Trọng sinh sau, được chồng và con trai phúc hắc cưng chiều lên tận trời - Chương 91:: Hối hận ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:13:26
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm.” Lục Ngôn Xuyên để ý đến nữa, mà đầu về phía Cố Minh Châu, “Minh Châu, em gì hỏi ?”
Cố Minh Châu lắc đầu.
Lục Ngôn Xuyên thấy vợ bày tỏ thái độ, liền trực tiếp với vệ sĩ, “Báo cảnh sát .”
Cho dù Lương Hạo ngu ngốc đến , việc mang theo d.a.o khống chế ý định phục kích gia đình họ là sự thật, cho phép bất kỳ mối nguy hiểm tiềm tàng nào tồn tại bên cạnh vợ con .
Còn về cái tên “Chúc Ninh” , nghĩ trong lòng nghi ngờ , dù Lương Hạo cũng vô cớ đó trông giống .
“Tổng giám đốc Lục, khoan .” Ngay khi vệ sĩ chuẩn gọi điện, Lương Hạo bỗng nhiên lên tiếng, giọng mang theo sự vội vã từng và một chút van nài hèn mọn.
Lục Ngôn Xuyên nghiêng mặt, từ cao xuống, ánh mắt vẫn lạnh lùng, lời nào.
“Tổng giám đốc Lục, là mỡ heo che mắt , nhận tội!” Lương Hạo bắt đầu năng lộn xộn, “ thể trốn thoát nữa, cảnh sát đến , phán thế nào cũng nhận hết! cầu xin cho gọi điện cho Mạnh Lam và con gái một phút thôi ?”
Ánh mắt vội vàng lướt qua Lục Ngôn Xuyên và Cố Minh Châu, cuối cùng dừng Cố Minh Châu, bởi vì trong mắt , phụ nữ đều mềm lòng, cầu xin Cố Minh Châu thì khả năng thành công lớn hơn, dù ngay cả Lục Ngôn Xuyên cũng lời cô.
Lục Ngôn Xuyên tiến lên một bước chặn Cố Minh Châu , cho Lương Hạo cơ hội .
Lương Hạo cố chấp điều đó, chỉ vẫn khổ sở cầu xin, “ chỉ giọng Lạc Lạc…”
Nói đến cuối cùng, giọng Lương Hạo nghẹn ngào, nước mắt hòa với vệt bẩn mặt chảy xuống, còn là diễn kịch, mà là sự hối hận và hoảng sợ thật sự – nỗi hoảng sợ khi sắp mất tự do và thể bỏ lỡ tất cả những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời con gái.
Anh thực sự hối hận , nhưng bây giờ những điều thì ích gì chứ?
Lương Hạo đoán đúng, bởi vì Cố Minh Châu quả thực mềm lòng, nhưng với Lương Hạo.
Cô thể Mạnh Lam và con gái đưa quyết định, nhưng cô nghĩ họ ít nhất quyền , cô mím môi, “ chỉ thể giúp hỏi Tổng giám đốc Mạnh.”
Cô đồng tình với Lương Hạo, nhưng cô nhớ đến đứa con ở một thế giới khác của , đứa bé bao giờ nhận chút yêu thương nào từ cô, sớm mất .
Trong mắt Lương Hạo lập tức lộ tia sáng ơn, liên tục gật đầu như giã tỏi, “Cảm ơn! Cảm ơn Lục phu nhân, cảm ơn Tổng giám đốc Lục!”
Lục Ngôn Xuyên lấy điện thoại , tìm Mạnh Lam gọi , bật loa ngoài.
Tiếng chuông chờ “tút… tút…” vang vọng trong núi, mỗi giây đối với Lương Hạo đều trở nên vô cùng dài đằng đẵng.
Điện thoại cuối cùng cũng kết nối.
“Tổng giám đốc Lục.” Giọng Mạnh Lam truyền đến từ đầu dây bên .
“Tổng giám đốc Mạnh.” Lục Ngôn Xuyên dài dòng, ba câu hai lời trình bày rõ sự việc, im lặng chờ đợi quyết định của Mạnh Lam.
Đầu dây bên im lặng một thoáng, giọng Mạnh Lam vang lên.
“ Tổng giám đốc Lục, mong giúp chuyển lời, cuộc sống của và Lạc Lạc còn cần sự tồn tại của nữa, những gì trong quá khứ tiêu hao hết tất cả tư cách cha và chồng. Lạc Lạc hiện tại , xuất hiện trong thế giới của Lạc Lạc nữa.”
Mạnh Lam từ chối dứt khoát, lời hề chút đường lùi nào.
Ánh sáng trong mắt Lương Hạo lập tức vụt tắt, cơ thể sụp đổ xuống thấy rõ bằng mắt thường, như thể sợi dây cuối cùng níu giữ cũng đứt lìa, ngay cả sức lực để ngẩng đầu lên cũng còn.
Kết quả trong dự liệu của Cố Minh Châu, cô Lục Ngôn Xuyên, khẽ lắc đầu, hiệu rằng đến đây là đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-duoc-chong-va-con-trai-phuc-hac-cung-chieu-len-tan-troi/chuong-91-hoi-han.html.]
Lần , gặp bất kỳ trở ngại nào, vệ sĩ nhanh chóng gọi điện báo cảnh sát, trình bày rõ ràng diễn biến sự việc.
Mèo con Kute
Trong lúc chờ cảnh sát, Lương Hạo vẫn giữ nguyên tư thế bất động, như một cái vỏ rỗng hồn.
Tiếng còi cảnh sát từ xa vọng gần.
Họ việc theo đúng quy trình, chụp ảnh và thu thập bằng chứng. Khi chiếc còng tay lạnh lẽo “cạch” một tiếng khóa cổ tay Lương Hạo, thậm chí bất kỳ phản ứng nào, chỉ như một con rối cảnh sát đỡ dậy, ánh mắt trống rỗng nhét ghế xe cảnh sát.
Xe cảnh sát nhấp nháy ánh đèn đỏ xanh hợp với núi rừng, hú còi lao dọc con đường núi quanh co.
Sơn cốc trở yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió xào xạc thổi qua kẽ lá.
Lục Ngôn Xuyên nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Minh Châu, “Đi thôi.”
Cố Minh Châu gật đầu, nhưng thấy Lục Vân Triệt từ lúc nào tỉnh dậy, tiểu gia hỏa đang mở to đôi mắt đen láy, ngơ ngác về hướng xe cảnh sát rời .
Trái tim Cố Minh Châu mềm nhũn trong giây lát, cô cúi hôn lên trán con trai, dịu dàng , “Không , chú cảnh sát đưa .”
Lục Vân Triệt con trai ngơ ngác gật đầu, “Về nhà thôi.”
Gia đình ba sự bảo vệ của vệ sĩ, một nữa bước lên con đường lát đá xanh, xuống núi.
Về đến nhà Lục Ngôn Xuyên nán lâu, khi an vị vợ con xong, lập tức ngừng nghỉ chạy đến quán thức ăn nhanh mà Lương Hạo .
Đáng tiếc là dù cửa hàng lưu giữ camera giám sát của một tháng , nhưng lúc đó họ chuyện bên ngoài cửa hàng, đúng điểm mù của camera.
Lục Ngôn Xuyên lập tức quyết đoán, liên hệ với phụ trách trung tâm thương mại .
Người phụ trách phận của Lục Ngôn Xuyên, chuyện tiến triển vô cùng thuận lợi, đến nửa tiếng, trong phòng giám sát của trung tâm an ninh thương mại.
Bức tường màn hình giám sát khổng lồ chia thành hàng chục khung hình nhỏ, ghi động tĩnh ở ngóc ngách của trung tâm thương mại.
Lục Ngôn Xuyên chỉ vị trí cửa hàng ông Ken, quản lý an ninh đích thao tác, lập tức điều chỉnh vài đoạn phát camera giám sát của thời gian đó.
Lục Ngôn Xuyên màn hình, cơ thể nghiêng về phía , ánh mắt chăm chú theo dõi vài màn hình giám sát khu vực cửa hàng thức ăn nhanh và các khu vực lân cận.
Lục Ngôn Xuyên kiên nhẫn theo dõi, cuối cùng, thấy khi Minh Châu rời , Lương Hạo lộ vẻ hài lòng ngoài, đồng thời, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trung tâm màn hình.
Lục Ngôn Xuyên khẽ nhướng mày, chụp một bức ảnh màn hình, lộ vẻ mặt "quả nhiên là ".
Anh chỉ đoạn camera , “Phiền chép đoạn video cho .”
Quản lý an ninh lập tức đáp lời, “Vâng, Tổng giám đốc Lục.” Anh nhanh chóng thao tác, chép riêng đoạn video giám sát mà Lục Ngôn Xuyên chỉ định một chiếc USB, cung kính đưa tới.
Lục Ngôn Xuyên cầm chiếc USB nhỏ bé đó, lái xe thẳng đến đồn cảnh sát phụ trách vụ án .
Theo lý mà , việc trực tiếp yêu cầu gặp một nghi phạm tạm giam là chuyện dễ dàng, nhưng trùng hợp là trong tay Lục Ngôn Xuyên chân lý.
Chẳng mấy chốc, Lục Ngôn Xuyên phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát cùng với vài cảnh sát.
Lương Hạo nhanh chóng đưa đến, đối diện Lương Hạo, lấy điện thoại chiếu bức ảnh chụp trong phòng giám sát, “Là cô ?”