“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 81: Tôi đang đợi em đó
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy cô hôm nay ngoan ngoãn như , Tần Tự liền giảm nhẹ mức độ trừng phạt một chút.
Chỉ hôn hai mươi phút, buông tha cho cô.
Tần Tự cong môi, thắt dây an cho cô, hài lòng xoa xoa tóc cô.
“Ngọt ?”
Giang Chỉ: “…”
Được lắm! là giỏi trêu chọc khác mà.
“Ngoan? Muốn chơi ?”
“Mua trang sức, mỹ phẩm dưỡng da, thì nên ?”
“Mua mấy thứ đó gì?”
Những thứ nhất ở Tần Thời Viên .
“Về nhà xem ?”
“Không cho em.”
Tần Tự khẽ nhíu mày, dường như nghĩ điều gì đó: “Em cần mua cho chị , chuẩn sẵn .”
“Đồ mua và đồ em mua giống .”
“Không giống chỗ nào? Hả?”
Giang Chỉ suy nghĩ một chút: “Là một chút tấm lòng của em… nếu để mua, sẽ vẻ như em đủ tôn trọng.”
“Ừm…” Tần Tự lơ đãng đáp một tiếng.
“Vậy em chuyển cho ba trăm tệ, mua món quà chuẩn , như là tự tay em mua ?”
Hức…
Cách nghĩ của Tần Tự thật độc đáo, logic thể phản bác.
Cô do dự, như liệu .
“Anh thấy như lịch sự …”
Tần Tự sự do dự của cô, quả quyết cắt ngang suy nghĩ của cô: “Bé con, khi chúng ở bên đừng nghĩ chuyện khác.”
“Chỉ nghĩ đến Tần Tự thôi, ngoan.”
Giọng lạnh lùng nhưng mang theo chút chiếm hữu, khiến cảm động.
Lông mi Giang Chỉ khẽ rung lên vài cái.
“Ở bên vẫn còn nghĩ .”
“Ừm, dù ở bên cũng đều nghĩ.”
“Anh đúng là… tính chiếm hữu mạnh.”
Đến cả suy nghĩ của cô cũng độc chiếm!
Anh nắm tay Giang Chỉ siết chặt, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay mềm mại của cô.
Mèo Dịch Truyện
“Ừm, thích ?”
“Thích.” Cô nhẹ nhàng .
“Thích cái gì?”
Giang Chỉ kinh nghiệm nên vô thức đáp án chính xác.
“Em thích .”
Tần Tự hài lòng bật một tiếng khẽ.
Xem sự huấn luyện của hiệu quả.
Tuy nhiên, Giang Chỉ rõ ràng nhận điều , suy nghĩ của cô dần Tần Tự thao túng, dẫn dắt.
Cô sẽ vô thức đưa những lựa chọn trừng phạt, nhưng nghĩ rằng, dù đưa những lựa chọn trừng phạt, Tần Tự vẫn sẽ âm thầm tìm cơ hội cho .
Đàn ông hôn vợ , là chuyện hiển nhiên.
Đâu tính là trừng phạt.
Chiếc xe dừng đối diện trạm xe buýt bên ngoài cổng trường Trung học 1 Hải Thị.
Hai bên con đường rộng dài là những hàng cây ngô đồng cao lớn, cành cây còn vương những bông tuyết trắng kịp tan, tô điểm thêm vẻ cho cả con đường.
Giang Chỉ nghiêng đầu trạm xe buýt đối diện đường.
Cô như thấy vô đêm ngày từng đợi xe ở đó.
Trong vô đêm ngày , chiếc xe luôn xuất hiện trong tầm mắt cô, vì thấy quá nhiều nên ngay cả biển xe cũng khắc sâu trong trí nhớ: Hải A 88888.
Thì , trong xe vẫn luôn là Tần Tự.
Lúc đó Tần Tự cứ thế trong xe lặng lẽ cô ?
Lúc đó Tần Tự thích cô ?
Giang Chỉ thu ánh mắt, đột nhiên đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Tần Tự.
Anh đang thích thú nghiêng đầu cô.
“Đang nghĩ gì ?”
Giang Chỉ im lặng gì.
Sau khi xuống xe, Giang Chỉ quanh khung cảnh quen thuộc đến mức thể quen thuộc hơn.
Cô chút nghi hoặc hỏi Tần Tự: “Sao đến đây?”
“Muốn dạo ở đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-81-toi-dang-doi-em-do.html.]
Bảo vệ ở cổng thấy Tần Tự, cần nghĩ ngợi liền cho .
Khi học cấp ba, Tần Tự thường là đến trường muộn nhất cả trường.
Không chỉ học muộn, mà còn thường xuyên về sớm.
Một hai thì , nhưng nào cũng , cuối cùng Tần Tự cũng quen mặt với tất cả các bảo vệ.
Bảo vệ ở cổng Đông cổng Tây đều .
Bây giờ là kỳ nghỉ đông, ngoài nhân viên bảo vệ trực ban thì trường ai.
Tần Tự nắm tay Giang Chỉ, tản bộ đường chạy của trường, những bông tuyết nhỏ li ti bay lất phất bầu trời.
Rơi xuống tóc và quần áo của hai .
Đường chạy màu đỏ tuyết trắng bao phủ, còn rõ diện mạo ban đầu.
Nơi đây vô kỷ niệm của họ, nhưng chỉ giới hạn trong mối quan hệ bạn học.
Sân vận động rộng lớn chỉ bóng dáng hai , gió nhẹ thổi mặt, lạnh.
May mắn là tuyết rơi ít .
Đáng lẽ đó là một khung cảnh lãng mạn, nhưng Tần Tự đột nhiên thốt một câu chẳng ăn nhập gì.
“Bé yêu, mỗi chạy bộ em đều chót ?”
Biểu cảm của Giang Chỉ vì câu mà lập tức trở nên khó tả vô cùng.
Nếu thể chạy hạng nhất, ai mà chẳng .
mà… ha ha ha…
“Anh hạng áp chót, mà còn dám trêu !”
“Anh đang đợi em mà…”
Tần Tự thích cảm giác Giang Chỉ đuổi theo phía , nhưng quá xa, xa quá thì cảm nhận nữa.
Hạng áp chót, xa gần, vặn.
Nếu… nếu Giang Chỉ thật sự nguyện ý đuổi theo , thì cũng là , trong lúc giả vờ lạnh lùng, chắc thể kiên trì hai giây mới đồng ý sự theo đuổi của cô.
Hả?
Giang Chỉ ngây .
Vậy bấy lâu nay, Tần Tự mỗi học thể d.ụ.c đều chạy hạng áp chót, vì khinh thường việc chạy đua với những , mà là cố ý để đợi cô?
Cô giật trong lòng, trái tim mềm mại cũng bắt đầu đập mạnh.
Thảo nào mỗi đến tiết thể dục, bóng dáng Tần Tự đều xuất hiện trong tầm mắt cô.
“Vậy… từ năm lớp mười một bắt đầu…”
, năm lớp mười một, chiếc xe biển 88888 đó xuất hiện trong ký ức của cô .
“Ừm.”
Bàn tay còn của Giang Chỉ cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Tự, sức hấp thụ ấm từ tay .
“Vậy em thi nhất mà thứ hai?”
“Em nhất, chót; em nhì, áp chót. Nhìn theo một góc độ khác, hợp ?”
Chà… thì thật là logic chặt chẽ .
Thảo nào Tần Tự cứ nhảy nhảy giữa hạng chót và áp chót.
Thật khó mà phản bác .
Nhìn theo một góc độ khác, Tần Tự cũng là một cao thủ kiểm soát điểm .
Đi dạo sân tập hai mươi phút, để hai hàng dấu chân rõ ràng.
Giang Chỉ Tần Tự kéo về phía tòa nhà dạy học.
Nhìn hướng , Giang Chỉ đoán chừng là về phía lớp học của họ.
Xem , Tần Tự cũng là một cực kỳ hoài niệm, nếu thì tại khi nghiệp còn cố ý chạy đến trường để cảm nhận tuổi thanh xuân?
Có lẽ là đưa cô đến để cảm nhận tuổi thanh xuân của Tần Tự, cảm nhận bóng dáng mối tình đơn phương của Tần Tự.
Bên cạnh máy nước uống ngoài cửa lớp 6, một tay ôm vai Giang Chỉ, tay véo má cô.
Tần Tự hỏi với vẻ mặt lạnh nhạt: “Sau khi bạn gái của , em chính là ở đây pha t.h.u.ố.c dày cho Thẩm Tư Niên, đúng ?”
Giang Chỉ ngượng ngùng khuôn mặt cực kỳ khó chịu của Tần Tự, cái máy nước uống màu bạc .
Hóa Tần Tự đến để hoài niệm tuổi thanh xuân, mà là đến để thanh toán nợ cũ.
Giang Chỉ bất lực gãi gãi ống tay áo, cụp mắt xuống, dám mắt Tần Tự.
Trước cô chẳng là một kẻ hề .
Tần Tự nâng mặt cô lên, ép Giang Chỉ đối mặt với .
Trong mắt là sự bá đạo, là d.ụ.c vọng chiếm hữu hề che giấu.
Giang Chỉ bĩu môi, đôi mắt long lanh : “Em pha cho mười lăm gói t.h.u.ố.c dày, dám với bất cứ ai…”
“Em thề, khi ở bên , em chỉ thích mỗi , từ giây phút đồng ý , trong lòng em từng ai khác.”
Nói đoạn, cô lao lòng Tần Tự, hai tay ôm lấy eo .
“Em giận, nhưng thể đừng giận nữa ?”
“Em em sai …”
“Người bây giờ thật sự thích .”