Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 166: Vả mặt

Cập nhật lúc: 2024-12-06 13:22:11
Lượt xem: 709

Khi Tô Nhuyễn đang nghĩ ngợi lung tung, thì nghe thấy tiếng kêu kêu quát quát của Ngôn Thiếu Thời: “Hừ, không phải học theo chị gái tôi sao? Lấy đâu ra bộ ảnh đầu tiên, chị gái tôi còn chụp trước cô đó.”

“Nhưng cô học cũng không giống lắm, chị gái tôi và anh rể không làm như vậy.”

Nói xong, cậu ấy chạy thẳng vào phòng: “Chị, ảnh cưới của chị đâu? Để mọi người nhìn một cái, xem Tô Thanh Thanh kia bịp người khác.”

Triệu Lị Lị đưa album cho Ngôn Thiếu Thời, Ngôn Thiếu Thời lập tức ôm lấy chạy ra ngoài, vừa chạy vừa khoe khoang với mọi người: “Ảnh của chị gái tôi mới đẹp.”

Người bên ngoài lập tức vây lấy cậu ấy: “Đâu đâu, thím còn chưa xem ảnh cưới của Tô nhuyễn, con bé chụp trước Thanh Thành à?”

Vân Chi

Ngôn Thiếu Thời nói: “Đương nhiên rồi, chị gái cháu đính hôn sớm hơn cô ta mà.”

Chị dâu Quế Hoa tích cực nhất: “Nói ra thì chồng Nhuyễn Nhuyễn cũng đẹp trai ngàn dặm mới tìm được một, không biết ảnh chụp ra thế nào nhỉ?”

Có người phụ họa nói: “Còn không phải sao, tôi chưa từng thấy ai đẹp trai hơn cậu ấy.”

Mọi người đã tò mò từ lâu, đều ngó đầu lại xem.

Sắc mặt Tô Thanh Thanh không dễ nhìn lắm, Hoắc Hướng Dương cũng hơi mất tự nhiên.

Liêu Hồng Mai lén véo tay Tô Thanh Thanh một cái, thở dài ra vẻ tiếc hận: “Còn không phải sao, nhưng mà bị thương. Nếu không bị thương, với diện mạo đó, sợ là không tới phiên nhà họ Tô chúng ta.”

Đáng tiếc mọi người đều không rảnh để ý đến mấy lời âm dương quái khí của bà ta, tiếng kinh ngạc cảm thán phát ra không ngớt.

Hôm nay là ngày vui vủa Tô Nhuyễn, tất nhiên mọi người càng tán thưởng cô dâu không chút keo kiệt, lời khen dành cho Tô Thanh Thanh cũng bớt đi nhiều.

“Quả nhiên bộ ảnh này còn đẹp hơn.”

“Ừ, đẹp hơn bộ ảnh vừa rồi của Tô Thanh Thanh.”

“Hướng Dương không có được khí chất như chồng Tô Nhuyễn, chỉ nhìn ảnh cưới của hai vợ chồng Thanh Thanh còn thấy đẹp, nếu so với nhau lập tức nhìn rõ chênh lệch, quần áo giống nhau, có khí chất vẫn khác hẳn.”

“Đương nhiên rồi, nghe nói Minh Sâm bị thương trên chiến trường đó.” Có cụ già nói: “Người rèn luyện ra từ trên chiến trường có thể giống người thường sao? Hướng Dương quá ẻo lả, không có tinh thần.”

“Nhuyễn Nhuyễn cũng đẹp, lạ thật đấy, tư thế này giống nhau như đúc sao cảm giác lại hoàn toàn khác nhau nhỉ?”

Anh họ nhà họ Lý cười nói: “Một bên thiết huyết nhu tình, một bên tán tỉnh mập mờ, giống nhau được sao?” Tấm ảnh anh ấy nói tới chính là tấm hai người đứng đối mặt, tay đặt lên n.g.ự.c đối phương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-166-va-mat.html.]

“Người làm công tác văn hóa có khác, dùng từ rất đúng.”

Tô Thanh Thanh nghe thấy thế lập tức nhíu mày, sao qua lời nói của bọn họ, có vẻ như tư thế chụp ảnh của Tô Nhuyễn cũng giống của mình thế này?

Cô ta từng trông thấy Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm mặc sườn sám quân trang, nhưng trang phục là do quán chụp ảnh cung cấp, cô ta không tin Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm sẽ chụp được nhiều tư thế như vậy, tạm thời chưa nói tới Tô Nhuyễn, chỉ nói riêng Lộc Minh Sâm thôi, anh ta có thể phối hợp sao?

Chẳng lẽ không phải vì chủ quán chụp ảnh cảm thấy vẻ ngoài của bọn họ đẹp, cảm giác trước ống kính tốt, mà là sau khi chụp ảnh cho Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm tìm thấy linh cảm, nên mới cố ý mời bọn họ chụp bộ ảnh này?

Nghĩ tới nghĩ lui Tô Thanh Thanh lại cảm thấy không thể nào. Nếu bọn họ chụp đẹp như vậy, chủ quán trực tiếp dùng ảnh của Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm không phải được rồi sao, việc gì phải cố ý mời bọn họ chụp lại lần nữa?

“Hóa ra ông chủ quán chụp ảnh tìm hai người à?” Đột nhiên giọng Tô Nhuyễn vang lên bên tai, Tô Thanh Thanh quay đầu lại, thì trông thấy Tô Nhuyễn bước ra khỏi phòng.

Tô Thanh Thanh nhìn biểu cảm cười như không cười của đối phương, lập tức sinh ra dự cảm không tốt lắm.

Quả nhiên sau đó lại nghe thấy có người nói: “Nhuyễn Nhuyễn, quán chụp ảnh không chụp miễn phí cho hai đứa à? Bộ ảnh này của cháu cũng mang đi làm mẫu được đấy chứ.”

Tô Nhuyễn cười nói: “Thật ra ông chủ quán chụp ảnh có tìm chúng cháu, cũng muốn lấy ảnh của chúng cháu làm quảng cáo cho quán, còn đề nghị tặng thêm khung ảnh, nhưng mà…” Nói tới đây, cô dừng một lát, giống như có chút ngượng ngùng: “Anh Minh Sâm không cho, nói không muốn để nhiều người xem ảnh chụp của cháu.”

Tô Thanh Thanh:……

Rõ ràng là chuyện đáng để khoe khoang, sao Tô Nhuyễn vừa nói vậy, cách làm của cô ta lại có vẻ đồi phong bại tục thế này?

“Dù sao chúng cháu cũng không thiếu chút tiền ấy.”

Tô Thanh Thanh thiếu tiền:……

“Thấy ông chủ quá tiếc nuối, cháu mới kiến nghị người ta, tìm người mẫu tới chụp lại một bộ là được.”

Tô Nhuyễn nhìn về phía Tô Thanh Thanh: “Khả năng là lúc ấy thấy ảnh chụp của hai người không tồi, chủ quán cũng sốt ruột, cho nên mới tìm hai người chụp lại.”

Các thím các bà chưa nhận ra đây là lời châm chọc của Tô Nhuyễn, chỉ cảm thán: “Chồng Tô Nhuyễn cũng bá đạo thật.”

Sau đó có người trêu đùa: “Có điều cũng đúng thôi, ai cưới được cô vợ xinh đẹp như vậy lại nỡ để người ngoài ngắm.”

Tô Thanh Thanh:……

Cho nên cô ta không xinh đẹp, hay là Hoắc Hướng Dương nỡ bỏ cô ta cho người ngoài ngắm?

Loading...