“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 79: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:24:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Em

 

Khoảng mười giờ sáng, họ xuống máy bay.

 

Tắt chế độ máy bay đầy ba phút, Giang Chỉ nhận cuộc gọi video từ Tần Tự.

 

Trong màn hình điện thoại là khuôn mặt của Tần Tự, khiến một là rung động một .

 

Lúc khẽ nheo mắt, khóe môi nhẹ nhàng cong lên, khi , đôi mắt hoa đào đến lạ.

 

“Mệt ?” Giọng bên phía ồn ào.

 

“Không mệt, máy bay em ngủ một lát .”

 

“Ừm, nhớ ?”

 

Giang Chỉ cong cong khóe mắt: “Nhớ chứ.”

 

Đầu dây bên truyền đến tiếng trong trẻo của thiếu niên.

 

Giang Chỉ cũng bất giác mỉm theo.

 

“Nhìn về phía bên trái.”

 

“Trước bên trái ?”

 

Cô theo bản năng về hướng Tần Tự , chỉ liếc một cái thấy bóng dáng tĩnh lặng giữa đám đông.

 

Anh chiều cao quá nổi trội, khí chất phi phàm, dù ở nơi đông , vẫn như thể tự tỏa sáng, thứ xung quanh đều trở thành nền cho .

 

Anh đang mỉm .

 

Giang Chỉ gần như kìm nén niềm vui sướng trong lòng, nhưng vì nhà bên cạnh, cô vẫn chậm rãi và giữ sự chừng mực về phía Tần Tự.

 

Họ cùng bước về phía .

 

Khi đến gần, Tần Tự lấy chiếc áo khoác bông đang cầm khoác lên Giang Chỉ.

 

Mùi hương quen thuộc quần áo mang theo ấm xộc thẳng mũi cô.

 

Tần Tự hề kiêng dè nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Chỉ, lịch sự : “Chú, dì, thời tiết ở Hải Thị khá lạnh, cháu chuẩn áo ấm , là hai ạ?”

 

Phía Tần Tự hai mặc đồ đen, Giang Chỉ từng gặp, là tài xế của nhà họ Tần.

 

Trong tay họ cũng xách một túi, bên trong đựng áo khoác bông mới.

 

Giang Hoài Sơn ngạc nhiên rời mắt khỏi đôi tay đang nắm chặt của hai .

 

Sau đó lúng túng nhận lấy quần áo tài xế đưa: “Tốt, , Tiểu Tự lòng .”

 

Giang Vân Khởi phía vài càng kinh ngạc đến mức ngậm miệng .

 

“Anh… rể tương lai của em chứ…”

 

“Ừm.” Tần Tự mặt đổi sắc đáp một tiếng, nhưng bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Chỉ siết mạnh hơn.

 

Tần Tự: Thằng em , đáng khen thưởng!

 

Thời tiết ở Hải Thị khác một trời một vực so với Xuân Giang Thị, khỏi sân bay, gió lạnh kèm theo tuyết bay tạt mặt.

 

Gió lạnh vù vù thổi bên tai.

 

Giang Chỉ rụt cổ .

 

Người bên cạnh theo bản năng vòng tay qua vai cô.

 

“Lạnh ?”

 

“Cũng tạm.”

 

Tần Tự khẽ gật đầu, giọng trầm thấp, chỉ hai họ mới thể thấy: “Trên xe lạnh , lát nữa sẽ hôn em.”

 

Giang Chỉ: ???!!!

 

“Em …”

 

“Em mà.”

 

“Em thật sự !”

 

“Ừm???”

 

“…………”

 

Giang Chỉ đưa tay xoa xoa giữa trán, vì gió quá lạnh, cô xoa hai cái rụt tay về.

 

Tần Tự đến bằng hai chiếc xe, hai tài xế.

 

Giang Hoài Sơn, Phan Văn Ý và Giang Vân Khởi một chiếc Rolls-Royce màu đen.

 

Còn Tần Tự và Giang Chỉ vẫn ở ghế chiếc Bentley màu đen của Tần Tự.

 

Phía là chú Trương đang lái xe.

 

Trong xe bật sưởi ấm đủ nhiệt, khác biệt với nhiệt độ bên ngoài.

 

Vừa lên xe, Tần Tự hề kiêng dè ôm cô lòng, một tay khác nắm bụng mềm mại của cô.

 

Giang Chỉ ngước mắt, dùng ánh mắt cảnh cáo Tần Tự, bảo đừng phóng túng.

 

Trong xe chỉ hai bọn họ!!!

 

Ánh mắt Tần Tự sâu thẳm, mờ ảo.

 

“Sao thế?”

 

“Hừm!” Cô cau mày, hai tay nắm chặt lấy bàn tay an phận của Tần Tự, giọng mềm mại phát một tiếng nũng nịu từ cổ họng.

 

Sau khi phát âm thanh , ngay cả Giang Chỉ cũng ngẩn .

 

chút chắc tiếng là do phát ?

 

Cô đang nũng ?

 

Thế là, Giang Chỉ phản ứng , hai gò má phúng phính lập tức đỏ ửng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-79.html.]

 

Tần Tự tiếng kêu cho ngứa tai tê dại cả lòng, ánh mắt và giọng lập tức trầm xuống.

 

Anh ghé sát tai cô, dùng giọng chỉ hai họ mới thấy : “Về nhà hừ cho .”

 

Hơi thở ấm áp phả tai cô, ngứa ngáy.

 

Giang Chỉ vội vàng né , ngẩng đầu Tần Tự, c.ắ.n răng: “Anh bây giờ giống biến thái.”

 

“Hửm?”

 

“Em ý mắng …”

 

“Vậy là đồng ý ?”

 

“Không !!”

 

“Được , em đồng ý là .”

 

“…………”

 

Vô lý hết sức!

 

Giang Chỉ bĩu môi, ngẩng đầu giận dỗi trừng mắt .

 

mới nhận , Tần Tự là một cực kỳ vô lý, căn bản thể dùng tư duy của bình thường mà giao tiếp với .

 

Hơi thở nóng bỏng của phả mặt cô, tỏa mùi hương hormone nam tính, thở chỉ cách cô một gang tay.

 

Anh cảm thấy trong lòng khi giận dỗi đáng yêu, đôi mắt hạnh trong veo câu hồn đoạt phách.

 

Khuôn mặt mềm mại, giọng cũng mềm mại ngọt ngào, đôi môi hồng chúm chím với những đường vân rõ ràng, khiến kìm c.ắ.n một miếng để nếm thử.

 

“Ưm…”

 

“Anh c.ắ.n em gì…”

 

Tần Tự chỉ nghĩ , mà còn .

 

“Là em tự nếm thử, bây giờ nữa.”

 

Giang Chỉ ngơ ngác Tần Tự: “Em khi nào??”

 

Tần Tự vẻ mặt chân thành, chân thành đến mức Giang Chỉ nghi ngờ là do vấn đề.

 

Gương mặt lạnh lùng của nhiễm vài phần vô tội: “Em bĩu môi, tưởng là…”

 

Giang Chỉ , lập tức c.ắ.n chặt hai môi, nghi hoặc Tần Tự.

 

Sao trông vẻ đáng thương ? Giang Chỉ tuyệt đối tin Tần Tự vô tội.

 

Cô nghiêm trọng nghi ngờ Tần Tự chính là cố ý!

 

Tùy tiện bịa một lý do vẻ vô lý để hôn cô!

 

Tần Tự bất mãn nhíu mày, một tay véo má cô, khiến miệng cô bất giác bĩu .

 

Anh trầm mắt, chằm chằm đôi môi dần ửng đỏ , giọng khàn khàn: “Làm gì? Lại hôn?”

 

Cái đồ !

 

Bác tài xế: nên ở trong xe, nên ở gầm xe.

 

 

Chiếc xe chầm chậm và định chạy những con đường của Hải Thị với vô vàn tòa nhà chọc trời.

 

Mèo Dịch Truyện

Ngoài cửa sổ xe, mưa tuyết đang rơi, cần gạt nước qua kính.

 

Hai bên đường vẫn còn những vệt tuyết trắng tan chảy.

 

Một tiếng , chiếc xe dừng định tại một khu chung cư xa Tần Thời Viên.

 

Giang Chỉ mơ màng gương mặt nghiêng cao quý của Tần Tự, đôi môi mỏng của trông hồng hơn vài phần so với lúc gặp, tai còn đỏ hơn.

 

“Chúng tối nay ở khách sạn ?”

 

“Không cần ở khách sạn.”

 

Giang Chỉ theo xuống xe.

 

Giang Hoài Sơn và Phan Văn Ý cũng bên cạnh xe, họ quanh môi trường xung quanh.

 

Khu chung cư loại cao tầng, tổng cộng chỉ mười tầng, mỗi hộ đều ban công và cửa sổ lớn sát đất.

 

Ở Hải Thị với những tòa nhà cao tầng san sát, khu chung cư mật độ thấp, gian xanh rộng rãi và thoải mái.

 

Trông vẻ hề rẻ.

 

Giang Hoài Sơn chút giữ kẽ: “Tiểu Tự, thực sự phiền cháu .”

 

“Chú, phiền ạ, đây là điều cháu nên .”

 

Hai tài xế giúp họ xách hành lý.

 

“Chào ông Giang, bà Phan, mời hai vị lối .”

 

Chú Trương đưa tay động tác mời Giang Hoài Sơn, ông khách sáo với bố vợ tương lai của tiểu thiếu gia nhà .

 

Giang Hoài Sơn chút tự nhiên gật đầu lịch sự với chú Trương.

 

“Cảm ơn, cảm ơn.”

 

Chú Trương cuối cùng, lịch sự giải thích:

 

“Nghe tiểu thiếu gia nhà cháu , cô Giang thích phòng view cây cối, nên cháu tự ý chọn cho chú dì một căn ở tầng hai, tuy là tầng thấp nhưng rộng rãi. Căn nhà hướng dương, chú dì cũng cần lo lắng tầng hai ánh nắng chiếu .”

 

“Khu chung cư gần nơi ở của tiểu thiếu gia, chỉ bốn năm cây , tiện lợi.”

 

“Kỳ nghỉ hè và nghỉ đông bất cứ lúc nào cũng thể đến ở.”

 

Tuy nhà họ Tần giàu, nhưng ở Hải Thị tấc đất tấc vàng, việc mua nhà dễ dàng như chợ mua rau .

 

chuẩn tâm lý, nhưng Giang Hoài Sơn vẫn sốc.

 

 

Loading...