Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 525: Liệu có tu thành chính quả (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:30:39
Lượt xem: 507

Ngôn Thiếu Dục và La Thắng Nam giống như Tô Nhuyễn dự đoán, trước tết Ngôn Thiếu Dục theo La Thắng Nam về nhà họ La một chuyến, cũng nói với người nhà họ Ngôn mùng một tết sẽ dẫn La Thắng Nam về.

Lý Nhược Lan và Ngôn Thành Nho đều cao hứng không chịu nổi, liên tục hỏi sở thích của La Thắng Nam, bởi vì nhìn qua có vẻ tính tình đối phương hơi lạnh lùng, bọn họ sợ chiêu đãi không tốt.

Không biết Ngôn Thiếu Dục nghĩ tới điều gì, khóe miệng mang theo ý cười: “Không phải chú ý gì, cô ấy không kén ăn, ngay cả sức ăn cũng lớn, nhìn có vẻ lạnh lùng, thật ra vì không giỏi giao tiếp mà thôi, tính tình rất nhanh nhẹn.”

Người nhà họ Ngôn lập tức nắm được trong điển: “Sức ăn lớn và không giỏi giao tiếp.

Mùng một tết, sau khi La Thắng Nam tới cửa, Lý Nhược Lan và Ngôn Thành Nho chiêu đãi nhiệt tình, không để đối phương sinh cảm giác xấu hổ, lúc xuống bếp nấu cơm, còn sợ Ngôn Thiếu Dục chậm trễ khiến người ta cảm thấy không được coi trọng, bảo Tô Nhuyễn tuổi tác xấp xỉ ngồi nói chuyện phiếm với đối phương.

Sau đó Tô Nhuyễn phát hiện ra, dỡ xuống vỏ ngoài lạnh nhạt, thật ra La Thắng Nam là bé ngốc đáng yêu.

Người không giỏi giao tiếp khen vẻ ngoài đối phương chắc chắn không sai, Tô Nhuyễn định bắt đầu từ phương diện này.

Sau đó cô phát hiện ra, ngũ quan của La Thắng Nam rất dịu dàng, chỉ vì cô ấy để tóc ngắn, mặt lại luôn không biểu cảo, làm nhạt đi phần dịu dàng này.

Tô Nhuyễn nghiêng người về phía trước, làm ra động tác như vừa phát hiện điều gì đó, kinh ngạc nói: “Chị Thắng Nam, lông mi chị dài thật đấy.”

La Thắng Nam sửng sốt: “Phải không?”

Giọng cô ấy nhàn nhạt, nhưng mà cơ thể lại ngoan ngoãn cúi xuống để Tô Nhuyễn tiện quan sát, vậy mà thật sự cho rằng cô muốn nhìn lông mi của cô ấy, nghiêm túc cho cô xem.

Không hiểu sao đột nhiên Tô Nhuyễn nghĩ tới chuột Hamster ngốc ngốc đáng yêu, lập tức không chịu nổi. Khóe mắt liếc qua còn trông thấy Ngôn Thiếu Dục đang mím môi cười trộm.

Vân Chi

Đợi tới giờ ăn cơm còn hơn thế, Lý Nhược Lan và Ngôn Thành Nho nhớ rõ cô ấy “Sức ăn lớn”, sợ cô ấy câu nệ, liên tiếp gắp đồ ăn cho đối phương.

La Thắng Nam không từ chối, bọn họ gắp bao nhiêu ăn bấy nhiêu, ăn hai má phình phình, càng giống Hamster.

Tô Nhuyễn mải ngắm người ta, không cẩn thận đánh rơi đũa, khi cúi đầu nhặt phát hiện ra La Thắng Lam đang lén lút kéo tay áo Ngôn Thiếu Dục dưới gầm bàn.

Tô Nhuyễn sửng sốt, chẳng lẽ cô đoán sai? Hai người này là thật?

Đợi Ngôn Thiếu Dục bắt đầu giúp cô ấy từ chối lòng nhiệt tình của Lý Nhược Lan, Tô Nhuyễn mới phản ứng lại, hóa ra vừa rồi là xin Ngôn Thiếu Dục giúp đỡ.

Ngẫm lại móng vuốt nhỏ cầu xin kia, lại nghĩ đến dáng vẻ cô ấy đánh Cao Cường ngày đó, Tô Nhuyễn cảm thấy cô gái này đáng yêu thật.

Cơm nước xong, Ngôn Thiếu Dục chào hỏi đám người Lý Nhược Lan, nói muốn dẫn La Thắng Nam xuống lầu đi dạo, người một nhà cùng nhau ở lại bắt đầu triển khai thảo luận nhiệt tình.

Quả nhiên Lý Nhược Lan cũng đã nhận ra: “Thật ra khuôn mặt cô bé kia rất dịu dàng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-525-lieu-co-tu-thanh-chinh-qua-2.html.]

Ngôn Thành Nho cười: “Ánh mắt thiếu Dục chắc chắn không kém, chúng ta phải tin thằng bé.”

Ngôn Thiếu Thời cũng nói: “Con thích chị dâu này, vừa rồi con thấy chị ấy lén lút xoa bụng.”

Tô Nhuyễn cười: “Ai bảo cho người ta ăn no quá.”

Lý Nhược Lan nói: “Cho nên không phải dẫn người ta đi dạo mà dẫn đi tiêu thực à?”

Thấy thời gian tàm tạm rồi, Lý Nhược Lan bảo Tô Nhuyễn xuống nhà tìm hai người bọn họ: “Về uống trà đi, bên ngoài lạnh quá.”

Mùa đông năm nay hơi lạnh, có điều không ảnh hưởng tới đám nhỏ ham chơi, khắp sân tập thể đều là tiếng pháo trúc.

Tô Nhuyễn đi dạo một vòng trong khu tập thể, mới tìm thấy hai người bọn họ trong một góc nhỏ.

Lúc này Ngôn Thiếu Dục đang đan hai tay vào nhau đặt trên bụng, hít sâu một hơi, sau đó thở ra bằng miệng, mắt còn chớp chớp hai cái: “Làm như vậy, đây là biện pháp bà ngoại dạy cho tôi, rất có tác dụng tiêu thực.”

Rõ ràng anh đang nói lung tung, La Thắng Nam lại tin, nghiêm túc học theo dáng vẻ của anh ta, làm theo không chút cẩu thả.

“Hít sâu phùng miệng, giữ không khí trong miệng một lát.” Ngôn Thiếu Dục phồng miệng làm mẫu: “Mắt phải trợn to, dùng sức chớp mới có tác dụng.”

La Thắng Nam nghiêm túc làm theo.

Nhìn khuôn mặt tròn tròn, hai mắt trợn lên đáng yêu của cô ấy, Tô Nhuyễn nghĩ có lẽ không chỉ mình cô cảm thấy La Thắng Nam đáng yêu giống chuột Hamster.

Nhìn Ngôn Thiếu Dục luôn đối xử ôn tồn lễ độ với người khác, lúc này lại giống đứa trẻ nghịch ngợm trêu đùa người ta, Tô nhuyễn không nhịn được bật cười, xem ra đúng là đường ngang ngõ tắt cũng có thể tu thành chính quả.

Ngay khi cô định mở miệng gọi hai người, lại nghe thấy Ngôn Thiếu Dục nói: “Hôm nay biểu hiện không tồi.” Anh thích ý cảm thán: “Chắc là năm nay có thể đón tết thoải mái rồi.”

La Thắng Nam phồng má, phun ra một hơi, hỏi: “Qua tết phải làm sao bây giờ?”

Ngôn Thiếu Dục nói: “Đợi qua tết rồi tính tiếp, đến lúc đó cứ nói tính cách không hợp, công việc bận rộn… Chia tay có rất nhiều lý do.”

La Thắng Nam nói: “Vậy tết sang năm phải làm sao?”

Ngôn Thiếu Dục nói: “Sang năm lại tìm người khác, yên tâm, nếu cô vẫn chưa có đối tượng, tôi sẽ tìm giúp cô một người.”

Tô Nhuyễn:……

Đường ngang ngõ tắt có thể tu thành chính quả hay không vẫn chưa rõ, nhưng thao tác tìm đường c.h.ế.t này chắc chắn sẽ trở thành kiếm nạt trong tương lai.

Amen!

Loading...