“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 82: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
dạy em
Trong mắt Tần Tự lóe lên một tia kinh ngạc và vui sướng, lời tỏ tình chủ động bất ngờ khiến tim đập loạn xạ ngừng, bộ động tác đều chậm nhiều, cảm giác thỏa mãn tột độ lan khắp tứ chi.
Giang Chỉ bạn gái của mà còn chăm sóc cho đàn ông khác, điều khiến Tần Tự cảm thấy ấm ức. Chuyện cũng trở thành một cái gai trong lòng Tần Tự.
khi cơ thể yếu ớt của Giang Chỉ theo bản năng lao lòng , cơn giận trong lòng vơi một nửa.
Khoảnh khắc cô chân thành nép lòng nũng nịu tỏ tình, tất cả tủi đều tan biến như mây khói.
Thì cảm giác yêu khiến nghiện đến .
Đây là điều theo đuổi cả đời ở kiếp , khi sự trong lòng lao về phía , cảm thấy như khổ tận cam lai.
Tình yêu quả là một liều t.h.u.ố.c .
Anh theo bản năng xoa đầu cô, một cánh tay siết chặt lấy cô.
“Ừm, nên nhận phạt ?”
“Nên ạ! Anh phạt em thế nào cũng .” Khi Giang Chỉ thật sự nhận , cô sẽ chẳng quan tâm đến việc phạt phạt nữa.
Cô chỉ Tần Tự nguôi giận.
Cô còn dám nghĩ, khi Tần Tự tận mắt thấy cô gái yêu chạy theo con trai khác thì sẽ khó chịu đến mức nào.
Cô sai .
bây giờ cô thật sự thể thiếu Tần Tự.
“Phạt em tên một vạn .”
Phạt cô khắc hai chữ Tần Tự tận xương tủy, khắc giấc mơ, khắc trái tim, khắc mỗi tế bào trong cơ thể.
Phạt cô mở mắt nhắm mắt đều là Tần Tự, cả đời đều yêu Tần Tự.
“Vậy là ?” Giang Chỉ thò đầu khỏi lòng Tần Tự.
Đây chính là cái gọi là hình phạt của Tần Tự …
Anh thật sự quá yêu cô , đến cả hình phạt cũng nỡ tăng thêm chút nào.
“Ừm.”
Đột nhiên cảm thấy xót xa cho Tần Tự, cô tự chủ mà ôm chặt lấy , dụi đầu lòng mấy cái.
Khiến tê dại, trái tim cũng theo đó mà rung động.
Chưa đầy vài giây, cô Tần Tự lôi .
Anh cô gái trong lòng với ánh mắt u tối, giọng cũng ngày càng trầm khàn.
“Về nhà hẵng nũng, đừng ở đây…”
“Ồ…”
Rời khỏi tòa nhà dạy học, Giang Chỉ nghĩ Tần Tự sẽ ngay, nhưng .
Khung cảnh mắt ngày càng quen thuộc.
Hình ảnh Giang Chỉ Tần Tự kéo đến phòng thiết hiện về trong đầu cô.
Lúc đó cô sợ Tần Tự, Tần Tự cũng tràn đầy hung khí.
Cô dừng bước, ở cửa phòng thiết .
Tần Tự cho phép cô dừng , kéo cô phòng thiết , Giang Chỉ tựa lưng tường.
Một tay chống lên tường, một tay nâng cằm cô.
Cảm giác quen thuộc ùa về.
Điểm khác biệt là họ với nụ .
Đây lẽ thể gọi là nơi tình yêu của họ bắt đầu, chính tại nơi , Tần Tự yêu cầu cô đồng ý bạn gái .
Giang Chỉ nhướng mày, khoanh tay ngẩng đầu Thái tử gia Hải Thị lạnh lùng cao quý mặt.
Hứng thú nổi lên, cô cố ý nhíu mày hỏi: “Đến đây gì?”
Mèo Dịch Truyện
“Em xem?”
Giang Chỉ cố tình giả vờ bối rối, lắc đầu: “Không , ở đây gì mà hoài niệm? Chẳng chỉ là một nơi bình thường… ưm…”
Tần Tự trầm đôi mắt , một lời liền chặn đôi môi mỏng lạnh của lên đôi môi ấm áp của cô, cạy mở răng môi, tấn công chiếm đoạt.
Anh giữ chặt một cổ tay của cô ép tường, gáy cô cũng một bàn tay lớn cố định .
Tư thế … quá quen thuộc!
“Nhớ ? Có cần giúp em nhớ ?”
Cô đỏ mặt: “Ưm… nhớ nhớ , cần nhớ nữa.”
Anh cảm nhận lồng n.g.ự.c cô rung động dữ dội, đó, một tiếng khẽ thoát từ môi cô, mang theo sự chế giễu tiếng động, như thể sớm thấu tâm tư của cô.
“Ồ? Thật sự nhớ ?”
Giang Chỉ ngừng gật đầu: “Ừ ừ ừ ừ… Đương nhiên .”
Cái cái cái …
Trò đùa kiểu vẫn nên ít đùa thì hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-82.html.]
Dù Tần Tự cũng thể thấu tâm tư của cô, mặt Tần Tự, cô gần như trở thành trong suốt.
Cảm giác thật dễ chịu chút nào.
Đang xuất thần, đỉnh đầu truyền đến giọng của : “Bé yêu, em ngốc thế, hôn nhiều như mà vẫn học .”
Giang Chỉ: ?!!
Chỗ nào ? Chẳng ?
Dù thì cô tự nhận thấy hài lòng.
Cái thứ đơn giản như giải một bài toán, cô học ở bây giờ…
“Mặc kệ .” Cô tức giận bĩu môi, đ.ấ.m n.g.ự.c một cái.
Quay mặt .
Có vẻ là thật sự giận .
Tần Tự khẽ một tiếng, lúc cô giận dỗi cũng thật đáng yêu.
Anh một tay vòng qua eo cô: “Anh dạy em.”
“Em học!”
“Ngoan…”
“Không ngoan! Anh đừng dỗ em!”
Trong mắt trai xẹt qua một tia kinh ngạc, , bảo bối của cuối cùng cũng chịu nổi giận với .
Cô nên vô tư càn trong lòng như thế .
“Anh sai …”
“Em ngọt ngào quá bé yêu…”
Giang Chỉ: Ông nội nhà !!
Cô giận , Tần Tự vẫn những lời , não rốt cuộc cấu tạo bằng cái gì .
Được thôi, thì…
Trong mắt Giang Chỉ lóe lên một tia ranh mãnh khó nhận : “Tần Tự, cuối kỳ trượt môn nào ?”
Khả năng quan sát của Tần Tự mạnh, luôn thể thấu tâm tư của cô.
…
Tần Tự ngượng ngùng véo eo Giang Chỉ qua lớp quần áo dày cộp, kéo cô ngoài.
“Chưa xem.”
Giang Chỉ nhướng mày vẻ mặt lúng túng của Tần Tự, lập tức hiểu .
Tần Tự giả vờ cũng vẻ lắm chứ.
“Ồ, để em giúp hỏi cho.”
Nói đoạn, Giang Chỉ móc điện thoại từ túi , mới bật sáng màn hình một bàn tay rút mất.
Tần Tự cong môi, tắt điện thoại của cô nhét túi .
“Bé yêu, dạo em hư quá .”
“ thích.”
Giang Chỉ sững , đôi mắt lấp lánh ngẩng đầu Tần Tự.
Cô phát hiện những lời trêu ghẹo của Tần Tự dường như ngày càng thường xuyên hơn, mười câu thì tám câu là thể trái tim cô xao xuyến.
Giang Chỉ nghĩ cách, thể lúc nào cũng Tần Tự dẫn dắt, cô nắm quyền chủ động.
Bàn tay Tần Tự đang véo vai cô bỗng siết chặt .
Có lẽ là thấy ánh mắt lấp lánh yêu thương trong mắt Giang Chỉ, đây chính là điều .
Anh Giang Chỉ tâm ý chỉ Tần Tự, thấy Tần Tự là đôi mắt cong thành hai vầng trăng khuyết, Giang Chỉ chủ động lao lòng , chiếm lĩnh bộ thế giới của cô…
Thế giới của cô nhất chỉ nên xoay quanh .
Cơn mưa tuyết lất phất kéo dài cả ngày tạnh.
Trở xe, nhiệt độ cơ thể Giang Chỉ mới dần ấm trở .
Hải Thị thật sự lạnh hơn Xuân Giang Thị nhiều, nếu Tần Tự mang ấm cho cô, thật ở Hải Thị giá lạnh cô sẽ đông cứng thành hình dáng gì.
Tần Tự lái xe tiện đường đưa Giang Chỉ về chỗ ở.
Anh tự đến công ty, là việc.
Chẳng mấy chốc, Tần Tự sẽ trở thành một ông trùm giới kinh doanh.
Còn Giang Chỉ cũng nên xem xét hướng phát triển của , cô thể dựa dẫm Tần Tự, nhưng dựa dẫm quá mức sẽ khác coi thường.
Giang Hoài Sơn thấy Giang Chỉ cả buổi chiều mới về cũng gì.
Họ ở bên chỉ thể cùng tiến bộ, huống hồ Giang Hoài Sơn coi trọng Tần Tự.
Anh thông minh, thâm sâu, bình tĩnh tự chủ… hẳn là chừng mực.
Chỉ là bản Giang Chỉ chút ngượng ngùng.