Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 523: Đường ngang ngõ tắt (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:30:36
Lượt xem: 555

Hiển nhiên tin tức này tác động rất lớn tới Ngôn Thiếu Dục, anh ấy mang theo vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc quay lại phòng làm việc, quên cả đĩa trái cây.

Tô Nhuyễn bưng đĩa trái cây vào cho anh ấy.

Ngôn Thiếu Dục ở một mình, bởi vậy đã sửa lại phòng ngủ phụ thành phòng làm việc, giữa phòng đặt một chiếc bàn lớn, trên bàn là một đống giấy tờ bản thảo, La Thắng Nam đang nghiêm túc xem xét.

Hai mắt Ngôn Thiếu Dục nhìn chằm chằm vào La Thắng Nam không biết đang nghĩ gì.

Có điều La Thắng Nam xem rất chăm chú, căn bản không để ý tới đối phương, mãi cho đến khi Tô Nhuyễn đẩy cửa tạo ra động tĩnh, mới ngẩng đầu lên.

“Chào cô.” Hình như cô ấy vẫn đang chìm đắm trong bản vẻ, sắc mặt không lạnh lùng giống trước đó, ngược lại hơi ngơ ngác, có vẻ đáng yêu.

Hình như Ngôn Thiếu Dục cũng bị sự tương phản này chọc cười, La Thắng Nam nhíu mày nhìn anh ấy, anh ấy mới quay lại vẻ mặt đứng đắn.

Thấy hình như đối phương không phải người giỏi giao tiếp, Tô Nhuyễn không ở lại lâu, chỉ chào hỏi đơn giản, bỏ đĩa trái cây xuống rồi ra về.

Có điều mấy ngày tiếp theo, cô lại thường xuyên trông thấy La Thắng Nam qua bên này, Ngôn Thiếu Dục còn đưa cô ấy về nhà.

Chỉ vài ngày sau trong khu tập thể đã có tin đồn La Thắng Nam là bạn gái của Ngôn Thiếu Dục, mà Ngôn Thiếu Dục cũng không phủ nhận, khiến cả khu tập thể nổ tung, Lý Nhược Lan kích động không thôi, ngày nào cũng chạy qua bên này hóng chuyện.

Tô Nhuyễn lại cảm thấy có điều gì đó không thích hợp: “Anh trai em không phải người thẳng thắn nhiệt tình như vậy.”

Cô nằm trên đùi Lộc Minh Sâm, vừa gặm táo vừa phân tích: “Nhìn qua La Thắng Nam càng không phải, em cảm thấy cô ấy tạo cho người ta cảm giác khoảng cách.”

Một tay Lộc Minh Sâm cầm sách, một tay nghịch tóc cô, nghe thấy câu này, nở nụ cười đầy ẩn ý, nói: “Em cho rằng hai người bọn họ là thật sao?”

Tô Nhuyễn sửng sốt, lập tức ngồi dậy: “Hai người bọn họ đóng kịch?”

Lộc Minh Sâm cười nói: “Em không nhớ chuyện em muốn ký hợp đồng hôn nhân với anh à?”

Tô Nhuyễn:……

Vì cô có trí nhớ đời trước, kiến thức rộng rãi, hơn nữa tình hình khi đó không bình thường.

Không ngờ Ngôn Thiếu Dục cũng làm ra chuyện phản nghịch như vậy: “Anh ấy làm gì vậy, thuê bạn gái về nhà ăn tết sao?”

Lộc Minh Sâm bị cách nói của cô chọc cười: “Anh thấy chưa chắc La Thắng Nam đã không cần.”

La Thắng Nam, nhìn tên là biết áp lực của cô ấy không nhỏ, hơn nữa hình như tuổi cô ấy cũng sàn sàn Ngôn Thiếu Dục. Ngôn Thiếu Dục là con trai còn bị giục hôn như vậy, chắc chắn phía cô ấy còn đáng sợ hơn.

“Cho nên giúp đỡ lẫn nhau khỏi mất tiền thuê, đôi bên cùng có lợi, có phải không?” Tô Nhuyễn khinh bỉ.

“Em chỉ định kích thích anh ấy một chút, để anh ấy phấn đấu, đâu bảo anh ấy tìm đường ngang ngõ tắt!”

Lộc Minh Sâm buông sách, cúi người hôn cô: “Đường ngang ngõ tắt biết đâu sẽ tu thành chính quả.”

Không quan tâm có tu thành chính quả hay không, dù sao hiện tài vẫn đang trong giai đoạn đường ngang ngõ tắt, sau khi có suy đooán nhất định, Tô Nhuyễn lại để ý khi bọn họ ở chung, đúng là nhìn ra được không ít manh mối.

Ví dụ như trong tình huống bình thường hai người không tính là thân mật, nhưng khi nhìn thấy Tống Tiểu Trân, Ngôn Thiếu Dục sẽ tới gần La Thắng Nam, còn giơ tay khoác hờ lên vai đối phương.

La Thắng Nam không né tránh, nhưng ra khỏi phạm vi tầm mắt của Tống Tiểu Trân, sẽ nhún vai, hai người lại lần nữa kéo dài khoảng cách.

Sắc mặt Tống Tiểu Trân càng ngày càng khó coi, không hiểu đang nghĩ gì.

Mấy hôm trước vì chửi bới Tô Nhuyễn và Ngôn Thiếu Dục, Cao Cường bị vả mặt với tốc độ ánh sắng, mọi người vẫn luôn đàm luận chuyện này. Gần đây Cao Cường đều trốn trong nhà mặt mày xám tro, không dám lớn tiếng. Nhưng mà anh ta không phải người tự ti, còn cực kỳ tự đại, chỉ một hành động nhỏ của Tống Tiểu Trân cũng động chạm vào dây thần kinh mẫn cảm của anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-523-duong-ngang-ngo-tat-2.html.]

Cho nên trên mặt cô ta luôn mang vết bầm xanh tím, hoặc hơi sưng.

Gần như mỗi lần về nhà Ngôn Thiếu Dục đều chạm mặt cô ta, nếu là hàng xóm bình thường khả năng anh sẽ hỏi một câu, nhưng sau khi được Tô Nhuyễn nhắc nhở, anh ấy không thể không giữ khoảng cách.

Có điều một người khi đã động lòng, không phải chỉ dựa vào trốn là có thể né tránh.

Hôm nay Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm lại làm cá viên, nhìn qua cửa sổ thấy Ngôn Thiếu Dục đã trở lại, cô định xuống lầu đưa cho anh ấy một ít.

Xuống lầu rồi mới phát hiện ra La Thắng Nam cũng có mặt, chào hỏi đơn giản xong, cô đưa cá viên cho Ngôn Thiếu Dục đang định về nhà, đột nhiên lại trông thấy Tống Tiểu Trân kêu la thảm thiết lao từ hàng hiên tới, như bị ma đuổi, thiếu chút nữa đã chui đầu vào lòng Ngôn Thiếu Dục.

La Thắng Nam vẫn luôn đứng bên cạnh Ngôn Thiếu Dục nhanh tay lẹ mắt, kéo cổ áo cô ta lại, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Cao Cường đuổi tới.

Cao Cường tránh tầm mắt cô ấy, cũng không dám nhìn Ngôn Thiếu Dục, chỉ nhấc chân đạp cho Tống Tiểu Trân một cái, mắng: “Nên nói cô mắt mù, hay là mắt sáng nhỉ? Cố ý nhào vào lòng người ta có phải không?”

Có người qua đường và hàng xóm trên lầu nghe thấy động tĩnh, chạy tới khuyên can: “Ông chủ Cao, một vừa hai phải thôi, đang tết nhất đấy, không hay đâu.”

Vân Chi

“Đúng vậy, Tiểu Trân thế nào chúng tôi đều biết, sống rất yên phận.”

“Thật là, đánh một trận là được rôi, sao còn ngày nào cũng đánh.”

Nhưng mà nghe mọi người nói vậy, Cao Cường càng hăng hái, giống như làm vậy anh ta càng có thể diện, càng uy phong. Bị người ngăn cản anh ta không tiện đá Tống Tiểu Trân, bèn duỗi tay túm tóc đối phương: “Yên phận? Nếu cô ta yên phận, khi bàn chuyện cưới hỏi với người ta rồi còn thông đồng với tôi sao?”

“Sao thế? Bây giờ thấy người ta có bản lĩnh lại hối hận đúng không?” Anh ta khinh bỉ: “Cô đã quên trước đây cô cầu xin thế nào mới gả được cho tôi à?”

“Đã quên trước kia cô ghét bỏ người ta lễ hỏi ít thế nào, hay nghe nói bây giờ người ta định đưa lễ hỏi mười vạn lại động lòng?”

“Cô thật sự cho rằng mình là bánh trái thơm ngon sao? Ly hôn rồi, cô chỉ là giày rách từng có một đời chồng, từng sinh con, để xem cô cho không người ta người ta có thèm lấy cô không?”

Mọi người không nhịn được đều nhíu mày, tuy rằng biết ngày thường Cao Cường không phải loại người lịch sự gì, nhưng nhục mạ vợ mình như vậy đúng là quá đáng thật đấy.

Vì bị túm tóc Tống Tiểu Trân bị ép ngẩng đầu lên, vết xanh tím trên mặt lộ rõ, cô ta thống khổ nhìn Ngôn Thiếu Dục, gian nan nói: “Cứu em với, Thiếu Dục cứu em…”

Thấy cô ta còn dám vẫy đuôi lấy lòng Ngôn Thiếu Dục, Cao Cường lập tức giận dữ, như phát điên xông lại định đánh Tống Tiểu Trân.

Trong lúc mọi người vội vàng can ngăn, không ai nghĩ đến La Thắng Nam luôn thờ ơ đột nhiên giơ chân lên đá qua, lạnh lùng nói: “Anh đủ chưa? Nghiện rồi có phải không?”

“Đánh phụ nữ có bản lĩnh lắm sao? Đồ vô dụng!”

Cao Cường bị mắng trợn trừng mắt, lửa giận lập tức tăng vọt: “Cô nói gì? Có can đảm lặp lại lần nữa?”

Nói xong định xông tới đánh La Thắng Nam, nhưng Ngôn Thiếu Dục đã chắn trước mặt anh ta, lạnh lùng nói: “Cao Cường, nếu mày dám động vào một sợi tóc của cô ấy…”

Nhưng mà, anh còn chưa nói hết câu, La Thắng Nam đã cười khinh bỉ: “Đồ vô dụng! Đê tiện!”

Ngôn Thiếu Dục:……

Sao Cao Cường có thể chịu nổi chuyện này, lập tức bất chấp tất cả, xông về phía La Thắng Nam: “Con đàn bà thối tha này! Mày muốn c.h.ế.t phải không!”

Ngôn Thiếu Dục vội vàng bước đến định ngăn cản, lại không ngờ tốc độ của La Thắng Nam còn nhanh hơn, chưa ai nhìn kỹ được tình hình, cô ấy đã quần nhau với Cao Cường rồi.

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, La Thắng Nam đánh nhau không theo bàn bản nào, nhưng cũng đủ khiến Cao Cường mất hết sức phản kháng rồi.

Hình như Tống Tiểu Trân bị dọa sợ, vươn tay muốn túm tay áo Ngôn Thiếu Dục: “Cô ta… Cô ta là lưu manh à?”

Nhưng mà Ngôn Thiếu Dục không thèm để ý tới cô ta, sau khi lấy lại tinh thần lập tức xông tới, túm lấy tay Cao Cường, cả giận mắng: “Cao Cường, mày dừng tay lại cho tao, đánh phụ nữ có bản lĩnh gì? Đừng làm xấu mặt đàn ông chúng ta!”

Cao Cường bị giữ chặt tay: ??? Rốt cuộc là ai đánh ai ???

Loading...