“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 71: --- Bé cưng năm mới vui vẻ

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:24:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Chỉ màng đến chuyện ăn cơm, mặt nở nụ rạng rỡ như ánh nắng mùa xuân.

 

【Anh cũng ! Năm mới vui vẻ!】

 

Tần Tự: 【Ai năm mới vui vẻ?】

 

Hít…

 

Sao khó hiểu thế nhỉ?

 

Giang Chỉ nhướng mày: 【Bạn trai?】

 

Tần Tự: 【Quá xa lạ】

 

Hít…

 

Trong đầu cô lóe lên vài từ ngữ ám , khiến cô khỏi đỏ mặt.

 

Giang Chỉ lắc đầu, gạt bỏ những từ ngữ ám đó khỏi đầu, chọn một cách xưng hô trang trọng nhất mà Tần Tự tức giận, trả lời: 【Bé cưng, năm mới vui vẻ nha!】

 

Tần Tự: Sướng rơn.

 

Đến khi đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu lên cô mới thấy Giang Hoài Sơn và Phan Văn Ý đang cô với vẻ mặt bất lực, như thể cô mất hồn .

 

Giang Hoài Sơn cố ý gõ gõ bàn.

 

“Đừng chỉ lo buôn chuyện với Tần Tự, ăn là nguội hết bây giờ.”

 

“Biết bố ơi.”

 

Về chuyện con gái và Tần Tự yêu , Giang Hoài Sơn và Tần Độ hứa sẽ can thiệp, thì tuyệt đối sẽ can thiệp.

 

Sau bữa cơm, Giang Chỉ giúp dọn dẹp, Phan Văn Ý vội vàng bảo cô đặt xuống: “Đừng động đừng động, hai đứa bật tivi chuẩn xem Gala đón Xuân , mấy cái bố con lo .”

 

Giang Hoài Sơn cũng đồng tình: “Đi , ba đứa xem tivi .”

 

Giang Vân Khởi lấy đồ ăn vặt đặt lên bàn, Giang Chỉ rửa sạch những quả đào giòn tươi và một ít dâu tây.

 

Mọi thứ sẵn sàng, chỉ chờ Gala đón Xuân bắt đầu.

 

Tám giờ, Gala đón Xuân bắt đầu, dẫn chương trình trong tivi đang lời mở đầu một cách sinh động.

 

Bên ngoài cũng lượt vang lên tiếng pháo nổ.

 

Giang Chỉ sấp ghế sofa, ngoài cửa sổ qua tấm kính.

 

Trên bầu trời đen kịt nở rộ những bông pháo hoa đủ màu sắc, tàn lụi.

 

Cô chống cằm, cảm nhận sự yên bình và tươi của khoảnh khắc .

 

Khi bông pháo hoa lớn nhất bầu trời nở rộ, cô ấn nút chụp ảnh, theo bản năng gửi cho Tần Tự.

 

Không từ bao giờ, mỗi khi gặp cảnh , đầu tiên cô chia sẻ chính là Tần Tự.

 

Tiếng pháo ngoài vang lên ngớt.

 

Và nhiệm vụ đốt pháo hoa của gia đình họ giao cho Giang Vân Khởi.

 

Trong sân, cùng với tiếng pháo nổ đất, những âm thanh lách tách vang lên.

 

Đêm giao thừa, giao thừa, xua phiền muộn, đón chào hy vọng!!!

 

Trong tiếng reo hò vui vẻ, điện thoại của Giang Chỉ hiện lên một tin nhắn chuyển khoản.

 

99999.99.

 

Ghi chú: Tự nguyện tặng.

 

Giang Chỉ mỉm những con hiển thị điện thoại, nụ khóe môi dần rộng .

 

“Chị, biểu cảm của chị chân thật quá.”

 

Âm thanh bất ngờ vang lên phía khiến Giang Chỉ giật .

 

Trên màn hình tivi, một nhóm đang hát những bài ca du dương.

 

Phan Văn Ý cũng cầm hai phong bao lì xì từ trong nhà .

 

“Tiền lì xì của hai đứa, mỗi đứa một cái.”

 

“Cảm ơn bố !” Hai đồng thanh .

 

Nhận phong bao lì xì, Giang Chỉ chiếc cổ và cổ tay trống trơn của Phan Văn Ý, khẽ nhíu mày.

 

Kể từ khi cô trở về, từng thấy Phan Văn Ý đeo trang sức gì, đây tuy Phan Văn Ý đeo trang sức đắt tiền đến mức nào, nhưng ít nhất bà cũng thích .

 

Giang Chỉ ngậm một quả đào nhỏ, chạy lon ton phòng ngủ của .

 

Hộp trang sức của cô nhiều món trang sức .

 

Giang Chỉ cơ bản đeo trang sức, thứ duy nhất đeo nỡ tháo chính là chiếc vòng tay cổ tay cô, đó là món quà đầu tiên Tần Tự tặng cô.

 

Trong hộp trang sức khiến hoa mắt, Giang Chỉ chọn một món trang sức khiêm tốn nhất.

 

Đó là một chiếc vòng ngọc phỉ thúy băng chủng cao cấp, gần như giống hệt chiếc vòng ngọc tay Giang Chỉ, bên điểm xuyết một chút màu xanh lục , mang chất cảm như băng đá với vẻ mơ hồ.

 

Vừa vặn với sự đoan trang của Phan Văn Ý.

 

Hơn nữa là kiểu vòng con.

 

Cô cầm chiếc vòng ngọc đó trở phòng khách, bên cạnh Phan Văn Ý.

 

“Mẹ ơi, mai là Tết , nghĩ cách cho ?”

 

Phan Văn Ý thu tầm mắt từ tivi về.

 

“Mẹ già , còn gì nữa?”

 

“Ai cũng ăn diện cả, xinh thế , thể để kém sắc một đám phụ nữ đeo vàng vòng bạc …”

 

Cô đeo chiếc vòng ngọc cổ tay Phan Văn Ý, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay bà vài cái.

 

Quả thực là mịn màng hơn mấy hôm nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-71-be-cung-nam-moi-vui-ve.html.]

 

Sau khi đeo vòng ngọc, cô đẩy bà phòng ngủ để bộ quần áo mua cùng ở trung tâm thương mại mấy hôm .

 

Giang Chỉ chọn một chiếc váy dài màu đen độ dày, kết hợp với khăn choàng màu đen xám. Khoảnh khắc mặc lên , Phan Văn Ý lập tức toát lên khí chất của một quý phu nhân.

 

Mặc bộ đồ , Phan Văn Ý gương, sững sờ một lúc lâu.

 

Đã quá lâu còn chăm chút cho bản .

 

Phan Văn Ý vốn dĩ xinh và trông trẻ hơn tuổi, mái tóc dày chải chuốt cẩn thận, bồng bềnh đoan trang, thanh lịch.

 

Nếu thường xuyên lo lắng vì chuyện của Giang Chỉ, khóe mắt bà lẽ hằn lên hai vết chân chim sâu đó.

 

“Con gái, ăn diện thế quá lố ?” Phan Văn Ý rụt rè kéo kéo chiếc khăn choàng .

 

Giang Chỉ giường phòng ngủ, Phan Văn Ý thiếu tự tin gương.

 

“Mẹ ơi, tin , cả nhà bác cả chắc chắn sẽ đeo dây chuyền vàng to đùng cổ. Mẹ mà so với họ, thế là gì .”

 

Phan Văn Ý suy nghĩ một lát, dường như nghĩ đến cảnh tượng nào đó, đột nhiên bật thành tiếng.

 

còn rụt rè nữa, bắt đầu ngắm trong gương.

 

Nhìn thấy cảnh , Giang Chỉ bỗng nhiên cảm thấy vui vẻ.

 

 

Sáng sớm mùng Một Tết, Giang Chỉ cùng bố chùa thắp hương cầu bình an.

 

“Gia đình bình an, Tần Tự bình an!”

 

Cô thành tâm khấn nguyện, hy vọng ước nguyện năm nay thể thành hiện thực!

 

Có lẽ vì quá thành tâm.

 

Khi bước khỏi chùa, nén hương Giang Chỉ thắp, tro hương vặn tản hình hoa sen.

 

Thắp hương xong trở về mới hơn chín giờ sáng.

 

Hôm nay trời nắng , chiếu ấm áp, lạnh như miền Bắc.

 

Giang Chỉ mang laptop , đặt bàn trong sân.

 

Những ngón tay trắng nõn nhanh chóng lướt bàn phím.

 

Màn hình tràn ngập những dòng code liên tục nhấp nháy.

 

Cô gõ bàn phím một cách trật tự.

 

Giang Hoài Sơn đang sưởi nắng uống bên cạnh, tò mò xích gần Giang Chỉ.

 

Ông kinh ngạc cô thao tác.

 

“Con đang gì thế?”

 

Giang Chỉ nghiêm túc chằm chằm màn hình.

 

Thản nhiên : “Đang kiếm tiền.”

 

Giang Hoài Sơn đặt bình giữ nhiệt xuống, lặng lẽ đẩy gọng kính mũi.

 

Ông hành động của Giang Chỉ thu hút.

 

Ông ngạc nhiên hỏi: “Cái … cái kiếm tiền kiểu gì?”

 

Chơi máy tính mà cũng kiếm tiền ? Nghe thật khó tin.

 

Giang Chỉ dừng một chút.

 

Giải thích: “À… chương trình thưởng , bố thể hiểu lắm.”

 

Cô nghĩ một lát tiếp: “Ví dụ như, phân tích chuỗi lỗ hổng của một phần mềm hoặc một doanh nghiệp của một quốc gia nào đó, thể nhận tiền thưởng.”

 

“Có những khoản thưởng vài chục nghìn, vài trăm nghìn lận.”

 

Giang Hoài Sơn ngạc nhiên Giang Chỉ.

 

“Giỏi ?”

 

Khi Giang Hoài Sơn mới Giang Chỉ học ngành máy tính, trong lòng ông còn thất vọng.

 

Bản ông Giang Chỉ phát triển theo hướng giáo viên.

 

Sau nghiệp thi chứng chỉ giáo viên, giáo viên là lắm , một công việc định.

 

Vừa định kỳ nghỉ.

 

Lại còn đóng bảo hiểm năm loại, về hưu cũng lo lắng chuyện dưỡng lão, chỉ riêng lương hưu cũng đủ sống .

 

Con gái mà phát triển theo hướng thì còn gì bằng.

 

con gái ông dường như ưu tú hơn ông tưởng tượng nhiều, cô con đường phù hợp hơn để .

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Hoài Sơn Giang Chỉ kiên nhẫn giới thiệu.

 

Khi về những điều , cả cô đều tỏa ánh hào quang tự tin: “Cũng thể kiếm tiền bằng những cách khác, ví dụ như phát triển template, xây dựng website, xử lý logic và dữ liệu, v.v…”

 

“Phức tạp hơn một chút là, thông qua các phương tiện hợp pháp để kiểm tra lỗ hổng mạng của doanh nghiệp, nhằm nâng cao tính bảo mật của hệ thống.”

 

“Tất nhiên, cũng thể thông qua các kỹ thuật, tìm lỗ hổng hệ thống, xâm nhập máy tính và mạng của khác, cài virus, v.v…”

 

Nói xong, Giang Chỉ bổ sung thêm: “ con những cái đó, con chỉ những việc hợp pháp.”

 

Liên quan đến lĩnh vực , Giang Hoài Sơn càng càng mơ hồ.

 

Ông gãi gãi gáy, vẻ tự hào về con gái dần hiện rõ mặt.

 

“Con bố càng càng hiểu.”

 

Trong mắt ông, con gái ông nghi ngờ gì nữa chính là ưu tú nhất.

 

 

 

Loading...