“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 162: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:26:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
là Tần Tự, trọng sinh.
dối em, nhưng yêu em.
Từ nhỏ, danh xưng Thái tử gia Hải Thị gắn liền với , cho đến tận khi trưởng thành.
Mọi đều , là sự tồn tại vạn tôn sùng.
Người trong nhà đều xoay quanh .
Có thể gió gió, mưa mưa.
Ngay cả khi hái trời, ông nội ở nhà cũng sẽ tìm cách thỏa mãn .
sở hữu thứ mà bình thường cả đời cũng thể .
Tình , tiền tài, địa vị và quyền lực tối cao...
Những thứ đều .
Thái tử gia Hải Thị? Danh xưng vẻ cao quý vô cùng.
thích.
Tần Tự mới là tên của , do ông nội yêu thương nhất đặt cho.
Mười sáu năm đầu đời của luôn trôi qua một cách đơn điệu và nhàm chán.
Cuộc sống chỉ xoay quanh ba điểm.
Công ty, trường học, sân bóng rổ.
Vòng vòng .
Cũng chẳng gì tệ, chỉ là khô khan và bình lặng, cuộc sống dường như thể thấy điểm cuối ngay.
Ông nội là kỳ tài kinh doanh, thường kéo đến công ty dạy thương trường, dạy quản lý.
Tuy nhiên... việc học cũng bao giờ bỏ bê.
Vì nhà gia sư giỏi nhất cả nước.
Từ nhỏ đến lớn, thứ dùng đều là nhất.
Có bố và ông nội yêu thương , còn chị cưng chiều .
Đây là cái mà đời thường là hạnh phúc viên mãn ?
Ừm.
Chắc ai thể nghĩ , một điều kiện ưu việt như cũng thứ thể cầu mà .
Thật cũng ngờ.
Đó là trái tim của một .
thường trường học là nơi ghét nhất.
Cho đến khi... gặp Giang Chỉ.
Đó là ở con đường rợp bóng cây lâu khi khai giảng năm lớp Mười Một.
Không khí lười biếng và ẩm ướt lãng đãng trong gian, xen lẫn một mùi hương thanh ngọt, khó nắm bắt.
Cây hải đường cổ thụ của trường, mùa hoa thường tháng Tư, tháng Năm, nhưng năm đó, hiếm hoi nở hoa nữa tháng Chín.
Cả cây phủ đầy hoa hồng trắng, nở rộ chút e dè, từng lớp cánh hoa chồng chất cong cành cây, như một trận tuyết mềm mại, hoành tráng nhưng hóa đá.
Gió nhẹ, thỉnh thoảng lướt qua, liền cánh hoa rời khỏi cành, lặng lẽ bay theo gió.
giẫm lên những cánh hoa rơi rụng lối nhỏ gốc cây, về phía sân thể dục.
Xung quanh yên tĩnh, chỉ tiếng còi từ sân thể d.ụ.c vọng từ xa.
Ánh nắng xuyên qua tán lá rậm rạp, đổ xuống những đốm sáng lốm đốm con đường bằng phẳng.
Em gốc cây hải đường đó, ngẩng đầu, chăm chú chùm hoa hồng trắng đỉnh đầu.
Ánh nắng tán lá lọc qua, để những đốm sáng lấp lánh em.
Em mặc một chiếc váy cotton trắng kiểu dáng đơn giản, chất liệu lắm, nhưng mặc em .
Màu trắng đó sạch sẽ, gần như thuần khiết.
Khi gió thổi qua, tà váy nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió, lướt qua bắp chân trắng nõn mảnh khảnh của em, cũng lướt qua những cánh hoa rơi chất đống mặt đất.
Gió dường như mạnh hơn một chút.
Từng chùm cánh hoa hồng trắng đột nhiên rơi xuống từ cành cây.
Tựa như một trận tuyết lở nhỏ, tiếng động.
Có những cánh hoa lướt qua gò má trắng nõn của em, mái tóc đen nhánh của em cũng theo gió mà bay loạn xạ, em theo bản năng chớp chớp mắt.
Đôi mắt trong veo thuần khiết đó cùng với hàng mi dài khẽ rung.
Ngay đó, trong ánh mắt chăm chú đó, nở rộ một nụ thuần khiết, chút phòng .
mà chút thất thần.
Cho đến khi em đầu , khoảnh khắc ánh mắt chạm , trái tim đầu tiên hỗn loạn.
Tim như thứ gì đó đập mạnh, đó rơi sự mềm mại kỳ lạ.
Mèo Dịch Truyện
Một cảm giác rung động từng , ngay lập tức cuồn cuộn nhấn chìm giác quan.
hồn, động thanh sắc thu ánh mắt, tiếp tục buồn chán về phía sân thể dục.
Dùng sức kìm nén cảm giác kỳ lạ trong lòng.
tìm Trì Dư Bạch đ.á.n.h bóng rổ, chứ ngắm cảnh.
con đường yên tĩnh, trong lòng chỉ còn trận mưa hoa, và khuôn mặt trắng sáng chói mắt, cong mắt trong trận mưa hoa đó.
Em thuộc loại kinh diễm tuyệt sắc.
Khi trường bình chọn cái gọi là “hoa khôi trường”, “hoa khôi lớp”, tên em hề xuất hiện ở hàng đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-162.html.]
những xuất hiện ở hàng đầu, đều bằng em.
Từ khi gặp em, còn ghét đến trường nữa, thậm chí còn chút mong đợi.
Ông nội gọi đến tập đoàn, cũng tìm lý do từ chối.
Càng ghét ở hàng ghế cuối cùng của lớp học, những bài thuộc lòng.
Bụi phấn trong lớp ngứa họng, lớp học cũng nóng nực.
tựa bàn phía , chán nản xoay cây bút bi đen đầu ngón tay.
Ánh mắt vô định lướt qua bầu trời trắng xóa chói mắt ngoài cửa sổ, vài con chim sẻ nhảy nhót cành cây, ve kêu ngừng, ồn ào khác gì tiếng bàn tán xôn xao trong lớp học.
“Ối! Đây là thủ khoa tỉnh chuyển từ nông thôn lên ?” Cô gái ở hàng đầu, giọng chói tai, mang theo sự ác ý che giấu đối với Giang Chỉ.
“Giang Chỉ, cả ngày ôm một đống sách chạy lên văn phòng, định giành thủ khoa với Niên chúng ?”
“Giành cũng giành !”
Tiếng ồ lên ngay lập tức dâng trào, nhấn chìm cả lớp học.
“Phụt —”
Con nhỏ đó thò chân vấp một cái, em ôm chồng sách trong tay lao về phía .
Theo tiếng rên khẽ của em, hình mảnh mai cùng với sách vở ngã nhào xuống đất.
Giang Chỉ đau khổ nhíu mày, lòng bàn tay trầy da, ấn chỗ đầu gối.
Chắc là ngã đau lắm.
Em .
Chỉ vội vàng cúi xuống nhặt sách đất, ôm lòng.
Động tác thuần thục, ánh mắt hoảng loạn đặt , chóp mũi cũng chợt đỏ bừng.
Có thể thấy, là lắm.
Em cúi đầu, dậy về phía .
Suốt dọc đường đều cẩn thận, dường như...
Muốn cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của .
Thân hình vốn gầy yếu của em lúc , càng thêm gầy yếu.
Thật đáng thương.
Tiếng ồ lên xung quanh đột nhiên tăng cao.
Họ đều đang tận hưởng khoái cảm khi kẻ yếu bắt nạt.
Và lý do họ như , chỉ vì em suýt chút nữa cướp mất vị trí hoa khôi lớp mà Kiều Niệm Vi giữ suốt một năm.
Thật nực ...
Khi nào thì xí cũng thể hoa khôi lớp chứ.
Cây bút trong tay vẫn xoay, chỉ là tốc độ chậm , ánh mắt mang theo sự lạnh lùng, theo bản năng hướng về hàng đầu.
Ngay giây , cây bút trong tay với một đường cong hảo từ hàng cuối bay vút lên hàng đầu, trúng ngay đầu Kiều Niệm Vi.
Cô hét lên một tiếng, ôm đầu giận dữ : “Đứa nào ném tao! Mày chán sống ?”
khẽ nhướng mắt, khóe miệng treo một nụ khẩy, vẻ mặt lạnh lùng như thường.
“Mày ai chán sống?”
Sau khi thấy là , sự tức giận trong mắt cô rõ ràng tan biến ngay lập tức.
Thay đó là vẻ mặt ngây thơ và nịnh nọt: “Tự... Tự ca, ?”
Khoảnh khắc , tiếng ồ trong lớp cuối cùng cũng dừng .
Thế giới yên lặng.
Ánh mắt lướt qua Giang Chỉ về chỗ, nheo mắt, lạnh lùng : “Mày ồn quá.”
“Xin... xin Tự ca, nhất định chú ý, nhất định chú ý.”
“Xin xin ...”
Cô ngừng xin , lười để ý.
Trước chân lý tuyệt đối, kẻ yếu đều sẽ cúi đầu.
Giang Chỉ ngay phía .
Sau khi về, em cẩn thận vuốt phẳng những trang sách rơi nhàu, sắp xếp gọn gàng đặt lên chồng sách bàn.
Động tác của em nhỏ, thỉnh thoảng còn ngửi thấy mùi hoa linh lan thơm mát, lẽ là mùi dầu gội em dùng.
Ừm... tiên xin tuyên bố: giúp em vì thích em.
thích bất kỳ cô gái nào.
chỉ tò mò về em.
Tò mò tại em học tập chăm chú như , tò mò tại giọng của em mềm mại như .
Cũng tò mò tại em ngoan như .
Tò mò tại trái tim căng thẳng khi thấy em.
hiểu.
Trên đời nên vấn đề mà thể giải quyết.
Tại em ngoan như ... bắt nạt từ đến giờ phản kháng.
là phản nhân loại.
Những kẻ bắt nạt em càng phản nhân loại.
chỉ thể em dạy dỗ.