“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 65: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:24:44
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Em luôn mong em yêu nhiều hơn một chút
Em gả cho lúc nào, sẽ cưới em lúc đó.
Nghe câu trả lời của , trái tim Giang Chỉ run rẩy theo, một câu đ.á.n.h trúng tim cô, đại não cô nhất thời trống rỗng.
Có lẽ bất kỳ cô gái nào cũng thể từ chối câu từ con trai yêu nhất: "Anh sẽ cưới em."
Câu còn cảm động hơn bất kỳ lời tình tứ nào đời.
Hàng mi dài của cô khẽ run rẩy.
Cô ngấn lệ, đắm đuối, cố gắng dò xét sự chân thật trong đôi mắt sâu thẳm .
Tần Tự sẽ lừa dối, đúng ?
"Thật sự sẽ thế ?" Giang Chỉ hỏi nữa, giọng cô lúc nghẹn ngào đến mức thành tiếng.
Lời còn dứt, nước mắt tuôn rơi xuống má.
Cô cúi đầu, lặng lẽ lau nước mắt.
Bên ngoài cửa sổ xe, mưa càng lúc càng lớn, kính xe lấm tấm một lớp sương trắng.
Giang Chỉ cố nén nỗi tủi trong lòng, ngẩng đầu mắt Tần Tự.
"Em sẽ lừa dối , nhưng lừa dối em ? Em sẽ ngừng yêu , nhưng một ngày nào đó trong tương lai sẽ yêu em bỏ rơi em ?"
"Anh còn kiên quyết chọn em khi thấy mặt tối nhất của em ?"
"Nếu em cần hàng chục năm để vượt qua khác biệt giai cấp, mặc kệ lời phản đối mà chờ đợi em ?"
"Nếu cuối cùng em thể vượt qua khác biệt giai cấp, chúng ?"
Ánh mắt cô Tần Tự càng lúc càng hoảng loạn, hai tay bối rối vặn vặn ống tay áo, dường như ngay lúc cô đang đối mặt với cái kết mà cô .
Giang Chỉ vô căm ghét bản năng lực.
"Nếu định sẵn chia lìa, chúng rốt cuộc nên tiếp tục ở bên ?"
Có lẽ đây cô thể thản nhiên đối mặt với sự chia ly.
bây giờ, cô thể .
Chỉ cần nghĩ đến thôi thấy ngạt thở.
Thật sự c.h.ế.t.
Sau đó cô tự lẩm bẩm: "Nên tiếp tục ở bên , cho đến khi thể, bởi vì em tạm thời thể chấp nhận chia ly."
Cô mắt Tần Tự, hỏi : "Tần Tự, em quá nhạy cảm , luôn nghĩ như , bi quan quá căn bản thích hợp để yêu đương ?"
" bây giờ em sắp phát điên , em quá yếu đuối..."
"Tần Tự, luôn hỏi em yêu , nhưng điều em hỏi nhất là: Anh yêu em ? Nếu yêu em, em sống ?"
Cô nhớ trưa nay, chỉ vì một cuộc điện thoại cúp mà cô khó chịu đến mức .
Nếu tương lai thực sự đối mặt với chia ly, cô ?
Nỗi tủi trong lòng dần dần nuốt chửng cô.
Giang Chỉ đau lòng, Tần Tự bao giờ thấy Giang Chỉ đau lòng đến .
Anh , hóa một Giang Chỉ nhỏ bé đối mặt với nhiều vấn đề như .
Là của .
Chỉ trong một khoảnh khắc, Tần Tự nảy sinh ý nghĩ cưới cô ngay lập tức.
theo ý Giang Chỉ, e rằng đợi thêm, nếu thuận lợi, lẽ nửa năm.
Nếu thuận lợi, thì một năm.
Dù cũng quá lâu, Giang Chỉ đợi thì , nhưng Tần Tự thì đợi .
Nhiệt độ trong xe khiến cảm thấy nóng bức, còn Giang Chỉ đến mức khiến lòng đau quặn.
Anh cởi áo khoác ngoài.
Khoảnh khắc tiếp theo, Giang Chỉ ôm trọn một vòng tay ấm áp.
Mùi hương quen thuộc ập đến, mỗi khi ngửi thấy mùi hương dễ chịu , đều vô thức thả lỏng thần kinh.
Cô vùi lòng , mặc sức lóc giãi bày nỗi tủi và chua xót trong lòng.
Tần Tự cọ cọ má cô, khóe mắt đỏ hoe, giọng cũng run rẩy: "Anh sẽ lừa dối em, càng ngừng yêu em. Dù em sa lầy bùn nhơ rơi xuống vực sâu, cũng sẽ đích đưa em , rửa sạch bùn đất em."
"Giang Chỉ, luôn hỏi em yêu . rõ yêu em nhiều hơn em yêu gấp vạn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-65.html.]
"Em hỏi nếu Giang Chỉ Tần Tự thì sống ? Còn càng hỏi em, Tần Tự Giang Chỉ thì sống ?"
"Hửm?" Khi xong câu , khóe mắt lặng lẽ rơi xuống vài giọt lệ.
Anh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau .
"Vì chúng đều nghĩ như , thì cách giải quyết nhất là chúng mãi mãi trói buộc , đời đời kiếp kiếp chia lìa."
Giang Chỉ vùi lồng n.g.ự.c phập phồng của Tần Tự, hai tay ôm lấy eo : "Thật ?"
"Anh bao giờ lừa dối em?"
Giang Chỉ suy nghĩ kỹ, đúng là cô nghĩ : "Anh em lúc nào cũng thể gọi điện cho , nhưng điện thoại của em cúp máy."
Về chuyện , Giang Chỉ vẫn canh cánh trong lòng.
Tần Tự khẽ .
Mèo Dịch Truyện
Anh : "Khi em gọi điện thoại, ở thành phố Xuân Giang , tạo bất ngờ cho em."
" xin , khiến em buồn ."
Giang Chỉ rúc lòng Tần Tự hít hít mũi.
Thì là .
Nếu là thì cô lo lắng quá nhiều .
Tần Tự rút một tờ khăn giấy mềm, dịch một chút, để lộ khuôn mặt đỏ bừng của cô, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đầy mặt cô.
Giọng trầm thấp : "Đối mặt với những vấn đề nhỏ mà em, đồ ngốc, khó chịu đến mức ."
"Em từng nghĩ đến khi tận mắt thấy em yêu khác, lòng chịu đựng nổi ? Hả?"
Cô từng nghĩ đến khi tận mắt thấy yêu sâu đậm mặc váy cưới gả cho đàn ông khác, lúc đó chịu đựng nổi ?
Khi tận mắt thấy phụ nữ yêu nhất đàn ông khác dồn đường cùng, chịu đựng nổi?
"Giang Chỉ, luôn mong em yêu nhiều hơn một chút, và nhiều hơn nữa. Anh mong em yêu như cách yêu em, nếu em nhất định sẽ đau khổ gấp vạn so với bây giờ. Anh thấy em buồn."
"Bởi vì yêu em, hơn cả yêu chính ."
Giang Chỉ thẫn thờ, cơ thể rúc trong lòng Tần Tự khựng .
Thì , yêu cô đến mức đó ?
Tần Tự thực sự...
Thực sự là do ông trời phái đến để cứu rỗi cô.
"Em xin ..." Khóe môi cô vô thức trề xuống, đôi mắt đỏ hoe ngẩng đầu Tần Tự.
Mắt cũng đỏ, còn ướt.
Chắc hẳn trong lòng cũng vô vàn nỗi tủi và đau khổ.
Giang Chỉ theo bản năng nâng tay, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt qua mắt .
Nước mắt nóng bỏng gần như xuyên thấu trái tim cô.
"Giang Chỉ, yêu em."
Lời còn dứt, ngón tay Giang Chỉ vuốt qua khóe mắt Tần Tự nữa ướt đẫm nước mắt nóng hổi.
Anh .
Chỉ trong một khoảnh khắc, Giang Chỉ cau mày.
Trái tim cô thắt .
Cô trực tiếp lao lòng , nhẹ nhàng vỗ lưng Tần Tự.
"Tần Tự, em cũng yêu ."
"Ừm, đợi đến ngày em vượt qua khác biệt giai cấp, thì gả cho , ?" Cằm Tần Tự tựa trán cô, giọng gần như là cầu xin.
Giang Chỉ suy nghĩ kỹ lưỡng mới gật đầu: "Được."
Đến lúc đó, lẽ cô sẽ còn tự ti, cô thể kiên quyết bên cạnh Tần Tự.
"Em thề ."
Giang Chỉ điều đó khó.
cô Tần Tự thất vọng, cũng bản hối hận.
"Em thề, đợi em thực hiện bước nhảy vọt về giai cấp, em sẽ gả cho Tần Tự! Nếu thì..."