Trọng sinh sau, được chồng và con trai phúc hắc cưng chiều lên tận trời - Chương 4: --- Các người đến làm gì?
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:11:50
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Số điện thoại quý khách gọi hiện đang tắt máy.” Nghe giọng máy móc lạnh lùng trong điện thoại, sắc mặt Cố Hoành Xương càng trở nên khó coi, “Con nhỏ đúng là phản !” Người phụ nữ kiều diễm đang ôm con gái nhỏ thủ thỉ an ủi bên cạnh thấy Cố Hoành Xương thật sự nổi giận, liền vội vàng tiến lên an ủi: “Bớt giận . Tư Tư gọi Minh Châu ngoài, kết quả xảy chuyện lớn như . Minh Châu trút giận lên nhà chúng cũng cả.”
Lời thoạt thì vấn đề gì, nhưng nghĩ kỹ , từng câu từng chữ đều đang Cố Minh Châu vì chuyện của đứa bé mà giận cá c.h.é.m thớt lên ông , cha . Cố Hoành Xương bình thường, ông sớm con Tô Như dỗ cho mê , những lời chỉ càng thấy Cố Minh Châu hiểu chuyện. “Ngay cả con cái của còn giữ, còn mặt mũi nào mà trách khác! Em cũng , Tư Tư nông nỗi mà em vẫn còn giúp nó.”
Nghe Cố Hoành Xương , trong mắt Cố Tư Tư cũng thoáng hiện lên một tia oán độc, nhưng cô vẫn thút thít : “Ba, chị cố ý , chị cũng vì quá sốt ruột nên mới đ.á.n.h con, ba đừng trách chị .” “Đánh con nông nỗi mà còn cố ý? Lớn chừng mà đ.á.n.h là đánh, đúng là ngày càng giống nó!” Nhìn con gái đang nức nở, Cố Hoành Xương khỏi dịu giọng .
Nghe Cố Hoành Xương nhắc đến Tống Uyển, ruột của Cố Minh Châu, bàn tay Tô Như đang định đặt lên lưng Cố Hoành Xương để xoa dịu khẽ khựng một cách khó nhận , khóe miệng khẽ nở nụ đắc ý. Đại tiểu thư nhà họ Tống thì chứ, cuối cùng cũng giữ chồng , bỏ qua cuộc sống giàu sang sung sướng, cứ nhất định vất vả lập nghiệp cho bằng . Kết quả thì ? Sinh một đứa ngu ngốc như , cơ nghiệp gầy dựng cũng chỉ là áo cưới cho con cô mà thôi. “Thôi , giận hờn gì với con cái. Trời cũng còn sớm nữa, nghỉ ngơi , bên Tư Tư cứ để em lo.”
Cố Hoành Xương cũng chỉ dám mắng mỏ riêng tư thôi, dù hai đại gia tộc Lục gia và Tống gia che chở, ông cũng dám thực sự gì Cố Minh Châu. Giờ thì ông thuận nước đẩy thuyền mà xuống thang. Hiện tại Cố Minh Châu đang lúc nóng giận, ông sẽ chấp nhặt với cô, đợi cô tự nghĩ thông suốt xem ông sẽ xử lý cô thế nào. Ông thấy dự án mới của Lục gia gần đây , đến lúc đó nếu cô giao dự án cho Cố gia thì đừng hòng gọi ông là ba nữa. Chìm đắm trong ảo tưởng của , Cố Hoành Xương nhận Cố Minh Châu còn là cô con gái dễ bắt nạt như nữa, trong tâm trạng khá , ông dậy lên lầu.
Lúc Cố Minh Châu thời gian để ý đến những ý tưởng viển vông của Cố Hoành Xương, bởi vì con trai nhỏ mềm mại của cô ôm chiếc gối nhỏ, mắt đẫm lệ tìm đến cô. Cố Minh Châu trò chuyện xong với Lục Ngôn Xuyên thì thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Lục Ngôn Xuyên mở cửa, Lục Vân Triệt bước bằng đôi chân ngắn cũn vượt qua , chạy thẳng về phía Cố Minh Châu. Lục Ngôn Xuyên:… Nhìn cái dáng vẻ , xem con trai “lên ngôi” .
“Mẹ ơi, sợ…” Cục sữa nhỏ với đôi chân ngắn cũn như củ cải chạy loay hoay nhanh, nhưng từ từ dừng khi đến mặt Cố Minh Châu, rụt rè ôm chiếc gối nhỏ. Đôi mắt giống hệt Lục Ngôn Xuyên lúc đang ngấn lệ, về phía Cố Minh Châu với vẻ thận trọng nhưng đầy mong đợi. “Con yêu đừng sợ, ở đây với con.” Cố Minh Châu thấy , lập tức nhớ những chuyện đau lòng từng , còn tâm trí mà nghĩ đến chuyện khác, đau lòng ôm con trai về phía phòng ngủ của . Lục Ngôn Xuyên bỏ trong thư phòng, chằm chằm nụ đắc ý nơi khóe miệng con trai mà một lời, tự giác theo hai con về phòng ngủ.
Theo Cố Minh Châu cùng sắp xếp cho Lục Vân Triệt thỏa, Lục Ngôn Xuyên mở lời: “Tối nay sẽ sang phòng bên cạnh ngủ, việc gì em cứ gọi là .” Nói xong, vô tình liếc Lục Vân Triệt, từ từ dậy giả vờ về phía cửa. Lục Vân Triệt hiểu ý, đưa bàn tay nhỏ bé kéo vạt áo Lục Ngôn Xuyên, nhỏ: “Ba đừng .” Rồi đầu ngước Cố Minh Châu với vẻ mong chờ: “Được ạ, ?”
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-duoc-chong-va-con-trai-phuc-hac-cung-chieu-len-tan-troi/chuong-4-cac-nguoi-den-lam-gi.html.]
Cố Minh Châu vốn quyết định sẽ sống với Lục Ngôn Xuyên, tiếp tục ngủ riêng phòng như đây chắc chắn phù hợp. Cô đang đau đầu mở lời thế nào thì con trai đưa bậc thang tới , lúc đương nhiên là đồng ý ngay lập tức: “Đương nhiên là .” Sau đó cô sang Lục Ngôn Xuyên, mang theo chút tự nhiên, “Vậy… ở chơi với Tiểu Triệt một lát, em tắm rửa .” Lục Ngôn Xuyên gật đầu, trong mắt lộ một tia khó nhận , “Được.”
“Ba ơi, bắt đầu thích Tiểu Triệt ?” Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm đóng , Lục Vân Triệt mắt sáng lấp lánh Lục Ngôn Xuyên hỏi. “Ừm, cũng bắt đầu thích ba .” Lục Ngôn Xuyên thu ánh mắt, xoa đầu tóc mềm mại của Lục Vân Triệt, khẳng định như thể đang cố gắng hết sức thuyết phục chính . Nghe thấy câu trả lời khẳng định của ba, Lục Vân Triệt hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt mép chăn, vui vẻ rụt cái đầu nhỏ xuống một chút.
Cố Minh Châu sợ Lục Vân Triệt sẽ sợ, liền nhanh chóng tắm rửa ngoài Lục Ngôn Xuyên. Lục Ngôn Xuyên tắm xong bước , liền thấy Cố Minh Châu đang tựa đầu giường truyện cổ tích khi ngủ cho Lục Vân Triệt. Còn Lục Vân Triệt thì dựa lòng Cố Minh Châu, lúc thì sách tranh, lúc ngẩng đầu , thấy động tĩnh thì ngước mắt : “Ba ơi, mau đây!” Lục Ngôn Xuyên cảnh tượng mắt mà tưởng tượng vô , cố nén cảm giác chua xót dâng lên ở chóp mũi, bước về phía giường.
Cảm nhận sự bao bọc của ba và , Lục Vân Triệt nhanh chóng chìm giấc ngủ. Thật , bé cũng là đứa trẻ ba và ở bên cạnh . Cố Minh Châu và Lục Ngôn Xuyên mỗi một nỗi lòng riêng. Cố Minh Châu là vì vẫn quen với việc cả gia đình ba ngủ cùng , còn Lục Ngôn Xuyên thì sợ hãi, sợ rằng khi tỉnh dậy, chuyện hôm nay đều chỉ là một giấc mơ. Hôm nay Cố Minh Châu trọng sinh tìm con trai, cũng mệt mỏi vô cùng, nhanh cũng chìm giấc ngủ say.
Nghe thở dần đều đặn của Cố Minh Châu, Lục Ngôn Xuyên cuối cùng cũng dám mở mắt , thật kỹ Cố Minh Châu. Anh cảm thấy chuyện xảy hôm nay đều tràn ngập sự chân thực, nếu là mơ, thì hãy để đừng bao giờ tỉnh nữa. Một đêm ngon giấc. Cố Minh Châu mở mắt, thấy con trai trong lòng mắt sáng long lanh cô, ngọt ngào gọi một tiếng: “Mẹ chào buổi sáng ạ~” Trái tim Cố Minh Châu lập tức tan chảy vì đáng yêu, ôm con trai và trao một nụ hôn yêu thương.
Lục Vân Triệt đầu tiên hôn, đôi mắt to tròn như đang b.ắ.n pháo hoa, tuy còn quen với nhiệt tình như , nhưng bé vẫn đỏ mặt chu môi hôn một cái. Lục Ngôn Xuyên dậy sớm nhưng nỡ rời xa vợ con, nên co đôi chân dài ghế sofa việc: … Đáng lẽ nên dậy sớm.
Cố Minh Châu sợ con trai đói, nướng giường, còn Lục Ngôn Xuyên thì tự giác nhận trách nhiệm chăm sóc Lục Vân Triệt, lâu cả gia đình ba ăn mặc chỉnh tề xuống lầu. Trên bàn ăn, Lục lão phu nhân sáng nay quản gia Vương tối qua cả gia đình ba ngủ cùng vẫn còn chút tin. Lúc đứa chắt tràn đầy năng lượng, cặp vợ chồng trẻ còn như xa lạ nữa, ngoài mặt biểu lộ, nhưng trong lòng vui như nở hoa. Cả gia đình bốn một bữa ăn với khí hòa thuận từng .
Lục Vân Triệt hôm qua kinh hãi, mấy ngày nay cần mẫu giáo. Đang lúc bé định giở trò cũ dỗ dành Cố Minh Châu ôm thêm nữa, thì đột nhiên những vị khách mời mà đến. Cố Minh Châu nhíu mày những đang mặt, trực tiếp khách khí : “Các đến gì?”