Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 434: Truy tinh (2)
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:54:07
Lượt xem: 464
Y tá Mễ và cô giáo Hàn đều từng xem đoàn văn công biểu diễn, có thể nói chuyện lưu loát về nội dung tiết mục:
“… Bài múa Anh hùng thảo nguyên kia thật sự rất hay, mười lăm tháng giêng còn múa bài ấy không?”
“Đương nhiên rồi.”
Cô giáo Hàn cao hứng: “Đến lúc đó chắc chắn chúng tôi sẽ đi xem.”
Ba người nói chuyện vui vẻ, hai mắt sáng lên, mặt đỏ hồng.
Đám nam binh cũng rất vui, chắc đây là lần đầu tiên bọn họ gặp được con gái phóng khoáng theo đuổi ngôi sao như vậy, dù sao trong niên đại này con gái vẫn rất rụt rè bảo thủ.
Cơm nước xong xuôi, Tô Nhuyễn khẽ huých y tá Mễ, lúc này y tá Mễ đã qua cơn kích động, cũng lớn gan hơn, mở miệng nói thẳng với thanh niên đẹp trai ngồi đối diện: “Cái đó… Chào anh, Lý Nghị, tôi vô cùng vô cùng thích anh.”
Cô giáo Hàn vội vàng kéo áo cô ấy, y tá Mễ lại bổ sung: “Đúng vậy, cả người bạn này của tôi nữa.”
“Hôm nay là sinh nhật tôi, chúng ta muốn xin chữ ký của anh có được không?”
Vân Chi
Hiển nhiên Lý Nghị rất hào phóng với fans của mình: “Đương nhiên rồi.”
Y tá Mễ và cô giáo Hàn lập tức kích động lấy bút lấy sổ đã chuẩn bị trước đưa qua.
Khi Lý Nghị đang định ký tên, đột nhiên Tô Nhuyễn mở miệng: “Cô ấy tên Mễ Duyệt, Mễ trong gạo mễ, Duyệt trong vui vẻ.”
Hai mắt Mễ Duyệt sáng lên: “Đúng đúng đúng, tôi tên Mễ Duyệt.”
Lý Nghị cười, vung bút viết xuống một hàng chữ: “Chúc Mễ Duyệt sinh nhật vui vẻ, khỏe mạnh an khang —— Lý Nghị.”
Được Lý Nghị tự tay viết lời chúc mừng sinh nhật, Mễ Duyệt cầm quyển sổ, kích động muốn nhảy dựng lên.
Lần này cô giáo Hàn không cần dạy, đưa sổ qua nói: “Tôi tên Hàn Tú Nhã, Tú trong tú khí, Nhã trong tao nhã.”
“Chúc Hàn Tú Nhã vạn sự như ý, càng ngày càng xinh đẹp —— Lý Nghị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-434-truy-tinh-2.html.]
Khi nhận lại quyển sổ, cô giáo Hàn thật sự đã vứt đoàn trưởng Dư lên chín tầng mây rồi, người này chính là ngôi sao nổi tiếng trong quân khu bọn họ đó, trước kia cô ấy chỉ dám đứng nhìn từ xa, bây giờ lại tự tay ký tên cho cô ấy…
Trong khoảnh khắc ấy, không biết vì sao hốc mũi có chút chua xót.
Đoàn trưởng Dư ở phía sau đã trợn trừng mắt, cô giáo Hàn không chỉ dán mắt vào Lý Nghị, và cả người gần như đã dính sát vào đối phương, hồn cũng bị câu mất rồi.
Còn Lý Nghị kia nữa, cười quyến rũ như vậy, không phải anh ta cho rằng cô giáo Hàn vẫn chưa kết hôn chứ?
Tiểu Vũ thấy bên kia náo nhiệt, không nhịn được lại lần nữa nghiêng người qua, hỏi: “Đoàn trưởng Dư…”
Đoàn trưởng Dư lại vỗ mạnh đũa lên bàn kêu “Bộp” một tiếng, khiến đám Tiểu Vũ hoảng sợ. Bọn họ nhìn theo ánh mắt đoàn trưởng Dư, lập tức trông thấy ba cô gái kia nói nói cười cười với đám nam binh, hình như đang định ra ngoài.
Cô giáo Hàn như cô gái nhỏ đi theo bên người Lý Nghị, cả người đều phấn khích, từ đầu tới cuối chưa từng liếc mắt nhìn đoàn trưởng Dư một cái.
Đoàn trưởng Dư cắn chặt răng, cuối cùng vẫn vội vàng đứng dậy đi theo, ngay cả câu chào tạm biệt cũng chưa nói với đám Tiểu Vũ.
Chỉ chậm chễ một lát như vậy, kết quả khi ra đến nơi đã trông thấy cô giáo Hàn đang đứng sửa sang lại quần áo bên người Lý Nghị, y tá Mễ còn kéo cổ áo của cô ấy thấp xuống, lộ ra xương quai xanh như ẩn như hiện, vòng thạch anh trong suốt ở cộ chiết xạ ra ánh sáng thần bí, vô cùng gợi cảm.
Đoàn trưởng Dư không nhịn nổi nữa, cuối cùng trừng mắt mở miệng: “Tú Nhã.”
Quay đầu lại, đối mặt với dáng vẻ khẩn trương của đoàn trưởng Dư, cô giáo Hàn không khỏi sửng sốt, biểu cảm này cực kỳ giống cô ấy trước đây.
Hàn Tú Nhã không nhịn được nghĩ đến câu nói kia của Tô Nhuyễn, nếu chính mình còn không yêu bản thân, dựa vào đâu yêu cầu người khác yêu mình?
Mình sai rồi, mình không nên từ bỏ tất cả chạy theo một người, đáng ra nên khiến bản thân trở nên rực rỡ lóa mắt, để người khác chạy theo mình mới đúng.
Nghĩ đến đây, cô ấy quay đầu về phía đoàn trưởng Dư, nở một nụ cười tươi đẹp: “Lão Dư, anh ăn xong rồi à? Không có việc gì không phải để ý đến em đâu, nếu có việc thì chờ một lát, em phải chụp ảnh với ngôi sao nổi tiếng đã.”
Chụp cái gì mà chụp! Trong lòng đoàn trưởng Dư vô cùng bất mãn, nhưng mà người khác đã tò mò nhìn qua, Tiểu Vũ cùng ra ngoài đã tới gần hỏi: “Đoàn trưởng Dư, hai người quen nhau à?”
Đoàn trưởng Dư tự giác lui về phía sau một bước, kéo giãn khoảng cách với cô ta, đang định trả lời, thì nghe thấy Tô Nhuyễn hô to: “Cô giáo Hàn, lớn mật chút, tới gần nào, đúng, gần chút nữa! Đẹp lắm, cứ giữ như vậy.”
Nhìn Hàn Tú Nhã đã dựa sát vào Lý Nghị, Tô Nhuyễn nghiêng người chọn góc độ rồi mới bấm chụp, từ góc độ kia, chẳng phải giống Hàn Tú Nhã đang được Lý Nghị ôm vào lòng sao? Chỉ có bạn trai bạn gái mới chụp ảnh như vậy… Đoàn trưởng Dư bực bội.