“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 32: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:23:57
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh đèn trong lớp học chiếu lên nửa khuôn mặt càng thêm dịu dàng.

 

Đây là Tần Tự mười tám tuổi, nếu phát điên thì chỉ một vẻ thiếu niên tự nhiên thuần khiết.

 

Khi đang say mê, Tần Tự đột nhiên khẽ mỉm .

 

Anh mím môi, trầm giọng : "Đẹp ?"

 

Giang Chỉ như ma xui quỷ khiến mà gật đầu.

 

Đẹp! Đương nhiên là !

 

Tần Tự cũng vẻ mặt của cô chọc .

 

Giang Chỉ ngẩn một chút, lên dường như còn trai hơn.

 

"Được , còn ai kết luận khác ?"

 

Trong lớp học yên tĩnh.

 

Vừa nãy vài học sinh chủ động lên trả lời câu hỏi, nhưng rõ ràng ai trả lời đúng ý giáo sư.

 

Giáo sư từ từ giơ micro lên: "Vậy sẽ ngẫu nhiên gọi vài bạn học để trả lời nhé."

 

Trong lớp học yên tĩnh, đa học sinh đều cúi đầu, sợ gọi tên.

 

Giáo sư quét mắt một vòng, ánh mắt ông từ từ lướt qua, cuối cùng dừng Tần Tự.

 

Giang Chỉ mải mê chìm đắm trong vẻ trai, hề nhận ánh mắt của Giáo sư Đường.

 

"Tần Tự."

 

Lúc tên Tần Tự gọi, ngẩn .

 

Giang Chỉ lúc mới hồn, với dáng vẻ hóng chuyện, Tần Tự.

 

Trang đang , rõ ràng hề nội dung .

 

Chỉ thấy Giáo sư và Tần Tự dường như một hai giây, ông gật đầu mỉm với , khôi phục vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày.

 

"Nữ sinh bên cạnh Tần Tự, em hãy trả lời."

 

Giang Chỉ: ???

 

Cái gì?

 

Giang Chỉ liếc mắt , xác nhận bên cạnh Tần Tự chỉ cô là nữ sinh, đó ngơ ngác lên về phía giáo sư.

 

", chính là em, nữ sinh nghiêm túc khi học."

 

???

 

Nghiêm túc ngắm trai tính là nghiêm túc ?

 

Cô lúng túng vuốt tóc, về phía giáo sư, lúc sắc mặt ông vẫn khá hiền từ: "Xin , thưa thầy, thầy thể nhắc câu hỏi ạ?"

 

Sau khi Giang Chỉ hỏi câu , trong lớp học vang lên một trận ồ.

 

Giáo sư khẽ nhíu mày, vốn định bảo cô xuống, nhưng do dự vài giây cuối cùng vẫn hắng giọng, với vẻ mặt trầm trọng mà nhắc câu hỏi một nữa.

 

Giáo sư Đường nổi tiếng là nghiêm khắc, tiết học của ông ai dám nghỉ, nghỉ một buổi sẽ trừ tín chỉ, nghỉ hai buổi trực tiếp trượt môn.

 

Cũng chẳng ai dám nghiêm túc giảng, bởi vì thầy sẽ ghi sổ, trừ điểm tín chỉ.

 

Các giáo sư khác thường nhắm mắt ngơ chuyện , nhưng giáo sư Đường thì trách nhiệm, cũng kỹ tính.

 

Nghe xong câu hỏi của giáo sư Đường, cô ngập ngừng 30 giây.

 

“Cứ xuống , giảng nghiêm túc…” Lời giáo sư còn dứt, Giang Chỉ chậm rãi lên tiếng:

 

“Các công cụ như ChatGPT thể khiến thị trường tiệm cận hiệu quả ở 'cấp độ thông tin', nhưng ở 'cấp độ hành vi' thể dẫn đến các loại hình kém hiệu quả mới.”

 

“Luận điểm tiệm cận hiệu quả: 1. Xử lý thông tin nhanh hơn: AI thể phân tích sự đổi ngữ nghĩa trong các tuyên bố của Cục Dự trữ Liên bang trong thời gian thực. Ví dụ, 'tạm hoãn tăng lãi suất' so với 'tạm dừng tăng lãi suất'. 2. Cơ hội chênh lệch giá biến mất: 'Các nhà giao dịch thủ công truyền thống dựa kinh nghiệm diễn giải' AI thế, việc định giá sai lệch điều chỉnh nhanh chóng.”

 

“Luận điểm gia tăng kém hiệu quả: 1. Sự đồng nhất hóa mô hình và hiệu ứng bầy đàn…”

 

“Kết luận: Các công cụ như ChatGPT thể khiến thị trường tiệm cận hiệu quả ở 'cấp độ thông tin', nhưng ở 'cấp độ hành vi' dễ dàng thất bại hơn do cạnh tranh thuật toán, cần cảnh giác với các loại hình thị trường thất bại mới.”

 

Giáo sư Đường sững sờ đẩy gọng kính, tiếp tục hỏi: “Ba dạng thị trường hiệu quả chính?”

 

Giang Chỉ: “Hiệu quả yếu, hiệu quả bán mạnh và hiệu quả mạnh.”

 

Giáo sư Đường chút ngạc nhiên Giang Chỉ, tiếp tục hỏi: “Bốn phân tích thực nghiệm về sai lệch nhận thức chính?”

 

Khóe miệng Giang Chỉ giật giật.

 

Giáo sư Đường vẫn thích đặt câu hỏi như .

 

“1. Tự tin thái quá: Tần suất giao dịch của nhà đầu tư cá nhân và lợi nhuận tương quan nghịch, tỷ lệ vòng hàng năm của nhà đầu tư cá nhân ở Hoa Quốc là 300%, trong khi các tổ chức chỉ là 50%.

 

2. Ghét mất mát: Thí nghiệm cho thấy đa thà chọn 50% khả năng mất 100 tệ còn hơn là 100% khả năng mất 50 tệ.

 

3. Hiệu ứng neo…”

 

Nói xong, Giang Chỉ nghi ngờ Tần Tự.

 

Cô nghi ngờ Tần Tự cố tình gài bẫy .

 

Ánh mắt Tần Tự khẽ lóe lên, nghĩ đến một khả năng nào đó, vì ánh mắt Giang Chỉ càng trở nên cố chấp.

 

Mà lúc , những còn trong lớp thì nghi ngờ Giang Chỉ, ai nấy đều ngơ ngác thì thầm bàn tán:

 

“Sao tao nhớ giáo sư giảng mấy cái nhỉ?”

 

“Tao cũng nữa!”

 

“Đây hình như là kiến thức năm ba, năm tư đại học, cô bé cứ như học sinh cấp ba, nhiều thế?”

 

“Trên bàn học của cô còn chẳng quyển sách nào, thật đỉnh!”

 

“…”

 

Trì Du Bạch trừng to mắt, lướt qua Tần Tự, giơ ngón cái về phía Giang Chỉ.

 

Quả hổ danh là học thần của Trường Trung học Một Hải Thị.

 

Mà lúc , chỉ những học sinh khác ngơ ngác, Giang Chỉ khi hồn còn ngơ ngác hơn bất kỳ ai.

 

Kiếp cô học chính là ngành tài chính, chính là học trò của vị giáo sư Đường , những kiến thức đều do thầy dạy.

 

Giáo sư Đường thật sự chơi , hỏi kiến thức năm ba năm tư đại học!!

 

Vậy mà cô còn kịp phản ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-32.html.]

 

Giáo sư Đường cô với ánh mắt do dự, dường như vẫn hồn cú sốc: “Em học sinh , em là sinh viên trường chúng ? Sao thầy nhớ từng dạy một học sinh xuất sắc như ?”

 

Tiêu

 

Vẫn phát hiện sinh viên trường , để giáo sư Đường đuổi ngoài đây!

 

Cô điên cuồng tìm lý do trong đầu…

 

“À… Xin giáo sư, em là sinh viên năm nhất khoa Máy tính của Đại học Giang, đến Đại học Hải tham gia hoạt động, chỉ là em khá hứng thú với tiết học của thầy nên mới nhờ Tần Tự đưa em đến, xin , em cố ý loạn trật tự lớp học của thầy…”

 

Giáo sư Đường từ từ hồn cú sốc, thầy hiếm khi so đo.

 

“Tốt, đến thì cứ giảng cho đàng hoàng.”

 

Mặt Giang Chỉ lúc đỏ bừng.

 

May mà giáo sư Đường khi sinh viên trường cũng đuổi cô ngoài.

 

“Cảm ơn giáo sư.” Cô chậm rãi xuống.

 

Sau khi Giang Chỉ xuống, giáo sư Đường cô với ánh mắt vô cùng tán thưởng.

 

“Các em học sinh đều nên học hỏi tinh thần học tập của bạn học , các khóa học năm ba, năm tư đại học, cô ôn tập xong từ nửa đầu năm nhất, còn là trái ngành, thầy nghĩ rằng ai trong các em ở đây thể điều đó…”

 

Trời ơi…

 

nên đến đây, giải thích với Tần Tự thế nào đây.

 

Nói rằng cô khá hứng thú với tài chính nên trong vòng nửa năm học xong kiến thức năm ba năm tư đại học ư??

 

“Giang Chỉ, em dạy ?”

 

Tần Tự nắm lấy tay cô véo nhẹ, khóe môi cong lên một nụ mắt.

 

“Chúng học khác mà…”

 

“Không quan tâm.”

 

Tần Tự cúi đầu lướt điện thoại.

 

Gần đến lúc tan học, Tần Tự với cô:

 

giúp em chuyển từ Đại học Giang sang Đại học Hải, em về tiếp tục dạy .”

 

Khóe mắt Giang Chỉ giật giật, thể tin nổi Tần Tự.

 

Đừng đùa chứ!!!

 

Cô dứt khoát từ chối: “Không .”

 

“Ngoan, chỉ em mới dạy .”

 

Đôi mắt lấp lánh, như những vì .

 

Trái tim cô gần như tan chảy.

 

Sáu giờ chiều, tiết học của giáo sư Đường kết thúc.

 

Giang Chỉ Tần Tự nắm tay khỏi lớp học.

 

Xung quanh là sinh viên tan học, tấp nập.

 

Trì Du Bạch tủm tỉm theo hai :

 

“Anh Tự, tối nay chơi ?”

 

Tần Tự để ý đến Trì Du Bạch, mà ánh mắt lướt qua Giang Chỉ: “Hỏi bạn gái .”

 

Giang Chỉ:…

 

“Thế nào cũng .”

 

cũng thể mất hứng của bọn họ.

 

Trên xe.

 

Giang Chỉ ở ghế phụ, cô đau đầu khi nghĩ đến chuyện Tần Tự chuyển trường cho cô trong giờ học.

 

“Tần Tự, chuyển em sang Đại học Hải là thật ?” Cô dò hỏi.

 

“Ừm, chuyển xong .”

 

Chuyển xong ?? Cái phát ngôn bá đạo gì thế ??

 

Khi Giang Chỉ thấy câu trả lời , đồng tử cô đột nhiên co rút , như sét đ.á.n.h ngang tai.

 

Cô cứng đờ ghế phụ lái, vẻ mặt khổ sở bất lực.

 

“Mới đầy một tiếng, nhất là đừng đùa.”

 

“Không đùa , bây giờ là sinh viên Đại học Hải .” Ghế , truyền đến giọng điệu trêu chọc chẳng sợ c.h.ế.t của Trì Du Bạch.

 

Anh dường như đắc ý.

 

“Giang Chỉ, đừng quá cảm động nha, ai bảo ba là viện trưởng Đại học Hải chứ…”

 

Cô đột ngẩng đầu Trì Du Bạch.

 

“Trì Du Bạch! Chuyển trường cần sự đồng ý của bản ? Không cần các thủ tục phức tạp ? Không cần qua từng vòng kiểm tra đạt các tiêu chuẩn ?”

 

“Cần chứ, nhưng ai bảo quan hệ gì?”

 

C.h.ế.t tiệt…

 

Tại bản cuối cùng chuyện !

 

Mèo Dịch Truyện

Hai mắt cô trầm xuống, vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Tự.

 

Tính chiếm hữu của Tần Tự… quá mạnh mẽ.

 

“À, đúng , cuộc thi hùng biện của trường vẫn thể tiếp tục tham gia, tiếp tục cộng điểm tín chỉ… cần cảm ơn .”

 

Trì Du Bạch với vẻ mặt cà lơ phất phất, hai tay đút túi quần, nhàn nhã ườn ghế .

 

Trong mắt là vẻ đắc ý.

 

Khóe mắt Giang Chỉ ngừng giật giật.

 

Cảm ơn cái đầu nhà !!!

 

Hai đúng là chung bè phái!

 

 

Loading...