Trọng sinh sau, được chồng và con trai phúc hắc cưng chiều lên tận trời - Chương 19: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:12:05
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả gia đình ba bước biệt thự cổ lâu, từ xa thấy quản gia Khương đang ngó nghiêng khắp nơi. Thấy họ, ông liền vội vã bước nhanh đến.

 

“Tiểu thư cuối cùng cũng đến , lão gia cứ mong ngóng cô mãi, giục mấy đấy.” Quản gia Khương trêu chọc.

 

Cố Minh Châu mỉm , cả gia đình ba theo quản gia Khương qua sảnh tiệc náo nhiệt, bên tai là tiếng của khách khứa và âm nhạc du dương.

 

Ánh mắt cô dừng ông thọ ở xa, thấy dù ông vây quanh, nhưng ánh mắt liên tục về phía cửa, trong lòng khỏi ấm áp.

 

“Ông ngoại!” Cố Minh Châu khẽ gọi, giọng lớn nhưng đủ để ông nội Tống thấy.

 

Nhìn thấy cô cháu ngoại mà ngày đêm mong nhớ, ông nội Tống giấu vẻ vui mừng, đến nỗi những nếp nhăn cũng giãn đôi chút. Một tay ông chống gậy, tay giơ lên, vẫy vẫy Cố Minh Châu, “Minh Châu, mau đây!”

 

Nghe tiếng gọi của ông ngoại, Cố Minh Châu nhanh chóng bước tới. Lục Ngôn Xuyên như một già, cúi lưng một tay đỡ cô, tay ở phía cam chịu xách vạt váy cho cô, sợ cô ngã. Còn cục sữa nhỏ thì ôm chặt món quà chuẩn cho ông ngoại, lẽo đẽo theo .

 

Vì thái độ của Cố Minh Châu đối với hai cha con nhà họ Lục gần đây đổi, bà nội Lục luôn cố gắng dành gian riêng cho gia đình ba họ, nên hôm nay bà cũng đến nhà họ Tống từ sớm.

 

Ông nội Tống thấy cảnh tượng gia đình ba hòa thuận như , liền trao đổi ánh mắt với bà nội Lục bên cạnh, vẻ mặt của hai vị lão nhân đều càng thêm vui mừng.

 

“Bà nội~ Bà đến sớm ạ.” Cố Minh Châu hết dẫn hai cha con Lục Ngôn Xuyên lượt chào hỏi các vị trưởng bối mặt, đó thấy bà nội Lục cũng ở đó, liền bước lên nắm lấy cánh tay bà nội Lục nũng nịu.

 

Ông nội Tống thấy , bất mãn trừng mắt cô, giả vờ tức giận , “Gặp bà nội thì cần ông ngoại nữa ?”

 

“Làm gì ạ~ Ông xem , đây là món quà cháu tự tay cho ông đó~” Cố Minh Châu vội vàng lấy món quà từ tay Lục Vân Triệt đưa cho ông nội Tống, ánh mắt đầy mong đợi ông.

 

“Khụ, ông ngoại mở nhé.” Ông nội Tống thấy cháu ngoại những đến mà còn quà tặng ông, ánh mắt lướt qua một lượt những bạn xung quanh, lưng lập tức thẳng tắp. Ông cứ bảo con gái mà, Minh Châu nhà ông xem, còn tự tay quà cho ông nữa chứ, thật chu đáo bao.

 

Những bạn già bên cạnh trực tiếp liếc xéo ông một cái, đặc biệt là ông nội Giang gia, thấy bộ dạng của ông Tống thì thầm mắng trong lòng. Nếu ông khăng khăng thực hiện hôn ước trẻ con giữa Minh Châu và thằng nhóc nhà họ Lục, lẽ cháu nội ông sớm theo đuổi thành công và sống hạnh phúc với Minh Châu , mà gì mà vẻ thế ?

 

Ông nội Tống bộ giữ kẽ nhận lấy quà, nhưng ngay lập tức sốt ruột mở mặt . Nhìn thấy món đồ bên trong hộp, nhớ đến bàn tay nhỏ trắng nõn của Minh Châu nhà ông vài vết sẹo thể thấy bằng mắt thường, ông xót xa vô cùng, hai mắt lập tức đỏ hoe, “Minh Châu, ông ngoại thích, nhưng đừng những việc nữa.” Bàn tay cháu ngoại của Tống Khải Hào ông thể những việc nặng nhọc như thế.

 

Ông nội Tống dứt lời, Tống Ngưng phía cũng cuối cùng đỡ bà lão đuổi kịp. Nghe thấy , cô còn tưởng Cố Minh Châu màu khiến ông nội Tống khó chịu, cộng thêm mối thù xen tình cảm của , liền Cố Minh Châu bẽ mặt ngay tại chỗ, “Ông nội, vị tiểu thư tặng gì ạ, Ngưng Ngưng cũng xem.”

 

“Hehe, là Ngưng Ngưng , về khi nào .” Ông nội Tống đ.á.n.h trống lảng. Món quà do chính tay cháu gái yêu quý của ông , ông cho khác xem , ông giữ để tự thưởng thức khi ở một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-duoc-chong-va-con-trai-phuc-hac-cung-chieu-len-tan-troi/chuong-19.html.]

 

“Ông , đừng keo kiệt thế chứ, cho chúng xem một chút mà.” Không để tâm nghĩ kỹ khuôn mặt quen thuộc của Cố Minh Châu, bà lão bên cạnh nhịn mở miệng đỡ cho cháu gái .

 

đấy, lão Tống, cho chúng xem , cháu gái cưng của ông rốt cuộc tặng món đồ gì, để chúng cũng mở mang tầm mắt.” Ông cụ Giang bên cạnh chua chát .

 

Ông cụ Tống , mặt thoáng hiện vẻ do dự, nhưng thấy đều đang dáo dác , đành miễn cưỡng đặt hộp quà lên bàn mặt, cẩn thận lấy một tượng ngọc Hoà Điền tinh xảo từ bên trong, “Nói nhé, chỉ xem thôi đấy.”

 

Bà lão đối diện với món quà tỉ mỉ săm soi, bức tượng là cảnh một ông lão hiền từ đang đẩy một cô bé đu xích đu, biểu cảm của cả hai đều sống động như thật, “Ôi chao, điêu khắc thì tồi, nhưng cái ý cảnh …”

Mèo con Kute

 

Bà lão tiếp, nhưng những mặt đều hiểu, đây là ám chỉ món quà Cố Minh Châu tặng sang trọng cho lắm.

 

Thế nhưng bà lão dừng đúng lúc, mà còn với Tống Ninh, “Ninh Ninh, cháu cũng xem kỹ , học tập ‘tấm lòng’ của cô tiểu thư .”

 

Tống Ninh giả vờ nghiêm túc một lúc, đó mở miệng , “Vị tiểu thư quả thực lòng, hơn nữa còn đầy tính trẻ con.”

 

Thấy hai bà cháu tung kẻ hứng, các vị trưởng bối đức cao vọng vọng mặt đều biến sắc mặt.

 

Minh Châu tuy mấy năm nay phép, nhưng cũng là do họ lớn lên, trong đám họ đây, nhà nào cũng cầu cầu, nhưng con cháu đời đều là con trai.

 

Mà lão Tống sinh con gái, con gái sinh cháu gái ngoại, lão Tống quý như ngọc trong mắt, thường xuyên khoe với họ, họ cũng thường dỗ dành Cố Minh Châu đến để thỏa cơn nghiện cháu gái.

 

Tống Ninh và bà nội cô đều , vốn dĩ họ chỉ là nhánh phụ của nhà họ Tống, chẳng liên quan gì đến chính gia, nhưng chồng của bà lão năm xưa từng giúp ông cụ Tống một việc, dù nhà họ Tống thật sự cần, nhưng ông cụ Tống là trọng tình nghĩa, món nợ ân tình vẫn luôn ghi nhớ.

 

Thế nên khi em nhánh phụ qua đời, dù bà lão mượn danh nhà họ Tống để tự bôi vàng lên mặt, tự phong cho danh xưng là lão phu nhân nhị phòng nhà họ Tống, ông cụ Tống cũng chấp nhận.

 

Đặc biệt là một bà lão mang theo một cô nhi, càng khiến ông cụ Tống nhớ đến con gái và cháu gái , khỏi thêm vài phần thương xót cho Tống Ninh.

 

bây giờ, thấy bà lão của nhánh phụ nhà họ Tống và đứa cháu gái thể thống gì của bà dám chế giễu Cố Minh Châu như , từng từng đều càng thêm ưa hai , sắc mặt ông cụ Tống cũng trở nên khó coi. Cố Minh Châu thực cũng vui, nhưng nghĩ đến việc khó khăn lắm mới tham dự tiệc sinh nhật ông ngoại, gây chuyện, khó khăn lắm mới giữ một lớn một nhỏ bên cạnh .

 

Không ngờ rằng, Tống Thanh Uyển còn đang trợn mắt với cô, giờ tươi rói móc, “Bà hai, ông nội cháu sống đến tuổi , thứ gì từng thấy qua, quan trọng là tấm lòng hiếu thảo của em gái cháu, bà ạ?”

 

Bà lão Tống Thanh Uyển , vất vả lắm mới giữ vẻ ngoài đoan trang, nhưng ngờ Tống Thanh Thời bên cạnh chút nể nang mở miệng, xong khiến gương mặt già nua của bà lão lập tức tối sầm

 

 

Loading...