“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 3: ---Bạn thân

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:23:27
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hiện tại vẫn đến giờ học, trong lớp vẫn ồn ào.

 

Giang Chỉ bồn chồn lật bài kiểm tra của , bàn tay cầm bút ngừng run rẩy.

 

Còn 69 ngày nữa, còn lâu như cô mới thể rời khỏi cái nơi c.h.ế.t tiệt mà khắp nơi đều bóng dáng Thẩm Tư Niên.

 

Cô cúi đầu, bài kiểm tra của , gần như đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn.

 

Cơ bản gì cần ôn .

 

Kiếp , khi mới chuyển đến Nhất Trung Hải Thị, cô vẫn là đầu khối, từ khi thích Thẩm Tư Niên, điểm của cô luôn thấp hơn Thẩm Tư Niên một điểm.

 

Không thể vượt qua.

 

Mà là vì cô thể tính toán Thẩm Tư Niên những câu nào thể lấy điểm, những câu nào thể lấy điểm. Cô cố tình kém Thẩm Tư Niên một điểm.

 

Kiếp , cô chỉ cam tâm tình nguyện hạng hai, nhường hạng nhất cho cái đồ cặn bã Thẩm Tư Niên.

 

, cô sẽ như nữa.

 

vĩnh viễn đè chặt Thẩm Tư Niên, khiến vĩnh viễn mất cơ hội ngóc đầu dậy.

 

Chỉ cần Giang Chỉ còn sống, tuyệt đối để Thẩm Tư Niên sống yên, c.h.ế.t thôi.

 

Trọng sinh một , nếu còn để Thẩm Tư Niên tung hoành, Giang Chỉ thề sẽ đập đầu tường mà c.h.ế.t.

 

Khi sắp học, bạn cùng bàn của Giang Chỉ là Thẩm Tuế Hoan trở về.

 

chuyện gì xảy , liền lờ đờ liếc Giang Chỉ về chỗ.

 

Sự chú ý của Giang Chỉ đều dồn hai câu cuối cùng của bài kiểm tra toán, hai câu đó đều trống.

 

Không một chữ nào.

 

nhường hẳn hai câu lớn, mới để Thẩm Tư Niên lên ghế hạng nhất khối.

 

là đồ gà mờ.

 

“Này, đây học mà?” Thẩm Tuế Hoan bên cạnh lờ đờ liếc Giang Chỉ, : “Về sớm ? Không bám víu thêm chút nữa ?”

 

Giang Chỉ ý trong lời cô .

 

Thường thì cho đến khi chuông báo học reo, cô tuyệt đối sẽ trở về chỗ của .

 

Chỉ cần thời gian là bám víu Thẩm Tư Niên.

 

Giang Chỉ cúi đầu, sắc mặt của Thẩm Tuế Hoan.

 

Chắc là ghét cô đến tận xương tủy .

 

Thẩm Tuế Hoan cũng là đại ca nổi tiếng trong trường, tính khí nóng nảy, gia đình cô khá giả. Cô em với trùm trường Tần Tự, hai nhà mối giao tình sâu sắc.

 

Một đám lưu manh trong trường đều thích theo Tần Tự, lưng Giang Chỉ, đơn giản, bọn họ coi Tần Tự là đại ca của trường.

 

Bởi vì Tần Tự là Thái tử gia của Hải Thị, quyền lực và tiếng tuyệt đối trong trường cũng như cả Hải Thị.

 

Loại chỉ cần dậm chân một cái là cả Hải Thị rung chuyển.

 

bất cứ ai trong trường dám chọc nhóm , càng ai dám chọc Tần Tự, Giang Chỉ cũng .

 

“Không bám víu nữa.” Giang Chỉ ngẩng đầu.

 

Thẩm Tuế Hoan xuống ghế thì khựng , chút thể tin nổi nhướng mày.

 

Thẩm Tuế Hoan hề che giấu sự ghét bỏ đối với Giang Chỉ: “Cậu thích ? Sao bám víu nữa là bám víu nữa? Cậu đồ bám đuôi nhiều năm như , bám Thẩm Tư Niên thì sống ?”

 

“Rầm...” Chỉ một tiếng động trầm đục, bàn của hai họ nghiêng về phía nhiều.

 

Giang Chỉ nhanh tay đỡ lấy bàn, mới để cả cái bàn đổ xuống.

 

Mèo Dịch Truyện

Thẩm Tuế Hoan phản ứng liền vội vàng đầu , Tần Tự đang gục mặt bàn nghỉ ngơi: “Xin Tự, ồn đến .”

 

Tần Tự chống cằm, ngẩng mắt, là ánh mắt đáng sợ.

 

Khí thế bẩm sinh khiến Thẩm Tuế Hoan khỏi rùng .

 

ghế mà như đống lửa.

 

Giang Chỉ xong kết luận cuối cùng của câu hỏi lớn, đưa bài kiểm tra cho Tần Tự.

 

Rồi tiện tìm một lý do: “Thầy giáo toán bảo dạy bài toán, cần cảm ơn.”

 

Cô nhớ điểm toán của Tần Tự tệ, cơ bản từng đạt điểm đỗ.

 

Cô giúp , cũng coi như báo đáp ân tình kiếp khi liều mạng cứu cô lúc cô sắp c.h.ế.t.

 

Đôi mắt vốn nửa khép của Tần Tự trong nháy mắt mở to khi cô đưa bài kiểm tra đến, lóe lên một tia sáng khác lạ, ngây bài kiểm tra trong tay, ánh mắt liếc về phía cô gái phía .

 

Sau khi đưa bài kiểm tra, Giang Chỉ ánh mắt kinh ngạc của Thẩm Tuế Hoan.

 

Thong thả : “ là đồ bám đuôi, đương nhiên bám lúc nào thì bám, bám thì thôi, quyền quyết định là ở .”

 

Thẩm Tuế Hoan: “...”

 

“Hết t.h.u.ố.c chữa.”

 

Mặc dù Tần Tự nhắc nhở, cô vẫn nhịn mà mắng Giang Chỉ một câu.

 

Điều bất ngờ là Tần Tự cảnh cáo Thẩm Tuế Hoan nữa, đang ngây phần giải toán.

 

Một bài toán, bốn cách giải, mỗi bước đều chi tiết, cứ như sợ ai đó hiểu .

 

Giang Chỉ nghiêng đầu chống cằm Thẩm Tuế Hoan bên cạnh: “Ừ, hết t.h.u.ố.c chữa. Hôm qua bám Thẩm Tư Niên, hôm nay bám , ngày mai Tần Tự, ngày em của là Trì Du Bạch, ngày kìa em thiết của là Tạ Ngọc Cẩn...”

 

Cô chớp chớp đôi mắt to tròn vô tội: “ bám một gọi là đồ bám đuôi, bám một nhóm thì là ch.ó nữa , bám một nhóm thì là cao thủ.”

 

Thẩm Tuế Hoan cứng họng: “Cậu...”

 

“Đồ thần kinh.”

 

là một kẻ thần kinh.”

 

Tần Tự phía , khoảnh khắc thấy tên , trái tim tự chủ mà run lên.

 

Đồng tử co , ngẩng đầu sự đổi lớn , một thoáng hoảng loạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-3-ban-than.html.]

Leng keng keng...

 

Tiếng chuông lớp vang lên, Giang Chỉ và Thẩm Tuế Hoan ngừng cãi vã.

 

Cả ngày hôm đó, Giang Chỉ còn tìm Thẩm Tư Niên nữa, điều khiến Thẩm Tư Niên khỏi thắc mắc trong lòng.

 

Tan học, Giang Chỉ ghi chép bài tập lớp mà giáo viên bảng, cất sách vở cần thiết cặp.

 

Sau đó, cô nhà vệ sinh.

 

Trong nhà vệ sinh, cô gặp "bạn " Lâm Loan Loan của .

 

hào hứng chào Giang Chỉ: "Tiểu Chỉ, đợi một lát, chúng cùng về nhà."

 

Giang Chỉ khẽ gật đầu với cô .

 

Kiếp , "bạn " của cô đ.â.m lưng cô bao nhiêu . Lâm Loan Loan rõ ràng Thẩm Tư Niên chỉ đang lợi dụng cô, nhưng cho cô , những thế, còn ngừng kể những điều về Thẩm Tư Niên mặt cô. Cô cấu kết với Thẩm Tư Niên để lừa dối cô.

 

Nếu Lâm Loan Loan ngày nào cũng lải nhải về Thẩm Tư Niên, e rằng với nhãn quan của Giang Chỉ, cô tuyệt đối sẽ để mắt đến loại như Thẩm Tư Niên.

 

Lâm Loan Loan, con tiện nhân , mày cứ đợi đấy, hủy hoại mày thì tao Giang Chỉ!

 

Nhìn cánh cửa nhà vệ sinh đóng , Giang Chỉ trực tiếp đổ xô nước bẩn lau sàn của cô lao công từ phía xuống.

 

"A!!!! Ai đó!!!" Tiếng hét thất thanh của Lâm Loan Loan truyền từ nhà vệ sinh hành lang bên ngoài.

 

Còn Giang Chỉ rửa tay xong và thong dong bước khỏi nhà vệ sinh nữ, đúng lúc bạn gái của Tạ Ngọc Cẩn là Trương Giao Giao đang vội vàng chạy đến nhà vệ sinh.

 

Giang Chỉ kéo tay áo Trương Giao Giao .

 

"Khoan , đừng ."

 

"Tại ?" Trương Giao Giao nghi hoặc Giang Chỉ, hiểu gì cả.

 

Giang Chỉ và Trương Giao Giao vốn bất kỳ mối liên hệ nào. Tạ Ngọc Cẩn là em của Tần Tự, Trương Giao Giao là bạn gái của Tạ Ngọc Cẩn, bọn họ thường xuyên chơi cùng , nên Giang Chỉ mới .

 

Không cho cô cũng là vì cho cô , nhỡ va Lâm Loan Loan, Lâm Loan Loan hiểu lầm Trương Giao Giao là đổ nước bẩn lên thì cũng lắm.

 

Giang Chỉ nghĩ một lát, nhướng mày : "Ừm... Bác lao công đang dọn dẹp bên trong."

 

Lý do vẻ hợp lý.

 

Trương Giao Giao xong quả nhiên nhíu mày: "Được ..."

 

Nói , cô chạy xuống lầu.

 

Bóng đêm đặc quánh bao trùm bộ ngôi trường, đèn trong tòa nhà dạy học bật sáng, mỗi ô cửa sổ đều b.ắ.n ánh sáng chói mắt, khuôn viên rộng lớn dần trở nên yên tĩnh khi đám đông rời .

 

Cô bước hành lang, tận hưởng làn gió đêm khẽ thổi qua .

 

Giờ khắc cô mới cảm thấy thực sự đang sống.

 

Có thể đón gió đêm, thể thưởng thức đồ ăn ngon, còn sống trong lo toan suy tính, hơn nữa còn cơ hội trừ khử kẻ thù.

 

Nghĩ cũng tệ.

 

Ước chừng giờ lớp lấy cặp sách, cổng trường, kịp bắt chuyến xe buýt cuối cùng.

 

Nghĩ , bước chân cô càng thêm nhẹ nhàng.

 

Khi đến lớp bên cạnh, bỗng nhiên thấy động tĩnh gì đó trong lớp , cô dừng bước.

 

"Rầm..."

 

Giây tiếp theo, một nam sinh từ trong lớp bay , va mạnh tường.

 

nam sinh đó, là học cùng lớp với Lâm Loan Loan ở lớp bên cạnh, còn là theo đuổi Lâm Loan Loan.

 

Cậu cuộn mặt đất, mặt mũi bầm dập, khóe miệng còn dính máu, rõ ràng trải qua một trận đòn tàn khốc. Nam sinh đau đớn ôm ngực, miệng ngừng cầu xin tha thứ.

 

" sai ... sai Tự đại ca, xin ... tuyệt đối dám động đồ của cô nữa."

 

Giang Chỉ c.h.ế.t trân.

 

Cô... cô thấy cái gì?

 

Ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tần Tự lười biếng dựa cửa lớp, đôi môi mím nhẹ, khóe miệng khẽ cong lên, nhưng khí chất toát âm trầm đến đáng sợ.

 

Trong tay vẫn đang nghịch con d.a.o rọc giấy giật từ Giang Chỉ.

 

"Tự ca, tối nay chơi ?" Anh em của Tần Tự cũng từ trong lớp bước .

 

Cậu khoác vai Thẩm Tuế Hoan, chờ đợi câu trả lời của Tần Tự.

 

Tần Tự: "Không , việc ."

 

"Không chứ... Chúng hẹn ?" Trì Du Bạch bất đắc dĩ Tần Tự.

 

Anh nheo mắt , Giang Chỉ, nhàn nhạt : "Hôm khác."

 

"Tự ca... Anh thể bỏ rơi em..."

 

Thẩm Tuế Hoan khoanh tay ngực, hứng thú Giang Chỉ đang sợ hãi c.h.ế.t trân.

 

"Ồ, con ch.ó con hôm nay vẫn ?"

 

"Sao ? Thật sự định hôm nay bợ đỡ ?"

 

Giang Chỉ hồn, đó gượng gạo.

 

"... lấy cặp."

 

Đây là tu la tràng gì thế ? Là thứ cô thể vô tình đụng ?

 

Nói , cô vội vàng từ cửa chạy về lớp, nhanh chóng lấy cặp sách chuẩn chuồn khỏi hiện trường.

 

Để chọc giận bọn họ, cô chỉ thể giả vờ như thấy gì, cúi đầu lỉnh mất từ cửa .

 

Tu la tràng, đúng là tu la tràng.

 

"A..."

 

Giây tiếp theo, cô va một lồng n.g.ự.c rắn chắc.

 

Khoảnh khắc ngẩng đầu lên, khí im lặng trong chốc lát.

 

Tần Tự một tay đút túi quần, tay vẫn đang nghịch con d.a.o rọc giấy, mũi d.a.o phát ánh sáng lạnh lẽo, khiến thấy kinh hãi.

 

 

Loading...