hai bên cùng có lợi như vậy, việc gì cô phải tự tìm phiền toái.

Có tinh lực này, cô dùng để nâng cao bản thân, tiếp tục khiến đám người kia phải ngước lên nhìn cô, không tốt hơn sao?

Lý Nhược Lan không biết Tô Nhuyễn đã từng trải qua những gì, chỉ cảm thấy con gái quá thấu hiểu sự đời. Tuy rằng là chuyện tốt, nhưng cũng dễ có hại, dễ dàng mất đi lòng nhiệt tình và cảm xúc với mọi chuyện diễn ra xung quanh mình, khiến cuộc sống không còn gì thú vị nữa.

Cô còn nhỏ như vậy, không biết đã gặp phải bao nhiêu nhân tình ấm lạnh mới có thể suy nghĩ chín chắn như bây giờ. Lý Nhược Lan đau lòng, lại yên lặng nhớ một khoản nợ chỗ Tô Văn Sơn, sau đó không nhắc tới việc này nữa. Bà ấy dự định tự mình đến gặp Lộc Minh Sâm một lần, rồi nói sau.

“Con định học lại ở trường nào?” Lý Nhược Lan cẩn thận hỏi: “Đến trường mẹ học thì sao? Xác suất thi đỗ đại học của lớp học lại trường Tam Trung không tệ lắm.”

Tô Nhuyễn gật đầu, cho dù không gặp được Lý Nhược Lan, cô cũng định lên thành phố học lại. Việc kết hôn với Lộc Minh Sâm còn chưa chắc chắn có thể thành công, dù thành công cũng phải mất một khoảng thời gian nữa, nhưng cô lại không muốn tiếp tục ngây người ở nhà họ Tô.

Hơn nữa, tuy rằng không có chứng cứ, nhưng cô luôn cảm thấy lần thi đại học trước cô bị tiêu chảy không phải là ngoài ý muốn. Khi cô còn chưa thành công, cô không định đặt mình trong vòng nguy hiểm.

Nếu như không có sẵn địa chỉ của Lý Nhược Lan, ngày đầu tiên lên thành phố cô đã đi hỏi thăm trường học rồi, nhưng có Lý Nhược Lan ở đây cô không muốn phí sức, hơn nữa Lý Nhược Lan cũng cần sự ỷ lại từ cô.

Đời trước Lý Nhược Lan từng dạy, con người có qua có lại sẽ dần dần gia tăng tình cảm, tìm sự giúp đỡ từ người thân thật ra là chuyện tốt/

Lần này con tìm người ta giúp đỡ, lần sau đương nhiên người ta cũng có thể tới nhờ cậy con, quan hệ sẽ càng ngày càng thân thiết.

Chính nhân quân tử sẽ không sợ nợ nhân tình của người khác, từ chối sự giúp đỡ thật ra chính là khách sáo, như vậy ngược lại càng dễ dàng đẩy người ta ra xa.

Loading...