“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 94: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:13
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thuận tiện gặp bé con?
Thẩm Tuế Hoan: “…………”
Vừa mới ăn xong một đợt cẩu lương, cô đẩy lên giàn lửa.
Thật tàn nhẫn.
“Trì Du Bạch, thích .”
Vừa dứt lời, mặt cô nhanh chóng đỏ bừng.
Mèo Dịch Truyện
Trì Du Bạch đột ngột đầu , trong mắt tràn đầy sự bất ngờ thể tin nổi.
Anh do dự một giây nào: “Nếu cô thích bổn thiếu gia, bổn thiếu gia sẽ miễn cưỡng đồng ý .”
“Chát…”
Chỉ thấy một tiếng tát giòn tan, mặt Trì Du Bạch lập tức xuất hiện một vết tát đỏ ửng rõ ràng.
Giang Chỉ theo bản năng đưa tay sờ lên má .
Oa~ Nghe thôi thấy đau .
“Cậu còn miễn cưỡng!”
Cô Thẩm Tuế Hoan cần thể diện ?!
Trì Du Bạch hai tay ôm mặt đánh, đáng thương Thẩm Tuế Hoan: “Sao khác với yêu đương mà tưởng tượng thế !”
Mọi : ???
Tài xế đang lái xe thấy cảnh qua gương chiếu hậu, khỏi đưa tay lau mồ hôi lạnh.
Thật khủng khiếp.
Thiếu gia nhà sắp gặp họa .
Thẩm Tuế Hoan ngượng ngùng nuốt nước bọt, hổ nơi khác.
Trì Du Bạch hai lời, cầm lấy bàn tay Thẩm Tuế Hoan tát , nắm chặt trong tay.
“Anh sai , xoa cho em còn ?”
“Thế thì còn tạm .”
“Vậy em thể đừng đ.á.n.h nữa ?”
“Nếu kiếm chuyện thì thể xem xét.”
Khóe miệng Giang Chỉ giật giật vài cái.
Hai họ đúng là một cặp trời sinh.
Mười một giờ đêm, họ trở về Tần Thời Viên.
Giang Chỉ tiếp tục năm nghìn hai trăm tên Tần Tự của cô.
Trong phòng tắm, tiếng nước chảy ào ào.
Sau khi tiếng nước dừng , là giọng chút trầm thấp của Tần Tự.
“Bé con, lấy giúp khăn tắm và đồ ngủ.”
Giang Chỉ: “…………”
Cô nứt .
Ngoài cửa phòng tắm, Giang Chỉ cầm khăn tắm sạch và đồ ngủ của Tần Tự, ngập ngừng một lúc ở cửa, đó mở một khe hở, đưa khăn tắm và đồ ngủ qua khe cửa, ánh mắt liếc sang nơi khác.
“Của đây.”
Cánh cửa phòng tắm mở một khe hở, nước trong phòng tắm bốc , xen lẫn mùi sữa tắm.
Cánh tay cô đưa trong một lúc, nhưng bên trong động tĩnh gì.
Thế là cô gọi một tiếng: “Tần Tự, xong ?”
Lần , Giang Chỉ cuối cùng cũng thấy tiếng dép lê dẫm nước.
Cô lắc lắc đồ trong tay, Tần Tự nhận, mà trực tiếp mở cửa phòng tắm.
Hơi nước bên trong tức thì tràn .
Hơi ấm nóng quấn quanh lưng cô, eo cô hai cánh tay ôm chặt, cô thể cảm thấy Tần Tự vẫn còn đang nhỏ nước.
Giang Chỉ lập tức hóa đá tại chỗ, tay vẫn đang đưa khăn tắm lơ lửng giữa trung.
“Bé con…”
Cằm Tần Tự tựa tóc cô, giọng trầm khàn: “Muốn ngủ cùng bé con.”
Câu thật khó để hiểu.
Thà hiểu còn hơn.
Cô rụt tay về, ôm đồ vật lòng.
“Anh hứa với em…”
“Hứa hôm qua, hôm nay thì .”
“Em !” Giọng cô mềm mại và nhẹ nhàng, lời từ chối như đang giăng bẫy bắt .
“Khi nào mới ?”
Giang Chỉ vội vàng phản ứng , chút lắp bắp : “Kết hôn! Sau khi kết hôn thì !”
“Ừm, bế bé con tắm.”
Lời còn dứt, đôi chân cô lơ lửng .
Giang Chỉ: ??!!
Đồ Tần Tự!
…
Ngày hôm , đường đến trường, Giang Chỉ và Tần Tự lên xe, chú Trương nâng tấm chắn lên.
Khóe mắt Giang Chỉ tự chủ mà giật giật.
Giây tiếp theo, Tần Tự vươn tay kéo cô gái đang ở bên cạnh về phía , đặt cô lên đùi, thở ấm nóng phả hõm cổ Giang Chỉ.
Giang Chỉ đặt hai tay lên cổ , gượng gạo giãy giụa vài cái.
Ánh mắt trai tức khắc trở nên u ám: “Ngoan, đừng động đậy.”
Thấy ánh mắt đổi, Giang Chỉ chợt nhận , lập tức dừng , giãy giụa nữa: “Ồ…”
Sau vài giây im lặng.
Cô một câu đúng lúc: “Tần Tự, em định ở ký túc xá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-94.html.]
Tần Tự siết chặt vòng tay quanh eo Giang Chỉ, giọng lạnh nhạt: “Ừ, hôn chuyện.”
“…………”
Giang Chỉ chằm chằm đôi môi mỏng đẽ của Tần Tự, chút luống cuống.
Cô dường như bao giờ chủ động, thế nào.
Thấy cô do dự, trầm giọng hỏi: “Hửm? Không chuyện nữa ?”
“Nói…”
“Vậy ?”
“Hôn …”
“Ừm.”
Nhìn gương mặt quyến rũ của Tần Tự, mặt Giang Chỉ hiện rõ sự ngượng ngùng, cô nắm chặt vạt áo , từ từ ghé sát .
Hơi thở của hai quấn quýt lấy .
Đôi mắt đào hoa sâu thẳm của Tần Tự tức khắc phủ lên một tầng thâm tình thể kìm nén, sự chủ động mà hằng khao khát, cuối cùng cũng sắp đến ?
Hàng mi dài của khẽ run rẩy, trong thở gấp gáp, trái tim đột nhiên cũng theo đó mà căng thẳng.
Giang Chỉ vòng tay qua cổ , đôi môi mềm mại chỉ khẽ chạm môi mỏng của rời .
Chỉ thôi, rung động mãnh liệt.
Nếu Giang Chỉ chịu tiến thêm một bước, lẽ sẽ hơn.
“Bé con, chỉ thôi ?”
“Vậy… ?”
“Không , hôn giống như cách hôn em thì mới tính.”
“À?”
Trái tim Giang Chỉ đập thình thịch, bàn tay nắm chặt vạt áo Tần Tự cũng siết càng lúc càng chặt.
Tần Tự cưng chiều xoa xoa đầu cô.
Giọng khàn khàn và dịu dàng: “Ngoan, em đang căng thẳng ?”
là căng thẳng, đây cô luôn động, chỉ cần để dẫn dắt là , nếu bảo cô tự , e rằng sẽ khó khăn.
Cô im lặng gật đầu, ánh mắt thể rời khỏi gương mặt .
Anh khẽ một tiếng: “Bé con, sẽ phối hợp.”
Cô c.ắ.n nhẹ môi, vài giây do dự, dứt khoát nhắm đôi mắt hạnh ngập nước .
Nụ hôn rơi xuống, cô vụng về c.ắ.n nhẹ môi mỏng của , động tác khẽ.
Dù chút vụng về, Tần Tự vẫn tận hưởng.
Cô cố gắng nhớ những hôn Tần Tự đây, vụng về cạy mở môi răng . Tần Tự cũng phối hợp, mặc cho cô tùy ý vuốt ve.
Sự thâm tình trong mắt trai gần như sắp tràn ngoài, trái tim mềm nhũn .
Sự chủ động của bé con vẫn ngọt ngào hơn.
Hôm nay bước bước đầu tiên, sẽ từ từ quen, sẽ bước thêm nhiều bước nữa.
Anh bé con của chủ động bất cứ điều gì cho , đều sẽ vô điều kiện phối hợp.
Nhịp tim căng thẳng loạn nhịp thở, thở của hai rối loạn nhưng đồng điệu.
Sau khi hôn xong, Giang Chỉ trực tiếp vùi khuôn mặt đỏ bừng hõm cổ Tần Tự, cố gắng dịu sự căng thẳng.
Giọng cô run rẩy: “Như ?”
Anh cưng chiều vỗ nhẹ lưng cô, như thể an ủi: “Ừ, bé con giỏi.”
“Vậy chuyện em về ký túc xá…”
Vì theo lời Tần Tự , cũng nên chuyện chính sự.
Khóe môi cong lên, hàng mày khẽ nhíu gần như thể nhận .
“Bé con, em sẽ chê bám mà.”
“Em chê.”
“Hửm? Không ?”
Giang Chỉ ngẩng đầu khỏi hõm cổ , khẳng định chắc nịch: “Tuyệt đối !”
“Vậy nhanh như ở cùng nữa? Chê chồng tương lai của em bám ?”
“Em xin rõ, em tuyệt đối chê bám , em đơn thuần cảm thấy ở ký túc xá tiện hơn.”
Tần Tự nghĩ .
“Tiện lợi? Tiện lợi cho và bé con hẹn hò?”
Hừm…
Giang Chỉ sờ sờ gáy, lắc đầu: “Không tiện.”
“Ừm, tiện lợi cho và bé con gặp mặt?”
“Cái thì tiện .”
“Vậy tối nhớ em thì ? Hửm?”
“Đợi ban ngày…”
“Không đợi , gặp thì ngủ.”
“…………”
“Em nhẫn tâm chồng em mất ngủ cả đêm ?”
“Không nhẫn tâm.”
“Ừm, bé con ở nội trú.”
“…”
Giang Chỉ khẽ nhíu mày, cảm thấy cuốn một logic kỳ lạ.
Thế là cô im lặng hình.
Tần Tự cả ngày dùng đủ chiêu trò.
Khiến cô vô cùng khó chịu, nhưng vì sợ hãi nên chỉ thể kiềm chế.
Nếu ngày nào cũng như , cô đảm bảo thể nhịn .
Mà Tần Tự cố tình lợi dụng điểm .