“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 69: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:24:48
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thế thì lời

 

Giang Chỉ lo lắng nhíu mày, hai tay luống cuống nắm chặt vạt áo.

 

Áp lực quá lớn.

 

Chờ , Tần Tự trực tiếp xuống bên cạnh Giang Chỉ, gắp một ít thức ăn bát cho cô.

 

Ánh mắt khẽ lóe lên, khóe môi cong lên một nụ , trong cổ họng phát tiếng trầm thấp: "Sợ ?"

 

"Anh sợ ?"

 

"Ừm."

 

Sao Tần Tự thể bình tĩnh như chứ.

 

Bình tĩnh cứ như liên quan đến .

 

"Tần Tự, thật sự suy nghĩ kỹ ? Làm như bố đồng ý ?"

 

Đi đến bước , là chia hợp đều định .

 

Nếu một bên gia đình đồng ý, thì hai bọn họ chỉ thể đường ai nấy .

 

Cái kết đến quá nhanh, luôn khiến trở tay kịp.

 

Thấy Giang Chỉ ăn một miếng cơm nào, Tần Tự dùng ngón tay thon dài gắp một miếng rau còn nóng bàn đưa miệng cô.

 

Nhẹ giọng : "Nghĩ kỹ ."

 

"Gia đình đồng ý hôn sự của hai chúng ."

 

Khụ khụ...

 

Giang Chỉ nuốt miếng rau trong miệng, suýt chút nữa thì nghẹn.

 

Cô kinh ngạc Tần Tự vẫn bình thản: "Hôn sự?"

 

Tần Tự rút một tờ giấy đưa cho cô, ngón tay thon dài từ từ vuốt mái tóc đỉnh đầu cô xuống, ngón trỏ móc một lọn tóc, cuộn tròn ngón tay.

 

"Ừm, hôn sự."

 

???

 

Mười tám tuổi chuyện cưới hỏi??

 

Mười tám tuổi còn thể đăng ký kết hôn.

 

Chuyện phù hợp ?

 

" chúng còn từng gặp mặt."

 

Mắt Tần Tự sâu thẳm, một chân gác lên chiếc ghế cô đang .

 

Vừa nghịch tóc cô, nắm tay cô, mềm mại non nớt, sờ thích.

 

Chỉ nắm tay nhỏ của cô thôi thể thỏa mãn , chậm rãi đưa tay cô lên môi , nhẹ nhàng chạm .

 

Giọng dần khàn : "Đã xem ảnh , hài lòng."

 

" chuyện vẻ quá sớm..."

 

Anh nhướng mày: "Không sớm ."

 

Càng sớm càng .

 

Để thể quang minh chính đại ở bên Giang Chỉ, đây là cách nhanh nhất và hiệu quả nhất.

 

Cả nhà đồng ý, trai Tần Độ cũng sẽ tìm cách thuyết phục gia đình Giang Hoài Sơn.

 

Giang Chỉ cần suy nghĩ gì cả, chỉ cần chờ gả cho .

 

Giang Chỉ đang nghĩ chuyện vẻ tiến triển quá nhanh thì ...

 

Mười tám tuổi tính chuyện cưới hỏi ?

 

Tần Tự bên cạnh nhanh chóng bắt sự do dự đó.

 

Anh dừng một chút, khẽ nheo mắt, sâu mắt Giang Chỉ đầy ẩn ý.

 

Giọng trầm thấp, chậm rãi hỏi: "Em kết hôn với ?"

 

Ánh mắt Tần Tự càng thêm thâm trầm, khó lường.

 

Áp lực xung quanh tức thì giảm xuống đáng kể.

 

Giang Chỉ dám thề, hôm nay cô mà dám thốt một từ '', Tần Tự tuyệt đối sẽ phát điên ngay tại chỗ.

 

may mắn , cô .

 

Thế là cô thành thật đáp: "Muốn."

 

Tần Tự lúc mới giảm bớt cảnh giác vài phần, khóe miệng cong lên, dùng đôi môi mỏng lạnh nhẹ nhàng chạm tay cô.

 

"Vậy thì lời ."

 

Càng nhanh càng .

 

Anh luôn cảm thấy Giang Chỉ quá nhiều yếu tố bất định.

 

Chỉ khi khóa Giang Chỉ bên cả đời, mới thể yên tâm.

 

"Vậy em thể hỏi, định khi nào kết hôn ?"

 

Tần Tự , khẽ .

 

Bàn tay đang nghịch tóc cô từ từ siết lấy gáy cô, kéo cô nghiêng về phía .

 

Tần Tự ghé tai Giang Chỉ: "Tháng ba âm lịch, tháng năm âm lịch, thời gian em thể tự chọn."

 

Nói xong, buông cô .

 

Giang Chỉ chút ngạc nhiên trong lòng.

 

những lời thốt từ miệng Tần Tự dường như quá đỗi bình thường.

 

"Có nhanh quá ?"

 

"Nếu thấy nhanh thì em chọn tháng , thể chờ."

 

Họ đối diện , Giang Chỉ đoan trang, hai chân khép .

 

Còn Tần Tự thì một chân đặt ghế cô, giam cô ghế và cô, trông cực kỳ mờ ám.

 

Cô nghiêm trọng đôi mắt sâu thẳm của Tần Tự.

 

Hỏi nữa: "Anh thật sự nghĩ kỹ ? Sẽ hối hận chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-69.html.]

 

Tần Tự hỏi ngược : "Em sẽ hối hận ư?"

 

Xem cô dám một từ 'hối hận' thử xem?

 

"Không."

 

Tần Tự cầm cổ tay đeo vòng ngọc của cô lên, tỉ mỉ xoa nắn.

 

Động tác khá nhẹ nhàng, cứ như thể sợ cô đau .

 

Ở đây từng một vết sẹo sâu...

 

Tần Tự nắm cổ tay cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đó.

 

"Tần Tự, đừng như , sẽ thấy đấy."

 

Giang Chỉ hoảng loạn ngẩng đầu về phía tầng hai, may mà yên tĩnh, ai.

 

Cô vội vàng rút tay về, nhưng Tần Tự nắm chặt hơn.

 

"Anh hỏi , vẫn chuyện xong."

 

Anh nhướng mày, liếc chiếc điện thoại đặt bàn.

 

Biểu cảm của Giang Chỉ chút khó thành lời.

 

"Tần Tự, em phát hiện thích nắm tay em."

 

Cứ hễ ở bên Tần Tự, tay cô còn thuộc về cô nữa.

 

Lúc nào cũng một bàn tay trong tay Tần Tự.

 

"Ừm, vì bây giờ đang ở nhà em."

 

"Không ở nhà em cũng !"

 

"Ở nhà thì bây giờ thể ôm em ngủ ."

 

Giang Chỉ: ...

 

Biểu cảm của Giang Chỉ càng trở nên khó hơn.

 

Những lời mắng nghẹn trong cổ họng.

 

Một lát .

 

Tần Tự lẽ áng chừng thời gian gần đủ, mới cuối cùng nắm thêm hai cái, đặt tay cô trở đùi cô.

 

Đứng dậy về phía ghế sofa, lười biếng dựa , trông vẻ buồn ngủ.

 

Anh lười biếng vẫn đang bàn ăn, cô thì ngay ngắn. Mái tóc đen mượt mà xõa lưng, khuôn mặt xinh như búp bê nghiêng đầu ngơ ngác .

 

Đẹp đến giống thật.

 

Anh , cô sẽ sớm chỉ thuộc về .

 

Khoảng hai phút .

 

Cuối cùng lầu cũng truyền đến tiếng bước chân, cùng với giọng của họ.

 

Giang Chỉ hoảng hốt đầu .

 

Tần Độ và Tần Chi Ý vẫn như , còn Giang Hoài Sơn và Phan Văn Ý thì gương mặt đầy kinh ngạc, nhưng hề chút tình nguyện nào.

 

Khi xuống cầu thang, Tần Độ khẽ gật đầu với Tần Tự, hiệu cho yên tâm.

 

Tần Tự khẽ nhướng mắt, cong khóe môi, dậy về phía họ.

 

"Chú, dì."

 

Phan Văn Ý từ tận đáy lòng ngưỡng mộ Tần Tự.

 

"Tiểu Tự đúng là một đứa trẻ chu đáo."

 

Tần Chi Ý : "Dì cứ yên tâm, Tần Tự dù đối xử tệ với bọn cháu cũng sẽ bao giờ đối xử tệ với Chỉ Chỉ ạ."

 

Không câu rốt cuộc là cho ai .

 

Tần Tự cũng chẳng cảm giác gì.

 

Mọi mỗi một câu, chỉ Giang Chỉ mà mơ hồ.

 

trong tình huống , cô nên hỏi nhiều.

 

, hỏi tối nay các cháu ở ?" Giang Hoài Sơn đẩy gọng kính đen, Tần Độ.

 

Mèo Dịch Truyện

Biểu cảm của Giang Hoài Sơn vẫn chút thụ sủng nhược kinh.

 

Cũng Tần Độ gì với họ, mà khiến đàn ông vốn dĩ luôn điềm tĩnh luôn giữ trạng thái bối rối.

 

Tần Độ : "Chú Giang, nếu gì thì chúng cháu về Hải Thị đây ạ."

 

Một nhóm ở cầu thang phòng khách hàn huyên.

 

Phan Văn Ý quan tâm hỏi: "Muộn thế mà vẫn ?"

 

"Vâng, bên Hải Thị còn việc, thể ở đây lâu."

 

"Thôi , Tết chúng sẽ đích đến Hải Thị thăm cụ ạ."

 

"Vâng, chú dì, chúng cháu xin phép."

 

"Được."

 

Phan Văn Ý vẫy tay với Giang Chỉ.

 

"Con gái, mau tiễn chị ."

 

Giang Chỉ lúc mới thu hồi suy nghĩ, vội vàng dậy cùng sân.

 

Tần Chi Ý cạnh Giang Chỉ, : "Chỉ Chỉ, Tết về Hải Thị, bố và ông nội chị gặp em đấy."

 

Giang Chỉ đoán chừng chuyện đúng là thành công .

 

Giang Hoài Sơn hỏi ý kiến, thấy Giang Hoài Sơn gật đầu lia lịa, Giang Chỉ mới thở phào nhẹ nhõm.

 

"Vâng, em , cảm ơn chị."

 

Tần Chi Ý liếc em trai "u mê tình ái" của , nhịn khóe môi giật giật.

 

"Không cần cảm ơn chị, chỉ cần em và Tần Tự hai đứa sống ."

 

Giang Chỉ im lặng Tần Tự.

 

Anh vẫn giữ vẻ ngoài cao quý lạnh lùng, chỉ khi đối mặt với Giang Chỉ, ánh mắt mới trở nên dịu dàng hơn.

 

 

Loading...