“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 39: --- Phạm quy

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:24:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dù bóng rổ đến tay đội Giang Đại bao nhiêu , cuối cùng đều sẽ trở về tay Hải Đại.

 

Hà Minh Yến chút lo lắng, thấy sắp đến giờ nghỉ giữa hiệp, Hải Đại quá nể mặt họ , giữ chút tình cảm nào.

 

Đã thì...

 

Anh liếc mắt hiệu cho Chu Nhượng, chỉ thể thực hiện kế hoạch cuối cùng.

 

Sau đó Hà Minh Yến và Chu Nhượng hai , một trái một đồng thời lao nhanh về phía Tần Tự.

 

Khi Chu Nhượng sắp va Tần Tự, Tần Tự đột nhiên hình loé lên, hảo né tránh.

 

Quả bóng rổ trong tay nảy mấy nhịp sân, đó vững vàng trở về tay .

 

Tiếp theo là Hà Minh Yến, dồn hết sức lực va Tần Tự.

 

Tần Tự tiện tay ném bóng về phía Trì Du Bạch, Trì Du Bạch khi nhận bóng cũng chút do dự, mấy bước xông thẳng khu vực đối phương, một cú nhảy lên, bóng rổ vững vàng rổ.

 

7. Họ tâm ý dốc sức trận bóng rổ , nhận Giang Đại đổi chiến lược, họ còn tranh bóng nữa mà chuyển mục tiêu sang Tần Tự.

 

Họ từng một lao về phía Tần Tự, Tần Tự lượt tránh , nhưng cũng dần cảm thấy khó khăn.

Mèo Dịch Truyện

 

Anh tùy ý đầu liếc phía , khẽ nhíu mày.

 

Những khán đài dần dần cũng nhận điều bất thường, Tần Tự cầm bóng, tại của Giang Đại vẫn cứ...

 

C.h.ế.t !

 

Vừa mới phản ứng , tiếng còi nghỉ giữa hiệp vang lên. Hà Minh Yến phía Tần Tự đúng thời cơ. Vừa lúc tiếng còi vang lên thì lướt qua Tần Tự, định ảnh hưởng đến Tần Tự đang chuẩn nhận bóng.

 

Tần Tự nhanh chóng phản ứng, nhanh chóng nghiêng né tránh cú tấn công của Hà Minh Yến.

 

Khi Hà Minh Yến sắp đ.â.m sầm Chu Nhượng, cũng nhanh chóng nghiêng né tránh.

 

Mất điểm tựa, Hà Minh Yến vì quán tính mà đẩy ngã một cầu thủ khác của đội Hải Đại.

 

Cầu thủ đó loạng choạng vài bước vẫn ngã xuống đất, dường như trẹo cổ tay, vẻ mặt vô cùng đau đớn ôm lấy cổ tay .

 

Hà Minh Yến rõ ràng chút kinh ngạc tốc độ phản ứng của Tần Tự.

 

Các thành viên còn của Hải Đại, chạy lên đỡ cầu thủ dậy, thì trực tiếp đến tìm Hà Minh Yến để tranh cãi.

 

Mọi khán đài đập bàn dậy.

 

Nhiều tức giận gào lên: "Số 2 của Giang Đại phạm quy !!!"

 

"Trọng tài! Số 2 phạm quy ông thấy ? Hắn cố ý đẩy ngã cầu thủ Hải Đại của chúng ! Mấy !!!"

 

"Phạm quy! Phạm quy!!! Giang Đại phạm quy!!!"

 

Tiếng phản đối nối tiếp vang lên.

 

Tuy nhiên, đây là thời gian nghỉ giữa hiệp, trọng tài cũng thể .

 

"Tần Tự!"

 

Giang Chỉ vội vã chạy sân bóng.

 

Trong trận bóng rổ , các thành viên Giang Đại luôn nhằm Tần Tự, thể thấy chứ.

 

Quả là quá hèn hạ.

 

Đánh thì hợp sức phạm quy bắt nạt .

 

Giang Chỉ chạy đến mặt Tần Tự, vẻ mặt nghiêm trọng từng thấy.

 

"Anh chứ?"

 

Trán Tần Tự lấm tấm mồ hôi, cầm lấy chai nước khoáng trong tay Giang Chỉ vặn nắp uống mấy ngụm, đó mới trêu chọc con gái ngoan ngoãn mặt: "Khinh thường bạn trai em ?"

 

kìm nhếch khóe môi.

 

Cô đưa chiếc khăn sạch chuẩn sẵn cho Tần Tự.

 

Anh lau thật kỹ nhiều , đến khi chắc chắn còn một chút bụi bẩn mồ hôi nào, bàn tay xương xẩu mới nắm lấy bàn tay mềm mại của Giang Chỉ vuốt ve.

 

Thiếu niên hăng hái yêu: "Lần thế nào?"

 

Giang Chỉ ngước mắt Tần Tự, vẻ mặt tự tin chờ đợi Giang Chỉ khen ngợi.

 

Thế là cô tiếc lời giơ ngón cái lên, giọng nhẹ nhàng, đôi mắt hạnh cong cong: "Rất lợi hại! Còn lợi hại hơn tất cả cộng nữa!"

 

"Đặc biệt là lúc chỉ cần nghiêng một cái là tránh tất cả , quả thực quá ngầu!"

 

"Cả động tác ném bóng nữa, quá hảo, thấy , nhiều đang reo hò vì đó..."

 

Tần Tự khen sướng lắm, trong lòng sớm vui như nở hoa .

 

Anh một tay đút túi, tay ôm lấy cánh tay Giang Chỉ, vẻ kiêu kỳ mặt thoáng qua.

 

Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng hề bận tâm, điềm tĩnh : "Cũng xem bạn trai em là ai chứ..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-39-pham-quy.html.]

Tần Tự là đại ca học đường, từ tiểu học bắt đầu ngày nào cũng dẫn đ.á.n.h , chỉ cần là chuyện mắt thì đều sẽ dạy dỗ một phen.

 

Đánh từ bé đến lớn, nhiều nhất là một cân ba mươi bảy , dù cũng ảnh hưởng đến việc tối về nhà ăn cơm.

 

Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống của chỉ hai việc.

 

học cách quản lý công ty và đ.á.n.h .

 

Mãi đến khi gặp Giang Chỉ ở trường cấp ba, cuộc đời mới đổi .

 

Anh bỏ đ.á.n.h , cuộc sống chỉ còn thích Giang Chỉ, bảo vệ Giang Chỉ, thầm yêu Giang Chỉ...

 

Thế là, Giang Chỉ trở thành sở thích duy nhất của Tần Tự.

 

Mặc dù hai năm rưỡi đ.á.n.h , nhưng may mà thủ vẫn còn. Hà Minh Yến và Chu Nhượng trong mắt chỉ là mấy thằng nhóc con, chứ đừng đến chuyện để chúng giở trò thành công.

 

Chuyện đó tuyệt đối sẽ xảy .

 

Giang Chỉ ngước mắt, liếc Hà Minh Yến đang đội Hải Đại vây quanh, những cầu thủ Hải Đại đang dìu khỏi sân bóng.

 

Một chút hận ý dâng lên trong lòng.

 

Nếu Tần Tự phản ứng nhanh một chút, thì hôm nay dìu ngoài là Tần Tự .

 

Hà Minh Yến quả nhiên mưu mô.

 

Ngay cả cô còn nỡ để Tần Tự thương, Hà Minh Yến dựa cái gì mà dám thế?

 

“Ngoan? Em đang ai đấy?”

 

Tần Tự dõi theo ánh mắt Giang Chỉ, chợt thấy Hà Minh Yến đang đám đông vây quanh.

 

đang xót cho Hà Minh Yến ?

 

Cơn ghen bùng lên, ánh mắt trở nên u tối, bóp chặt cằm Giang Chỉ, ép cô thẳng .

 

Gò má bầu bĩnh của Giang Chỉ Tần Tự dùng hai ngón tay bóp lấy, gương mặt mũm mĩm chu , cô khó hiểu Tần Tự đang tức giận.

 

Khí thế của càng lúc càng lạnh lẽo, Giang Chỉ lập tức căng thẳng.

 

Dường như nhận điều gì đó, cô vội vàng nắm lấy cánh tay Tần Tự, nhẹ nhàng bóp bóp.

 

“Em... em đang nghĩ tại bọn họ nhắm , rõ ràng chẳng gì sai cả.”

 

“Bọn họ xa quá!”

 

Giang Chỉ chân thành.

 

Lực mặt cô cũng dần buông lỏng.

 

Tần Tự híp mắt, nhíu mày, như : “Anh cho phép em đàn ông khác.”

 

“Ngoài , ai hết.”

 

Giọng trầm thấp, khiến khỏi giật .

 

Cái tính chiếm hữu đáng sợ

 

Giang Chỉ dùng sức gật đầu: “Em , em lời mà!”

 

Kịp thời tỏ yếu thế, là cách nhất để đối phó với Tần Tự.

 

Giãy giụa vô ích, chạy trốn vô ích, lời mới hữu dụng.

 

Nghe đến đây, sắc mặt lạnh lùng của mới dịu một chút, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve má cô.

 

Giọng dịu dàng pha chút dụ dỗ: “Ngoan.”

 

Giang Chỉ thở dài thườn thượt trong lòng.

 

Cuộc sống dễ dàng, hãy trân trọng từng khoảnh khắc.

 

Tần Tự ngước mắt các cầu thủ Giang Đại đang vây kín, khẽ nhếch môi, đắc ý liếc Hà Minh Yến.

 

Ý tứ khoe khoang đừng quá rõ ràng.

 

Hà Minh Yến của Hải Đại đẩy mạnh một cái, lúc thấy vẻ mặt của Tần Tự, ánh mắt khẽ đanh .

 

Không ngờ mục đích của bọn họ chỉ thất bại, mà còn thua t.h.ả.m hại.

 

Không chỉ thua trận đấu, mà còn mất mặt Giang Đại.

 

Lần đầu tiên Hà Minh Yến thể giả vờ là ôn hòa nhã nhặn nữa, kìm mắng lớn một tiếng: “Có gì mà khoe khoang chứ! Vô liêm sỉ!!”

 

So với sức mạnh áp đảo của Tần Tự, sự quan tâm và mật của Giang Chỉ dành cho dường như càng chói mắt hơn.

 

Việc Tần Tự thể theo đuổi Giang Chỉ là điều Hà Minh Yến ngờ tới, theo đuổi Giang Chỉ nhiều thành công.

 

Nếu sẽ kết cục như thế , nên để Giang Chỉ đến Hải Thị, Giang Chỉ sẽ gặp Tần Tự, sẽ đàn ông đạo đức giả như Tần Tự lừa gạt.

 

Rõ ràng mới là lặng lẽ ở bên Giang Chỉ suốt cả học kỳ, Tần Tự nhanh chân hơn.

 

 

Loading...