Trọng sinh sau, được chồng và con trai phúc hắc cưng chiều lên tận trời - Chương 11: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:11:57
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trời về khuya, xét thấy Lục Vân Triệt ngày mai còn học, cả nhà ba chuẩn cáo từ về nhà.

 

Ông ngoại Tống lưu luyến theo đến tận cửa xe, khi ông câu "thường xuyên về thăm nhà nhé" thứ bảy, Tống Thanh Uyển cuối cùng cũng nhịn bật .

 

Ông ngoại Tống đầu lườm một cái, thấy cô cháu gái bảo bối của nhấc chân định lên xe, vội vàng hiệu cho con trai cả. Tống Minh Viễn vội , "Minh Châu, tuần thứ Năm là sinh nhật 70 tuổi của ông ngoại con, năm nay con nhất định đến nhé."

 

1. Cố Minh Châu xong lời ngẩn một lát, khi trở về xảy quá nhiều chuyện, cô mà nhất thời nhớ sinh nhật ông ngoại. Trước đây cô và ông ngoại giận , mặc dù hàng năm các đều gửi thiệp mời cho cô, nhưng cô bao giờ đến, ngược còn để Cố Tư Tư dụ dỗ lấy mất thiệp mời, Cố gia cũng vì thế mà kiếm ít lợi lộc nhờ danh nghĩa thông gia với Tống gia trong tiệc mừng thọ.

 

"Con , đại ," Cố Minh Châu gật đầu với Tống Minh Viễn, sang ông ngoại Tống nghiêm túc , "Ông ngoại, con nhất định sẽ đến."

 

Nhìn đôi mắt to tròn đen trắng rõ ràng , ông ngoại Tống khỏi nhớ đến cô con gái yểu mệnh của , ông xoa đầu Cố Minh Châu, tiễn cô lên xe.

 

Ông ngoại Tống trong gió mãi động đậy, cho đến khi chiếc xe trong tầm mắt biến thành một chấm đen nhỏ, ông mới cuối cùng mở miệng , "Về thôi."

 

Sáng ngày hôm .

 

Lục Vân Triệt rón rén dậy, nhưng vẫn Cố Minh Châu thức giấc.

 

Cố Minh Châu ngái ngủ dậy, nhưng bàn tay nhỏ mũm mĩm của Lục Vân Triệt giữ , "Mẹ ơi, con gái ngủ đủ giấc mới xinh hơn."

 

Nhìn đứa con trai bảo bối với mái tóc xoăn tự nhiên, khuôn mặt trẻ thơ bụ bẫm nghiêm túc, Cố Minh Châu khỏi trêu chọc thằng bé, cố ý giả vờ tủi , "Mẹ xinh nữa thì con thích ?"

 

"Không ! Mẹ mãi mãi là xinh nhất!" Khuôn mặt bụ bẫm của Lục Vân Triệt vội đỏ bừng, sợ hiểu lầm.

 

"Đi thôi." Thấy Cố Minh Châu trêu đủ , Lục Ngôn Xuyên mặc quần áo chỉnh tề từ , nắm tay Lục Vân Triệt chuẩn đến trường.

 

Sau bữa sáng, Lục Vân Triệt nắm quai đeo cặp, ấp úng ngoài. Phân vân mãi, cuối cùng cũng chạy lạch bạch lên lầu, nhẹ nhàng đẩy cửa, thấy vẫn ngủ, đến mép giường, mong đợi Cố Minh Châu, "Mẹ ơi, con học đây."

 

2. Cố Minh Châu nhất thời vẫn phản ứng kịp.

 

Lục Vân Triệt thấy Cố Minh Châu vẻ mặt mờ mịt, hàng lông mi dài và cong khẽ cụp xuống, che đôi mắt to linh động, đưa bàn tay nhỏ mũm mĩm ngượng ngùng chỉ khuôn mặt bầu bĩnh của .

 

Cố Minh Châu lúc mới phản ứng kịp, vội vàng hôn một cái lên má trái và một cái lên má của Lục Vân Triệt.

 

Lục Vân Triệt cũng giữ kẽ đáp bằng ba nụ hôn thơm thơm trẻ thơ, cuối cùng cũng hài lòng, khóe môi khẽ mím , lộ hai lúm đồng tiền, "Mẹ ơi, con học đây." Rồi ngoái đầu ba bước một rời khỏi phòng ngủ.

 

Trong chăn còn đứa con thơm tho mềm mại, Cố Minh Châu cũng còn chút buồn ngủ nào. Nghĩ đến sinh nhật ông ngoại chỉ còn một tuần nữa, cô dứt khoát dậy chuẩn ngoài dạo phố chọn quà cho ông ngoại.

 

Nghĩ đến ông cụ thích ngọc, Cố Minh Châu nghĩ nghĩ , tự mò mẫm bằng hỏi Lục Ngôn Xuyên, vì thế gọi điện cho Lục Ngôn Xuyên.

 

Nghe Cố Minh Châu về nhu cầu của , Lục Ngôn Xuyên trực tiếp gọi chủ cửa hàng Phác Chân Hiên thuộc Lục thị chọn một viên ngọc quý mang đến cho cô, Cố Minh Châu liên tục từ chối, chỉ rằng sẽ tự chọn, tiện thể dạo trung tâm thương mại, Lục Ngôn Xuyên lúc mới chịu thôi.

 

Phác Chân Hiên.

 

Giám đốc Triệu khi nhận tin từ đại boss tạm dừng kinh doanh bên ngoài từ sớm, cầm những món hàng nhất trong cửa hàng tập trung chờ đợi bà chủ đích ghé thăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-duoc-chong-va-con-trai-phuc-hac-cung-chieu-len-tan-troi/chuong-11.html.]

 

Không bao lâu trôi qua, cuối cùng đến cửa, chỉ là tuổi tác ... đúng lắm ? Bà chủ con ba tuổi , cô gái nhỏ bước nhiều nhất cũng chỉ mười tám.

 

Cố Minh Châu nghĩ hôm nay sẽ dạo phố, đặc biệt chọn một bộ váy liền thể thao màu trắng, giày sneaker trắng, búi tóc củ tỏi gọn gàng, để lộ vầng trán trắng nõn nhẵn nhụi, tràn đầy nét thiếu nữ.

 

vì cẩn trọng, cô vẫn tiến lên hỏi: "Cô họ gì ạ?"

 

" họ Cố, Lục Ngôn Xuyên gọi đến." Cố Minh Châu đáp một cách tùy tiện.

 

Nghe Cố Minh Châu tên Lục Ngôn Xuyên, Triệu quản lý cuối cùng cũng yên tâm, chuyên tâm dẫn Cố Minh Châu xem các loại ngọc thô.

 

"Phu nhân, đây đều là những nguyên liệu nhất trong cửa hàng chúng , phu nhân xem cái nào ưng ý ạ?" Triệu quản lý vẻ mặt hòa nhã, lời đầy vẻ cung kính.

 

Cố Minh Châu trả lời, ánh mắt dừng một khối ngọc phỉ thúy xanh biếc .

 

"Khối phỉ thúy là nguyên liệu từ mỏ cũ Myanmar, màu sắc chuẩn, độ trong suốt cao, điêu khắc thành tam đa Phúc Lộc Thọ là hợp nhất." Triệu quản lý thấy cô về phía phỉ thúy, vội vàng giải thích.

 

quyết định ngay, mà tiếp tục sang một khối ngọc Hòa Điền trắng trong suốt khác. Ngọc thô ánh đèn toát vẻ sáng bóng ấm áp, cô đưa tay chạm khối ngọc, chỉ thấy mịn màng như mỡ.

 

Mèo con Kute

"Khối là ngọc dương chi thượng hạng, thích hợp nhất để vật trang trí tùng hạc diên niên." Triệu quản lý thấy Cố Minh Châu hứng thú với khối ngọc , tiếp tục giải thích bên cạnh.

 

Cố Minh Châu tỉ mỉ ngắm , trong đầu hiện lên nụ hiền từ của ông ngoại, giống như khối ngọc , ấm áp và bình yên.

 

"Lấy khối ." Cố Minh Châu đầu với Triệu quản lý.

 

Thấy bà chủ quyết định, Triệu quản lý thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành nhiệm vụ mà ông chủ lớn giao phó.

 

"Phu nhân vật trang trí gì ạ? Các sư phụ ở cửa hàng chúng đều kỹ thuật tinh xảo."

 

Cố Minh Châu trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng: " tự tay ."

 

Triệu quản lý khối ngọc dương chi thượng hạng của , đôi tay thể sánh ngang với ngọc thô của bà chủ, nghĩ đến câu "đáp ứng yêu cầu của phu nhân" của ông chủ lớn, Triệu quản lý đấu tranh tư tưởng một chút : "Vậy... các sư phụ ở cửa hàng chúng thể dạy phu nhân ạ?"

 

"Có thể ? Vậy thì thật cảm ơn quá." Cố Minh Châu bất ngờ .

 

Triệu quản lý thể tin Cố Minh Châu, bà chủ tính khí kỳ quái ? Không dễ chuyện ? nữa, khối ngọc của ông cuối cùng cũng giữ .

 

Sau khi Cố Minh Châu và sư phụ điêu khắc thống nhất kiểu dáng , xác nhận thời gian đến ngày mai, cô vui vẻ bước khỏi tiệm ngọc.

 

Trời còn sớm, nghĩ đến tiệc thọ sẽ đến Hoàn Vũ việc, mà tủ quần áo của là những bộ đồ xí mà Cố Tư Tư cố tình chọn để dìm hàng cô, dù vài bộ Lục Ngôn Xuyên tặng cũng hợp để .

 

Tuy thể gọi giao đến tận nhà, cần khỏi cửa cũng quần áo mới, nhưng việc mua sắm ở trung tâm thương mại niềm vui riêng, giao hàng tận nơi nào thể so sánh .

 

Trung tâm thương mại gần Phác Chân Hiên, Cố Minh Châu bước chân nhẹ nhàng tiến cửa hàng thương hiệu cô thường ghé, để ý phía hai ánh mắt đang dõi theo , một trong đó huých tay cô gái bên cạnh: "Ê, ?"

 

 

Loading...